Welcome, Guest
Username: Password: Remember me
  • Page:
  • 1

TOPIC: Thương nhớ anh Trần Đức Nam

Thương nhớ anh Trần Đức Nam 7 years 1 month ago #62252


  • Posts:764 Thank you received: 1378
  • Trọn đời con một lời hát khen ca ngợi Hồng Ân Thiên Chúa
  • Hùng 31's Avatar
  • Hùng 31
  • Administrator
  • OFFLINE
Chúng mình ở xa xa, nghe qua các tường trình diễn tiến sức khỏe của anh Nam và hướng lòng về với nhiều lời cầu nguyện.

Lên xe tiễn anh đi
chưa bao giờ buồn thế
Trời mùa đông Ca li
khóc phận người chia ly

(theo Cung Trầm Tường)

Nghe biết quyết định anh Nam quay về VN chỉ trong vòng 1 ngày tất cả các anh Tô ma Hải Ngoại đã gọi nhờ H31 charge thẻ tín dung rồi chuyển ngay cho anh Xinh trao quà tiễn đến anh Nam. Thấy anh ra về trong tình trạng sức khỏe như nến tàn, anh em đã cầu nguyện thật nhiều mong cho anh về đến nơi tới chốn. Và thở phào khi anh Phán anh Hải báo tin đã đón được anh tại Tân Sơn Nhất.

Mình tin rằng anh Nam đã bừng lên được nhiều sức hồi sinh nhờ những quan tâm của các anh Tôma. Những ngày cuối ở Cali anh Xinh, Cư, Hiệp, Hòa, Hùng 33, Niên đi lại ghé thăm và chăm lo những gì có thể. Về tới Hố Nai, các cha Sứ, Vinh, Triết và các anh quanh vùng đã đi đi về thăm nom hằng ngày vì thấy tình trạng biến xấu đi. Nửa tiếng đồng hồ trước khi tắt thở, cha Vinh ghé thăm anh vẫn còn thều thào cảm ơn các bạn luôn quan tâm.

Anh Cư quý ông bạn nhậu này lắm và (cách đây một năm trong lúc anh em Tô ma bàn tính chuyện làm Kỷ Yếu Kim Khánh lớp Tô ma) anh Cư đã khởi hứng làm vài câu thơ vẽ lên nét đặc trưng của anh em lớp, anh đã gởi đến anh Nam dúm thơ như anh Hòa Điếc thấy đó.

Nam1.PNG

Anh Nam khi đó còn khỏe đã được đọc những dòng thơ vui đấy !

Requiescat in pace, Vincent !

Last Edit: 7 years 1 month ago by Hùng 31.
The administrator has disabled public write access.

Thương nhớ anh Trần Đức Nam 7 years 1 month ago #62248

Cám ơn bác Cường, bác Hòa điếc viết cho các anh Toma:
Mấy câu thơ của bác Cư "Nam 49 - Dân Hố Nai, nhậu thịt cầy.." mà có sớm 1 chút để đọc cho Nam nghe thì hắn sướng lắm. Mấy ngày nằm bệnh, Nam toàn nghe nhạc Trịnh, bảo rằng "thấm lắm". Thôi về đi, đương trần đâu có gì ... Nam ra đi rất nhẹ nhàng, thanh thản, không đau đớn.

Hòa điếc
The administrator has disabled public write access.

Thương nhớ anh Trần Đức Nam 7 years 1 month ago #62243

nam.jpg


Tấm hình cũ 1966 tại TCV PHÁT DIỆM . Anh Nam 49 hàng dưới cùng bên phải
.




Thương nhớ một người Bạn đã ra đi . Rất thấm thía với chia sẻ của một bạn lớp Tô ma khi thăm

anh về : Chúng mình tuổi này rồi chuyện gì cũng có thể xảy ra. Nên xí xóa mọi chuyện cũ không vui ( nếu có)

và hãy làm những điêu tốt đẹp cho nhau khi còn dịp"


Mượn lời một bài hát để tiễn
Anh
:


"Ôi phù du...... Từng tuổi xuân đã già,

một ngày kia đến bờ đời người như gió qua .

Không còn ai,đường về ôi quá dài .. những đêm xa người.

Chén rượu cay một đời tôi uống hoài,

trả lại từng tin vui cho nhân gian chờ đợi

...

