Welcome, Guest
Username: Password: Remember me
  • Page:
  • 1

TOPIC: TRANG HỒI KÝ CỦA TOÀ GIẢI TỘI...

Re: TRANG HỒI KÝ CỦA TOÀ GIẢI TỘI... 12 years 2 months ago #1686


  • Posts:1950 Thank you received: 658
  • Xin cho con luôn biết tín thác vào Chúa ! Khi an vui cũng như khi sầu đầy.
  • Văn Quyền.Vianney's Avatar
  • Văn Quyền.Vianney
  • Platinum Boarder
  • OFFLINE
Chia sẻ cảm nghiệm……….
BÍ TÍCH GIẢI TỘI
giaitoi.jpg


Thứ Sáu, Ngày 17 tháng 2-2012 Bí tích Giải tội Tissot là một bác sĩ nổi tiếng ở Thụy sĩ. Mặc dù là người Tin lành, nhưng ông vẫn kính trọng và công nhận sức chữa bệnh của Bí tích Giải tội, được thực hành trong Giáo Hội Công giáo.

Ngày kia, ông được mời chữa bệnh cho một vị phu nhân trẻ ngoại quốc. Vì bà ta là một tín hữu Công giáo, nên ông đã mời một linh mục đến ngồi tòa và ban Bí tích Giải tội cho bệnh nhân. Tức thì, bà ta cảm thấy thay đổi và dễ chịu. Lúc trước bà ta hốt hoảng vì sợ chết. Còn bây giờ bà ta cảm thấy bình an và trầm tĩnh. Sáng hôm sau, bác sĩ thấy cơn sốt giảm dần và bệnh nhân được bình phục. Vì thế ông thường hay nhắc lại sự việc này và bao giờ cũng thêm một lời cảm phục chân thành:

- Nhờ sức mạnh của tòa giải tội của người Công giáo.

Dĩ nhiên, là người Công giáo, chúng ta đã biết rằng Bí tích Giải tội tha thứ tội lỗi, chữa lành tâm hồn và trả lại sức sống của Thiên Chúa cho những ai trót lầm lỡ phạm tội nặng. Chúng ta tin rằng Bí tích Giải tội hữu ích cho linh hồn, nhưng chúng ta chưa nhận thấy bí tích này còn hữu ích cho cả thể xác nữa.

Thực vậy, chúng ta vừa nghe Chúa Giêsu chữa một người bại liệt, được bốn người thả xuống từ một khoảng trống trên mái nhà để được gần Chúa Giêsu, Đấng chữa lành tâm hồn bệnh nhân:

- Này con, tội con đã được tha.

Vì những kẻ đứng bên cạnh chất vấn Ngài về quyền tha tội, nên Ngài nói với bệnh nhân:

- Con hãy đứng lên, vác giường mà về.

Và người bệnh đã làm được như thế. Dĩ nhiên, tôi không muốn nói rằng mỗi người Công giáo khi mắc bệnh hay đau yếu về phần xác, đều được chữa lành nơi tòa giải tội. Tôi chỉ muốn nói rằng tòa giải tội có thể giúp cho thể xác cũng như cho tâm hồn. Chắc chắn tòa giải tội chữa lành và phòng ngừa những chứng bệnh tâm thần. Đó là điều các bác sĩ đã công nhận, bởi vì Bí tích Giải tội tẩy xóa lỗi lầm là nguyên nhân chính gây nên rối loạn và suy nhược tâm thần.

Đi xa hơn một chút chúng ta thấy: Tâm hồn bình an chắc chắn cũng sẽ ảnh hưởng tốt tới thân xác. Thế nhưng có người sẽ bảo:

- Vậy chỉ cần thổ lộ với bác sĩ tâm thần cũng sẽ có được hậu quả tương tự.

