MỘT NỖI NIỀM NGÀY 30-4
Ngày tháng ấy, cứ mỗi năm trở lại
Thời gian dài chẳng phủ kín lãng quên
Kỷ niệm xưa, từng bờ giậu vách phên
Vẫn hằn nhớ bao nỗi niềm trăn trở
Vùng trời đó đã một lần tôi thở
Mùi tự do, hương yên ấm lạ thường
Đến bây giờ dù trộn mọi sắc hương
Vẫn chẳng sánh nét thanh bình thơ mộng
Quê tôi đó vẫn cõi trời dang rộng
Nhưng có còn nguyên vẹn của dân tôi?
Hay mồi ngon cho những kẻ nô bồi
Giành xâu xé, vào túi sâu không đáy
Tôi tâm tưởng những thân yêu thuở ấy
Bóng người cha, bao bạn cũ chia xa
Cùng sớt chia chuỗi ngày tháng ngọc ngà
Xa tầm với, đã đi vào thiên cổ
Lòng thổn thức, nén hương cài nấm mộ
Tôi nguyện theo, lời của một khúc ca:
Vẳng đầu làng, rộn tiếng trẻ ê a
Là kinh nguyện cầu cho người nằm xuống.
.