Thôi về đi đường trần đâu có gì ......tóc xanh mấy mùa,

Có nhiều khi từ vườn khuya bước về,bàn chân ai rất nhẹ

.......tựa hồn những năm xưạ "
.




banxua019.jpg


Họp tại nhà A.Nam khoảng đầu thập niên 80.
Hàng đấu: từ trái qua (Nam thứ 4 - cha Sứ thứ 6)
Hàng sau : (trái qua) ĐC Hiệu, cha Thông - ( từ phải) cha Hiểu, cha Triết
Last Edit: 7 years 1 month ago by Đinh Cường [ Tôma ].
The administrator has disabled public write access.

Thương nhớ anh Trần Đức Nam 7 years 1 month ago #62236



Thương quá những người anh Lớp Tô Ma.

Cánh chim đầu đàn lìa xa bỏ tổ.

Ngày đầu gian khổ không nỡ rời nhau.

Cơm cháo cùng nhau nỗi đau chia sẻ.

Hạnh phúc mong manh chua hơn bát mẻ.

Gặp nhau xiết tay chúc khỏe tuổi già.

Sinh không phùng thời nước nhà nghiêng ngả.

Tang bồng chưa trả vất vả thân anh.

Gửi lại trần gian mồ xanh nắm cỏ.

Tôi nhỏ lệ buồn xin tiễn anh đi.
Nợ thế, trả chưa tròn một món
Sòng đời, thua đến trắng hai tay
Quê nhà xa lắc xa lơ đó
Ngoảnh lại tha hồ mây trắng bay
The administrator has disabled public write access.

Thương nhớ anh Trần Đức Nam 7 years 1 month ago #62235

Cảm xúc qúa, những giòng tâm sự, chia xẻ của anh Xinh. Lời nào diễn tả cho đủ nghĩa tiếc thương người bạn thân thương Trần Đức Nam. Tôi và anh cùng lớp Toma, niên học 66-67, tại Tiểu Chủng Viện Phaolô Phú Nhuận. Tôi đã bị gởi về ngay sau niên học đó, và mãi tới mùa Hè năm 2015,sau gần nửa thế kỷ mới có cơ hội, may mắn gặp lại anh trong Đại Hội CCS/TCV/Phaolo/XL lần thứ II, tổ chức tại miền nắng ấm Orange County, Cali. Ngoài những giây phút bên nhau trong những sinh hoạt của đại hội. Anh Nam và tôi, cùng một số anh em khác đã có dịp bên nhau "đánh chén" và hàn huyên tại nhà anh Hiệp. Có gặp chị và cháu Lộc. Ôi! một gia đình thật dễ thương.

Tâm linh tôi...
Rung cảm niềm thương tiếc
Ầm vang như sóng cồn
Nhân sinh một kiếp người.

Đến rồi đi...ai cũng biết
Ứơc gì hồn ta thật an bình
Cho ta về, trong vòng tay Ngài chào đón

Niếm Tin, ta là thế..
Anh đã sống, đời anh là một chứng nhân
Miền đất mới, anh hưởng phúc trường sinh.

Thương tiếc bạn tôi TRẦN ĐỨC NAM.

Điệp Toma.
The administrator has disabled public write access.

Thương nhớ anh Trần Đức Nam 7 years 1 month ago #62231


Anh Tân 62 (Toma) chia sẻ một đoạn video ngắn. Người cầm đàn và hát là anh Vincente Trần Đức Nam.


drive.google.com/open?id=0B9CNYaySNWCcMXhJSTVPSzN2Nk0
The administrator has disabled public write access.

Thương nhớ anh Trần Đức Nam 7 years 1 month ago #62230


Ngày 2/10/2017 gđ bác Nam về tới VN bình an. Ra đón tại phi trường có bác Phán, bác Tân và Võ Tho. Hôm sau 2/11/2017 anh em Toma ghé thăm anh ấy tại nhà, anh em LM có cha Triết, cha Vinh, cha Sứ.


aeTomathambacNamSmall.jpg
The administrator has disabled public write access.

Thương nhớ anh Trần Đức Nam 7 years 1 month ago #62228


Hôm ấy ngày 19 tháng 8, năm 2011, tôi và bà xã về thăm Việt Nam. Từ Vũng Tàu tôi đi xe đò tới ngã ba Long Bình, đón Taxi về Sài Quất thăm cha Vinh. Ra xe đón tôi là anh Trần Đức Nam lớp Toma. Chúng tôi đã không gặp nhau từ năm 67 đến lúc bấy giờ là 44 năm.