Đúng thế, nếu hiểu theo một góc cạnh nào đó, nhưng thổ lộ với bác sĩ tâm thần thì làm gì có được lời xá giải, thì làm gì có được lòng thống hối ăn năn, thì làm gì có được sự tha thứ của Chúa. Chỉ Bí tích Giải tội mới đem lại cho chúng ta những sự ấy mà thôi. Hơn thế nữa, những tội như say sưa, giận hờn, oán thù, đánh lộn… đã gây nên những tổn hại cho thể xác, nhưng khi chúng ta sám hối và xưng thú, thì đó cũng là một cách thức chúng ta đem lại sự an bình và khoẻ mạnh cho thân xác chúng ta vậy.

Nguồn : memaria.org
Tin Mừng không chọn lựa đất sống - Tình Yêu chẳng chối từ gian nan
The administrator has disabled public write access.

TRANG HỒI KÝ CỦA TOÀ GIẢI TỘI... 12 years 2 months ago #1685


  • Posts:1950 Thank you received: 658
  • Xin cho con luôn biết tín thác vào Chúa ! Khi an vui cũng như khi sầu đầy.
  • Văn Quyền.Vianney's Avatar
  • Văn Quyền.Vianney
  • Platinum Boarder
  • OFFLINE
TRANG HỒI KÝ CỦA TOÀ GIẢI TỘI...
GT.jpg

Ngày…tháng…năm…

Tôi là một toà giải tội bằng gỗ. Tôi đứng ở đây lâu lắm rồi. Năm tháng trôi qua với dòng đời đổi thay, tôi đứng đây nhìn cuộc đời. Trải qua mấy thế hệ, những người cùng thế hệ với tôi đã từ giã cõi đời từ lâu. Thế hệ này sang thế hệ khác, tôi chứng kiến những đổi thay trong cái họ đạo này. Đời tôi là vô vàn những trang hồi ký.

Cuộc gặp gỡ nào cũng là một lịch sử. Biến cố nào cũng có ý nghĩa. Dòng chữ tôi đang viết đây là một mẩu ngắn trong dòng thời gian đó. Chuyện 2 con chuột nhắt nói với nhau. Câu chuyện của chúng có liên quan về tôi.

Con chuột ở cạnh bờ tường lên tiếng:

- Kỳ này mày khỏe không?

Con kia trả lời:

- Nhức đầu quá!

Chúng tiếp tục câu chuyện. Tôi là toà giải tội. Tôi lắng nghe. Con bên cạnh bờ tường nói:

- Tao cũng nhức đầu quá.

- Sao vậy?

- Nhà tao ở, suốt đêm lúc nào cũng karaoke!

- Khu chung cư của tao, chúng ồn ào, ôi thôi là ồn ào. hết đám con nít khóc, lại đến người lớn cãi nhau. Chán mớ đời!

- Thế trước đó mày ở đâu?

- Tao đổi nhà bao nhiêu lần rồi, chỗ nào cũng chỉ được vài hôm.

Con chuột phía bên kia cúi xuống gặm chân. Miếng báo cũ tha về đã trải gọn gàng. Nó thở dài rồi tiếp tục câu chuyện:

Cuộc sống ngày nay phức tạp quá, suốt ngày ồn ào. Người lớn cũng vậy, con nít cũng thế, chúng không bao giờ biết thinh lặng. Tao từng chứng kiến có những đứa trẻ mới cấp 2 mà yêu nhau rồi đã làm những chuyện … của người lớn rồi. Tuổi trẻ giờ này sao ồn ào, “mất nết” quá!!! Tao tìm đến nhà này nhà kia, chỗ nào cũng rứa. Khó ngủ quá. Tao từng ở ngoài chợ, rồi kho hàng, nhà chùa, rồi nhà thờ, bây giờ là ở cái gầm toà giải tội này.

- Mày nghĩ chúng ta sẽ được yên thân nơi này hay cũng bị mất ngủ?

