-
Posts:2182
Thank you received: 3944
-
-
Mai Hữu Thể (Lớp Don Bosco)
-
Platinum Boarder
-
- OFFLINE
-
|
Cũng theo các nhà nghiên cứu khoa học thường thức thì bia có hai loại: Bia lạnh khi chưa uống và bia nóng sau khi uống.....kakakkaka!!!!
|
|
-
Posts:2540
Thank you received: 4657
-
-
Mai Viết Châu (Lớp Don Bosco)
-
Administrator
-
- OFFLINE
-
|
Hoàng Văn (Lớp Tôma Thiện) wrote:
Đơn giản là vì ngày xưa chưa có BIA!
hehehe... Theo các nhà 'ní nuận' và khoa học gia thì bia có từ thời ông bà mình còn đang ấp trứng voi cơ bác Zăng ạ.
Bia ra đời 10,000 năm trước công nguyên (BC) ở vùng Tây Nam Á Châu, tức là vùng cận Trung Đông, nơi có tên gọi là Mesopotamia gần Iraq ngày nay. Còn dấu tích để lại chính xác thì bia có vào khoảng 3500 năm tuổi trước công nguyên.
Giả sử các khoa học và nghiên kíu bia của đám con cháu nhà lưu linh có kiếm được chai bia cổ hơn 100 năm cũng chả mùi mẽ gì các bác nhỉ? Uống nhạt như nước đái bò.... chả bằng nhà anh rượu, càng để lâu uống càng ngon và có giá trị!
|
Nợ thế, trả chưa tròn một món
Sòng đời, thua đến trắng hai tay
Quê nhà xa lắc xa lơ đó
Ngoảnh lại tha hồ mây trắng bay
|
-
Posts:2885
Thank you received: 4723
-
-
Hoàng Văn (Lớp Tôma Thiện)
-
Platinum Boarder
-
- OFFLINE
-
|
Tại sao các hảo hán trong truyện kiếm hiệp lại hay uống rượu?
|
|
-
Posts:2540
Thank you received: 4657
-
-
Mai Viết Châu (Lớp Don Bosco)
-
Administrator
-
- OFFLINE
-
|
Nghe thằng nhỏ giải thích một hồi thằng già này ... đực mặt ra nghe không dám cười luôn!
Nhờ Mr Gúc Gù thì tìm ra ước mơ của cậu bé Việt này như sau:
"Em có một niềm đam mê với công nghệ thông tin. Vì vậy em sẽ đi du học ở Mỹ học khoa Computer Technology, Khoa học và Toán ở trường đại học Stanford. Em cũng sẽ làm thạc sĩ và tiến sĩ ở học viện RMIT. Sau đó, em sẽ phấn đấu trở thành một nhà lập trình viên cho một công ty lớn như Microsoft hoặc Apples hay thậm chí là tổ chức tình báo NSA".
Wow... ước mơ cơm áo gạo tiền.
Thần đồng đúng thật người hiền nước Nam.
|
Nợ thế, trả chưa tròn một món
Sòng đời, thua đến trắng hai tay
Quê nhà xa lắc xa lơ đó
Ngoảnh lại tha hồ mây trắng bay
|
-
Posts:2182
Thank you received: 3944
-
-
Mai Hữu Thể (Lớp Don Bosco)
-
Platinum Boarder
-
- OFFLINE
-
|
Đỗ Nhật Nam nói về "nụ cười" trên nước Mỹ
Vâng, trước khi bắt đầu bài nói chuyện nho nhỏ với các bạn, tôi muốn chúng ta cùng tiến hành 1 cuộc trắc nghiệm nhỏ bằng cách giơ tay. Các bạn cười bao lần trong ngày?
1 lần, 2 lần, 3 lần hay nhiều hơn?
Vâng, những đứa trẻ chúng ta cười mỗi ngày. Chúng ta cười khi chú chó liếm lên mặt. Ta khúc khích khi nhận được một món quà bất ngờ. Đôi khi, nụ cười có thể đến từ những thứ vô cùng đơn giản như chiến thắng trong trò chơi điện tử hoặc nghe tiếng mưa rơi tí tách ngoài hiên. Tất cả những thứ cảm xúc ấy đều có thể tạo thành tiếng cười. Nhưng, cơ sở khoa học nào đằng sau nụ cười?