Nam49_20110819Small.jpg


Anh Trần Đức Nam vừa mới ra đi trong sự thương tiếc của người thân và bạn bè ..

Anh chị Nam sang Mỹ được chừng 3 năm theo diện bảo lãnh với cháu út Lộc. Được biết 3 cháu lớn ( 1 trai, 2 gái) đã có gia đình và vẫn ở lại Việt Nam. Lúc mới đầu định cư tại San Jose, CA. Cách đây gần 2 năm, anh chị Nam đã dọn về định cư tại vùng Little Saigon trong khi cháu Lộc vẫn ở trên San Jose để tiếp tục việc học. Khoảng 4 tháng gần đây, anh Nam có vấn đề với dạ dày và đã đi chữa trị. Trong khi chữa bệnh dạ dày, BS tìm ra anh có bướu trong gan. Một tuần trước Tết Âm Lịch 1/22/2017 gia đình đưa anh vào cấp cứu, sau này biết ra anh bị xuất huyết trong dạ dày, bs đã cầm được máu trong thời gian đó, qua được cơn nguy kịch. Trong thời gian 1 tuần nằm trong bệnh viện, bác sĩ làm biopsy, thử nghiệm mẫu khối u và xác định là ung thư giai đoạn cuối. Không còn hy vọng để chữa trị và vì sức khỏe anh rất yếu (do không ăn uống gì được), không thể chạy chemo và cũng không đủ sức để qua cơn mổ xẻ, ngày 2/9/2017 gia đình đã đưa anh về Việt Nam để gần gũi các con, các cháu, họ hàng và bạn bè trong những ngày cuối đời.

Thời gian trước khi về Việt Nam anh em Toma vùng Little Saigon vẫn thường xuyên thăm hỏi, động viên tinh thần anh và gia đình để có nghị lực vượt qua cơn thử thách quá lớn này. Biết rằng thời gian còn lại chẳng còn được bao nhiêu, nhiều anh em từ xa có dịp về Little Saigon cũng ghé thăm anh, chẳng hạn bác Niên (Virginia, lớp Tổng Hợp), bác Cư Ria (San Jose, lớp Toma) và chú Cát, bác Hùng La De (Las Vegas, lớp Toma). Các anh Toma ở xa cũng thường xuyên gọi điện thoại hỏi thăm (chẳng hạn bác Loan (US), Tân (US), bác Phán, bác Hải trưởng lớp, bác Tân (VN), cha Sứ, cha Vinh, v.v..) nhiều lắm, có nhiều cuộc gọi mà tôi không biết. Nhiều anh có nói chuyện trực tiếp với anh Nam, hoặc gián tiếp qua tôi, vì thời gian sau này anh rất yếu, nói nhỏ rất khó nghe và không nói được lâu.

Quyết định đưa anh về VN rất đột ngột, anh em chỉ biết trước được khoảng 3 ngày. Để hỗ trợ gia đình anh, các anh Toma hải ngoại đã kêu gọi nhau đóng góp một số tiền nhỏ giúp gia đình anh mua vé máy bay, trong đó có bác Niên, cha Vinh (qua cha Phong bên Houston TX), kể cả một người bạn hàng xóm bác Nam (qua bác Loan Vu). Bác Cư Ria và chú Cát chạy xuống từ trên San Jose, bác Hùng 33 từ trên Las Vegas, anh em Toma vùng Little Saigon (Hiệp, Hòa 27, Xinh) đã đến thăm gia đình anh Nam. Bác Cư Ria bảo nhỏ với mình và anh Hùng Lade "Tớ nghĩ đây là lần cuối, anh em mình không còn dịp gặp lại thằng Nam nữa đâu!" Xin lỗi cả nhà, anh em xin được gọi nhau bằng "Thằng", một danh từ rất thân thương cho những thằng bạn thân, đã từng chia xẻ ngọt bùi với nhau qua những giai đoạn khó khăn nhất của đời người sau biến cố 75. Tôi không ở gần anh Nam, nhưng được nghe kể nhiều mẫu chuyện giữa anh với các anh Toma, tin rằng nhiều anh em vẫn còn "nợ" bác Nam về những gì anh đã làm cho bạn bè.