Tôi chưa viết vì sao 2 con chuột nhắt này lại gặp nhau ở đây. Bắt đầu là thế này. Ngày xửa ngày xưa ở cái toà giải tội này, tôi lúc nào cũng bận rộn đón người qua lại. Sáng, chiều, có một cha già chẳng mấy khi không ngồi đây đón tín đồ. Lúc ấy khác bây giờ lắm, nhà thờ vang câu kinh, người lớn, con nít, ôi thôi đủ là hát xướng, vui ơi là vui. Hồi ấy người ta sốt sắng đạo đức, kinh chiều tối, sáng thánh lễ, lúc nào cũng có người ra vào toà giải tội. Thế rồi lòng người từ từ thay đổi, cha già chết đi. Những người cùng thế hệ tôi cũng vậy. Sau cùng, tôi là chiếc toà giải tội vắng khách. Mạng nhện giăng đầy. Bụi bắt đầu mờ. chả thấy ai quét bụi nữa. Tôi là toà giải tội đứng buồn hiu như chợ chiều không còn người. Nghĩ mà nhớ những ngày xa xưa. Tôi chả quên được dĩ vãng nhiều kỷ niệm ấy.

Rồi một con chuột già đi ngang qua, thấy yên tĩnh lạ thường, nó dừng lại đôi ngày rồi khám phá ra cái không gian chẳng bóng người qua lại này. Sau cùng, nó vô cùng thích thú chọn nơi đây làm quê hương dưỡng già, ngủ ngon giấc. Yên tĩnh lắm. Con chuột ấy thế mà tinh khôn. Nó chui vào đây thảnh thơi đến ngày biết sắp qua đời, nó nhường lại khu vực êm ả này cho 2 con chuột nhắt.

2 con chuột nhắt nói chuyện lúc nãy mới dọn vào đây đấy. Chúng còn ngỡ ngàng lắm. Thôi, bây giờ tôi kể tiếp về chuyện 2 con chuột nhắt nói chuyện với nhau:

- Ừa, tao nghĩ nơi đây sẽ yên tĩnh và chúng ta sẽ ngủ ngon!

- Sẽ không bị bước chân người quấy phá như ở ngoài đời!

2 con chuột nhắt cười đùa khoái chí. Chúng đố nhau:

- Đố mày chúng ta sẽ được yên tĩnh bao lâu? Một tuần? Một tháng? Hay một năm thì lại có người vào đây?
Con chuột nhỏ hơn trầm ngâm một chút rồi gục gặc cái đầu. Nó không trả lời, đối lại con kia bằng một câu đố khác:

- Đố mày ai là kẻ đầu tiên vào đây phá giấc ngủ chúng ta? Người hay lại là gã mèo già tìm nơi yên để ngủ.

Ngày…tháng…năm…

Đã lâu không còn ai vào đây, nhưng một mùa Chay nọ, câu chuyện xảy ra.

Người thanh niên ngồi cuối nhà thờ lâu lắm. Anh ta đến đây mấy lần, chỉ ngồi trong nhà thờ thôi, không vào đây. Tôi là toà giải tội lâu ngày không có người vào. Tôi cầu nguyện, tôi xin cho có một người vào đây với Chúa đi. Cây thánh giá treo trên tường cũng bụi bám. Vắng thật vắng. Tôi cầu nguyện nhiều, sau cùng, tôi thấy anh từ từ bỏ ghế đi lên. Lòng tôi hồi hộp cầu nguyện thêm, tôi xin cho anh đừng bỏ cuộc. Rồi, người thanh niên đến gần, ngó vào toà giải tội, ngại ngùng. Tôi lại lấy hết tâm hồn cầu nguyện cho anh. Dáng đi của người thanh niên vất vả, có ai kéo anh lại? Tôi cầu nguyện thêm, cầu nguyện thêm. Sau cùng, người thanh niên giơ tay đẩy nhẹ cánh cửa, bước vào.
LC5-32.jpg

Tôi là toà giải tội ở đây qua bao thế hệ, gần gần trăm năm nay rồi còn gì, từ thế hệ cha ông của những người trong họ đạo này cơ mà. Như tôi viết ở trên, tôi chứng kiến rất nhiều thăng trầm của cuộc đời. Nhất là nhìn thấy không biết bao nhiêu biến cố lạ lùng đã xảy ra. Góc nhỏ nhà thờ này chứa không biết bao nhiêu phép lạ. vì những phép lạ ấy rất hạnh phúc, rất riêng tư nên người ta muốn giữ kỷ niệm đó cho riêng mình, ít người nói ra.