Đôi khi chúng ta làm những điều mà ngay chính ta cũng chẳng hề quan tâm đến lý do vì sao ta lại hành động như thế. Vì vậy hôm nay chúng ta sẽ cùng thảo luận về nụ cười tự nhiên, làm thế nào để có thể cười thoải mái và quan trọng hơn hết là vì sao chúng ta nên cười nhiều hơn mỗi ngày
Theo những định nghĩa, tiếng cười là dấu hiệu cho thấy trạng thái cảm xúc tích cực nhất. Nói cách khác, một nụ cười thực sự là đỉnh điểm của cảm xúc, của một trạng thái cực kỳ thỏa mãn.
Ta đã hiểu nụ cười là gì, vậy thì chúng ta cười thế nào? Hay nói một cách khác, cơ thể chúng ta biến chuyển ra sao khi ta há rộng cơ quai hàm? Hãy thử nghĩ xem, khi bạn đang ở trong một thời điểm cực kỳ phấn khích, ví như khi gặp lại bạn thân đã xa cách lâu ngày...
Điều này có nghĩa rằng các tín hiệu thần kinh sẽ truyền từ vỏ não của bạn đến cuống não, đó là phần cổ xưa nhất, xuất hiện sớm nhất của não bộ. Kích thích này lan ra như một làn sóng và truyền đến hệ thống rìa, một trung khu cảm xúc của não. Từ đó, tín hiệu phát ra thể hiện bằng các biểu lộ cảm xúc thoả mãn trên khuôn mặt. Nghe có vẻ đơn giản, phải không? Vâng, nó chính là "đơn giản" như thế, hành động mỉm cười sẽ xảy ra chứ không phải ngay lập tức. Sự co bóp của cơ miệng sau đó tạo ra một vòng phản hồi lại các tín hiệu thần kinh để tăng cường hơn nữa cảm giác của chúng ta về niềm vui.
Theo các nghiên cứu gần đây, nụ cười kích thích cơ chế khen thưởng của não chúng ta một cách mà ngay cả chocolates - cái cách lắm khi được biết đến - cũng không làm được. Có bao nhiêu bạn ở đây thích chocolates? Vâng, tôi biết, tôi cũng là một người rất thích chocolates. Vì vậy, bây giờ bạn đã biết những gì bạn phải làm khi bạn đang đói và không có một thỏi chocolates trong túi mình.
Đến thời điểm này, có thể một số bạn sẽ nghĩ: "Oh nói chuyện này thật nhàm chán, tại sao anh ta nói về những nụ cười? Tôi muốn về nhà và kết thúc trò chơi Xbox của tôi". Vâng, lý do chính hôm nay tôi đứng đây không chỉ để nói với các bạn khoa học về nụ cười, mà lớn hơn là để thuyết phục các bạn mỉm cười nhiều hơn mỗi ngày. Và để làm điều đó, tôi muốn kể với các bạn một câu chuyện về cách tốt nhất để tạo ra một nụ cười nho nhỏ.
Ngày xửa ngày xưa, có một cậu bé ở một nơi xa xôi ôm giấc mơ được gọi là "Mỹ". Với cậu ấy, vùng đất này là một nơi của những điều kỳ diệu và hấp dẫn, một thế giới của những cơ hội, một chân trời rộng lớn đang chờ cậu khám phá. Với sự giúp đỡ của bạn bè và gia đình, chỉ hơn một tháng trước đây giấc mơ của cậu đã thành sự thật.
Ngày cậu đặt chân lên đất Mỹ, cậu thấy mình là đứa bé hạnh phúc nhất. Nhưng những điều tốt đẹp không kéo dài lâu: Sự phấn khích ban đầu sớm thay thế bởi một sự thôi thúc đáng kinh ngạc trong cậu là từ bỏ tất cả mọi thứ, về nhà! Cảm giác của sự tuyệt vọng và nỗi buồn bao phủ cậu. Trong vài ngày đầu tiên, tất cả mọi thứ xung quanh cậu là sống lại với những kỷ niệm khi được ở bên cha mẹ, người thân và bạn bè mình. Cậu đã khóc, khóc, khóc mãi, chỉ có một thân một mình trên đất người xa lạ...
