TÔI VÀ NẮNG
Chiều tà, nhặt xác nắng vàng rơi
Sương khóc thung sâu chẳng thốt lời
Chim cũng u buồn, không tiếng hót
Một màu ly biệt phủ xa khơi.
Bởi đã một lần tôi gặp nắng
Nắng trên hoa cỏ, nắng nương ngàn
Nắng thơm hương mật, dậy men nồng
Nắng phủ đời tôi những ước mong.
Bởi có những lần không nhớ nắng
Tôi đi lang bạt suốt đêm trường
Tôi theo hưởng lạc, rồi cay đắng
Nắng vẫn tìm tôi với mến thương.
Nắng vẫn tìm tôi băng vết thương
Xóa đi ám ảnh lúc lầm đường
Xóa đi cuồng si đêm tình tội
Nắng thấm hồn tôi, lại vấn vương.
Nhưng giờ nắng khuất bởi hy sinh
Vì nắng yêu thương đến trọn tình.
Tôi có niềm tin vào nắng mới
Thế trần vui lắm, nắng hồi sinh!
* NPH
*(NPH do Mai Nguyên Vũ giới thiệu gửi bài vào diễn đàn)