Người thanh niên nói với Chúa:

- Lạy Chúa, mỗi lần đến với Chúa qua tòa giải tội này đời con được tái sinh, con được hạnh phúc hơn, yêu đời hơn, sao con vẫn ngại ngùng hả Chúa?

Trên bóng thánh giá, Chúa nhìn người thanh niên, trả lời:

- Con ạ, ma quỷ rất sợ tòa giải tội. Nơi đây là trận chiến thảm bại nhất của nó. Con có kinh nghiệm mỗi lần đến với Cha rồi về, lòng con vui hơn, cuộc đời nhẹ thênh thang, nhưng con vẫn ngại vì ma quỷ không muốn buông tha một người đang trên đường thuộc về nó. Lúc nào con ngại toà giải tội, lúc ấy ma quỷ gần con nhất. Chính lúc đó con cần toà giải tội hơn lúc nào hết.

- Thưa Chúa, Chú biết mọi tội con rồi sao con lại còn phải đến đây, sao Chúa không tha cho con đi?

- Con yêu quý của Cha, con hiểu lầm tình yêu của Cha trong toà giải tội này rồi. Lòng Cha luôn bao dung. Con không trước khi người con hoang đàng trong Phúc Âm trở về, cha nó đã mong chờ nó rồi sao? Mong nó về là tha thứ hết rồi. Cha nó có hỏi tội nó đâu? Trước khi con đến đây, ngay khi con phạm tội, con bước đi u buồn lững thững, con dấu diếm Cha, con dấu diếm những người chung quanh. Cha thấy thương con quá đỗi. Cha tha cho con ngay hôm đó rồi.

- Người thanh niên im lặng lắng nghe. Anh trầm ngâm suy nghĩ. Một phút tĩnh mịch trôi. Lòng nhà thờ có con chim sẻ kêu chim chíp. Chúa thấy người thanh niên im lặng. Ngài nói tiếp:

- Cha chán tội, Cha không muốn nghĩ đến tội. Cha chỉ nghĩ đến tình thương và sự đau khổ. Cha thấy con lầm lũi đi, con không dám nhìn trời, con dấu diếm cha. Con rước lễ mà lòng con chán ngán. Cha biết con đau khổ. Cha nghĩ đến khổ đau trong con. Con ạ, con là con của Cha.

Chúa mới nói tới đó, người thanh niên cúi xuống tay ghế quỳ chảy nước mắt. con chim sẻ bay ngơ ngác vời tiếng kêu chiêm chiếp. Trong dòng nước mắt, người thanh niên cố nói như muốn trách Chúa thêm:

- Thế sao con lại phải đến đây?

- Con yêu quý, con thấy, chỉ khi nào người con hoang đàng trở về, nó mới có ăn. nếu không về, nó chết đói bên bầy heo. Cho dù người cha tha lâu rồi, nhưng không về nó vẫn chết vì đói. Sự tha thứ đã được ban ra, nhưng để lãnh nhận con phải giơ tay. Nhà cha có cơm gạo nhưng con sẽ đói nếu không ăn. Con hiểu ý của Cha không?

Cũng như chiều nay, khi con ngồi trầm ngâm trong nhà thờ, Cha thấy rõ con. Cha tha cho con lâu rồi. Cha tha cho con ngay khi con bước đi buồn bã vì tội trong con. Cha thương và Cha tha ngay.

Trong tiếng xót xa, người thanh niên hỏi Chúa:

- Cha tha sao lòng con cứ bối rối hoang vu?