Sáng nay mình đã gọi văn phòng bác sĩ bảo họ thôi không gửi thuốc cho bác Nam nữa. Một loại thuốc hóa trị viên (chemo pills, Nexavar 200 mg) đắt không tưởng tượng nổi, $17500 cho 30 ngày supply, mất gần 2 tuần làm việc với văn phòng bs và hãng bảo hiểm để được chấp thuận. Tối hôm qua cháu Lộc còn hỏi mình "Thuốc ba con tới đâu rồi chú", bảo "Thuốc đã được approved. Hãng thuốc đã gửi đi ngày hôm qua. Cháu cho chú địa chỉ, tên người nhận ở Tp HCM và số phone liên lạc để chú gửi về." 3:55 sáng giờ Cali, cháu Lộc gửi tin nhắn tên và địa chỉ người nhận. 5:50 sáng Cali, cháu Lộc gọi báo tin bố mới mất. Bác Hải trưởng lớp gọi sang lúc 6:10. Sau đó là cuộc gọi của bác Phán. Văn phòng bs gọi 2 lần lúc 8:45, 9:10 mình gọi lại báo cho họ hay "Please stop the shipping.. It's already too late. Cô y tá ngỡ ngàng "I'm so sorry!" Cô y tá đó đã làm việc với mình gần 2 tuần để thuốc được chấp thuận. Hỏi thăm hãng DHL, UPS, FedEx, họ nhận gửi thuốc về VN, mất 4 ngày, giá khoảng $150-$200(!). Hôm nay một người bạn đã định đi với mình ra Travel Agency, hỏi thăm có ai về VN hôm nay hoặc ngày mai hoặc ngày mốt, nhờ họ cầm về tới phi trường TSN, hy vọng thuốc vê VN càng sớm càng tốt. Nếu không nhờ được ai thì gửi qua mấy hãng shipping. Dẫu biết thuốc có về được bên ấy, không biết cơ thể anh có chịu nổi những phản ứng phụ do thuốc gây ra không? Mặc kệ, còn nước thì còn tát! Giờ thì đã muộn..

Trước lúc về Việt Nam, bác Hùng 33 có gọi nhắc "Bác nhớ nhắc gia đình cho bác Nam chịu phép xức dầu, sợ chuyến bay dài không đủ sức." Khi đề cập tới vấn đề ấy chị Nam nói "Anh Nam đã chịu phép xức dầu rồi. Anh đã chuẩn bị tinh thần. Anh ấy nói với em, anh biết anh không sống được lâu. Chỉ mong chóng về được VN". 1 ngày trước khi về VN, lúc đi làm về mình đến thăm, mới 6:30 tối, phòng tắt đèn tối thui, 3 người nằm cả trong căn phòng bé tí, hỏi ăn gì chưa, chả ai thiết ăn! Hôm ấy mình hỏi bác Nam, bác có muốn nhắn gì cho anh em không, bác ấy bảo nhỏ "Không có gì. Vất vả cho các cậu!".

Chị Nam tâm sự: "Anh ấy là người chồng rất tốt. Một người cha mẫu mực". Chị nói thêm "Em hỏi anh ấy, em có làm gì cho anh buồn không thì anh ấy trả lời, em là bà tiên!" Mừng cho anh! mừng cho chị! Thiết nghĩ đó là những lời tốt đẹp nhất mà những người phối ngẫu có thể nói được với nhau sau những năm dài chung sống qua những thăng trầm của cuộc đời. Không phải ai cũng có thể nói được với nhau những lời như thế. Mừng cho thằng cháu Lộc với tuổi đời còn bé mà đã biết cáng đáng mọi sự cho bố, cho mẹ, như một người lớn!

Thắp nén hương lòng cho một người bạn mà tôi rất qúy, mặc dầu thời gian bên cạnh nhau không được bao lâu. Nơi anh, tôi nhìn thấy một con người chừng mực, cẩn trọng trong lời nói.

Xin mượn một câu nói của người Mỹ để nói thay cho những gì anh đã làm cho bạn bè khi anh còn sống: "A friend in need is a friend indeed!"

Bạn tôi, anh Cư Ria, người có rất nhiều kỷ niệm với bác Nam, tưởng nhớ bạn mình qua mấy câu thơ:

Nam 49
Dân Hố Nai, nhậu thịt cầy
Tay đàn, tay kéo cưa, cày nuôi con
Suốt ngày nhạc Lê Uyên Phương
Hát nghêu ngao cả đời dường như không


Little Saigon ngày 2 tháng 3 năm 2017
The administrator has disabled public write access.
  • Page:
  • 1


VISITORS SINCE JANUARY 7, 2012