Đó là thứ bảy đầu tiên xa nhà - ngày yêu thích của cậu trong tuần - nhưng ngày này lại không hoàn toàn hạnh phúc. Cậu, một đứa trẻ 13 tuổi, cách nhà 12.000 dặm, nhìn ra cửa sổ, hướng về quê nhà, đôi mắt sáng bừng lên khi đột nhiên bắt gặp một mầm cây. Cái mầm đó nhỏ như ngón tay nhưng phát triển mạnh, thậm chí khỏe khoắn hơn những cây cao lớn hơn xung quanh nó. Đột nhiên, cơ thể cậu trỗi lên một loạt cảm giác lạ lùng quen thuộc: Cậu cảm thấy như thể mình đang ở nhà, trong vòng tay của gia đình, được đi dạo khắp khu vườn nhỏ trên sân thượng như ngày xưa. Cậu không thể không cho phép mình nở một nụ cười.
Ngay lúc đó, cậu đã tìm thấy tâm hồn của mình ở nơi yên tĩnh - như thể tất cả những lo lắng, hỗn loạn, những nhầm lẫn ở trong người - tất cả chúng đã biến mất. Khoảnh khắc này, cậu bé cảm thấy giống như biết định nghĩa của từ "hạnh phúc" một lần nữa. Nếu không có nụ cười kia, cậu sẽ không bao giờ có thể đứng ở đây, bị mê hoặc bởi những người tuyệt vời này. Bạn có thể không bao giờ biết làm thế nào một điều đơn giản như vậy có thể thay đổi cuộc sống của bạn.
Và vâng, tôi là cậu bé đó.
Kết thúc buổi trò chuyện này, tôi muốn đề xuất một thách thức đối với tất cả các bạn: Cười thực sự ít nhất 5 lần mỗi ngày. Tin hay không, nó sẽ giúp bạn nhìn thấy vẻ đẹp và bản chất của cuộc sống rõ ràng hơn. Hãy tặng cho người bạn mới ở trường một nụ cười, tặng bác bảo vệ một nụ cười khi bạn đi qua, tặng cha mẹ một cái ôm ấm áp và nụ cười thật lớn khi bạn đi học về, họ xứng đáng với nó. Bạn không bao giờ biết những gì có thể đến từ việc chỉ cần di chuyển cơ miệng của bạn, vậy tại sao không bắt đầu làm việc đó ngay bây giờ !!!".
|
|
-
Posts:2540
Thank you received: 4657
-
-
Mai Viết Châu (Lớp Don Bosco)
-
Administrator
-
- OFFLINE
-
|
1 - 0 nha!
Thế đố cả nhà câu này: Ở VN bây giờ ăn cái gì cũng sợ ngộ độc chết. Thực phẩm độc hại nhiều quá. Thịt thì ...lở mồm long móng, H5N1, tăng trọng, phoóc-môn. Cá thì bị ướp... u rê. Ăn chay cũng chết, rau thì dư lượng thuốc trừ sâu, nước tương thì chứa 3-MCPD, gây ung thư. Thế ăn gì cho khỏi chết đây?
|
Nợ thế, trả chưa tròn một món
Sòng đời, thua đến trắng hai tay
Quê nhà xa lắc xa lơ đó
Ngoảnh lại tha hồ mây trắng bay
|
-
Posts:2182
Thank you received: 3944
-
-
Mai Hữu Thể (Lớp Don Bosco)
-
Platinum Boarder
-
- OFFLINE
-
|
Mai Viết Châu (Lớp Don Bosco) wrote:
Trương Ngọc Trâm (Mai Hữu Thể +, Lớp Don Bosco) wrote:
Chữ gì mà chắc chắn 100% người Việt Nam đều phát âm sai?
Đó là chữ : Honorificabilitudinitatibus - trong Xếch-pia (Shakespeare)
Làm chi mà nghĩ xa xôi vậy huynh. Đó là chữ SAI thôi mà. hihihihii!!!!
|
|
-
Posts:2182
Thank you received: 3944
-
-
Mai Hữu Thể (Lớp Don Bosco)
-
Platinum Boarder
-
- OFFLINE
-
|
Mai Viết Châu (Lớp Don Bosco) wrote:
Mai Hữu Thể (Lớp Don Bosco) wrote:
Tại sao người ta chết còn mở mắt?
Theo kết quả nghiên cứu của lâm sàng thì những người chết vì những căn bệnh ung thư thường là mở mắt khi qua đời.
Ngoài trừ đây là câu đố mẹo.
Người ta mở mắt để xem người ta đã chết thiệt hay chưa!!! Đơn giản như đang giỡn...
|
|
|