- Con ạ, con không thể cảm nghiệm được tình thương của Cha cho đến khi con giơ tay lãnh nhận. Huyền nhiệm của tình yêu là khi nào người kia lãnh nhận, tình yêu mới thật sự thành tình yêu. Sự cao cả của tình yêu là tự do nên tình yêu không bao giờ đến từ một chiều. Sự khác biệt huyền diệu của tình yêu và sự thù ghét là sự tự do ấy. khi thù ghét, người ta dùng bạo lực bắt người kia đau khổ. Tình yêu không như thế, phải có người nhận tình yêu mới là tình yêu. Tình yêu cho đi, không người nhận, tình yêu trở về với người đã trao bam. Người con hoang đàng không trở về sẽ không cảm nghiệm được sự tha thứ, không cảm nghiệm được tình thương của cha. Cho dù người cha có đẩy tình thươngvà sự tha thứ đi tìm kiếm nó, cũng sẽ không gặp nó.

Người thanh niên lắng nghe, quỳ im lặng. tôi là toà giải tội. Mỗi lần xảy ra như thế. Lòng tôi hạnh phúc xót xa. Trong tôi có vui lẫn bùi ngùi. Trong xót xa có cái tiếc nuối, có thương tội nghiệp, có thật thà. Tôi mong có người đến với toà giải tội là thế. Nơi ấy giữa Chúa và người ta gặp nhau nhiệm mầu. rồi người ta ra về với trời mới, đất mới. Cỏ cây xanh tươi. Nắng chan hoà ấm cúng trong lòng người. cứ mỗi lần chứng kiến như thế, đời tôi cũng hạnh phúc vô cùng. Do đấy, tôi cứ muốn làm toà giải tội ở đây. Tôi lắng nghe tiếp Chúa và người thanh niên đang nói chuyện:

- Con không đến toà giải tội để tìm sự tha thứ, nhưng để cảm nghiệm sự thứ tha. Cũng như người con hoang đàng, không phải về để người cha tha, mà cảm nghiệm sự tha thứ và được sống.

Ngày con phạm tội, con ơi, con bước đi u buồn, con không dám nhình Cha. Trên thập giá, Cha nhìn xuống tội nghiệp con. về phần Cha, Cha tha thứ cho con. Cha đẩy sự tha thứ đi kiếm tìm con. Nhưng để cảm nghiệm tình yêu ấy vào trong hồn con, lại tuỳ ở con có về lãnh nhận hay không.

Con yêu dấu, khi con đến toà giải tội giơ tay lãnh nhận, tình yêu là ơn cứu độ trên bàn tay mang dấu đinh ở cây thánh giá này đổ xuống tay con.

Cha quý ơn sủng của Cha vì bàn tay Cha rất đau, nên khi cho ai ân sủng ấy Cha nhớ người đó mãi. Con có thể quên ngày hôm nay, cũng như con đã quên những lần xưng tội trước vì khi lãnh nhận con chỉ giơ tay. Tay con không đau như tay Cha. Còn Cha, Cha không thể quên con vì tay Cha đã bị đóng đinh tất đau đớn với ân sủng này.

Con ơi, khi cho người nào ân sủng ấy, cha nhớ người đó.

Con chim sẻ lại bay. Nó ngơ ngác như muốn tìm một đường bay nào đó mà không rõ. Tiếng kêu chim chíp vang lên trong lòng nhà thờ vắng. Người thanh niên vẫn cúi đầu, nói với Chúa:

- Lạy Cha, xin thương xót con. Xin cho con cảm nghiệm được tình thương của Cha.

Chúa nhìn người thanh niên, chậm rãi nâng bàn tay rất đau đớn, ôm người thanh niên. Người thanh niên cúi đầu lãnh nhận. Tôi thấy mắt người thanh niên rướm lệ. Còn tôi, chiếc toà giải tội gỗ, tôi lại chứng kiến một trời mới và một mùa xuân thiêng liêng mới đang nở trong lòng nhà thờ êm đềm.

Lm Nguyễn Tầm Thường
Tin Mừng không chọn lựa đất sống - Tình Yêu chẳng chối từ gian nan
Last Edit: 12 years 2 months ago by Văn Quyền.Vianney.
The administrator has disabled public write access.
  • Page:
  • 1


VISITORS SINCE JANUARY 7, 2012