Welcome, Guest
Username: Password: Remember me

TOPIC: Tu là cõi phúc-Tình là hạnh phúc(Lá rụng sân chùa)

Tu là cõi phúc-Tình là hạnh phúc(Lá rụng sân chùa) 9 years 4 months ago #57215

:respect :respect :respect
The administrator has disabled public write access.
The following user(s) said Thank You: Hoàng Văn (Lớp Tôma Thiện)

Tu là cõi phúc-Tình là hạnh phúc(Lá rụng sân chùa) 9 years 4 months ago #57212

Trời còn chút ánh sáng níu kéo từ ráng chiều phía Tây.Hai Cường bật công tắc cho đèn chiếu sáng ngay cái bàn ăn nhậu.Anh nhìn Hai Hùng rồi chợt hiểu tại sao thằng bạn mình từ lâu vẫn sống độc thân với mẹ già.Mối tình của nó với cô Nga éo le oan trái như vậy thì lòng dạ nào nó có thể thương yêu một người đàn bà con gái nào khác.Hai Cường lấy làm trân trọng sự chung thủy với mối tình đầu của Hai Hùng.Anh lên tiếng:
-Người ta về Việt Nam cưới vợ rần rần,sao mày không về để cưới con Nga?
Hai Hùng cúi mặt xuống,hai bàn tay đan xéo vào nhau anh kể:
-Bác Ba với thằng Cường biết không,sau đó con mất liên lạc với gia đình ông Quản,thằng Đẹp cũng vượt biên rồi qua Úc.Thằng Đẹp bảo lãnh cả nhà qua đó nên khi con về Việt Nam kiếm Nga thì vật đổi sao dời,con có hỏi kiếm bà con cô bác bên nhà Nga nhưng chẳng kiếm được ai,có người bà con xa thì họ chẳng biết vì là bà con mà bắn tới mười trái hỏa tiển liên lục địa cũng không tới.Con về kiếm Nga từ những năm Việt Nam mới mở cửa cho đồng bào hải ngọai về thăm quê hương lận kìa!
Mà bác Ba với thằng Cường biết không,má con thì luôn hối thúc con cưới vợ để bả có cháu nội và nhứt là có người nối dõi tông đường.Con còn thương Nga nên hỏng muốn có vợ.Má con cứ mai mối tùm lum nhưng con luôn luôn phản đối.Một lần ,má con cứ nói hòai cái chuyện "nối dõi tông đường",bực mình con nói lại:"Tông đường nhà mình có gì hay ho đâu mà phải nối".Từ đó má con không nhắc con chuyện cưới vợ nữa.Riết rồi con sống độc thân,lo cho má con rồi cũng quen.
Một cơn gió nhẹ thổi qua làm những chiếc lá maple bay lả tả xuống bàn.Hai Hùng cầm chiếc lá vàng rơi trên tay ,anh kể:
-Cách đây sáu năm,con biết tin Nga ở Canberry tận bên Úc.Một thằng bạn cùng lớp với con bên đạo Chúa,nó gặp Nga đi nhà thờ,nó hỏi thăm Nga đủ thứ rồi meo cho con tin tức về Nga.Con nói cho má con nghe nhưng má con gạt ngang vì bà sợ con theo đạo Chúa ,sau này bỏ chuyện đốt nhang cúng kiến ông bà.Con buồn lắm nhưng đã lỡ buồn từ lâu rồi nên cũng im lặng.
Bác Ba thắc mắc:
-Mà mày có liên lạc với nó không?
Hai Hùng ấp úng:
-Dạ ...da ...một năm sau con mới liên lạc với nàng.Nga khóc trong phone mà con cũng khóc.Má con nhìn cảnh đó rồi thở dài.Má con buông tiếng thì thầm:"Tình là dây oan!".
Hai Cường châm thêm nước trà,anh nói:
-Tao mà như mày tao đi tu quách!Ngày xưa tao mà biết ra đời nhiều thứ chuyện long đong thì tao không cởi chiếc áo chùng thâm đâu.
Hai Hùng lên giọng:
-Bác Ba với thằng Cường biết không,con sống rất hiếu thảo,con đốt nhang và cúng kiến ông bà tổ tiên và cha con đều đặn nhưng con cũng có niềm tin nơi Chúa.Thằng Cường đi tu trong chủng viện ra nhưng chưa chắc nó thuộc kinh thánh bằng con.Từ ngày yên ổn qua đây,hầu như ngày nào con cũng đọc một trang kinh thánh
Thằng Cường nghe tao giảng thánh kinh nè mày,mày muốn tu là chuyện của mày nhưng Chúa chọn là chuyện của Chúa.Trong sách John (15,16-17)Chúa nói rõ ràng"Không phải là con đã chọn Thầy mà chính là Thầy đã chọn con,và sai con đi để con mang lại hoa trái và hoa trái con tồn tại..."
Thiên hạ nói Tu là cõi phúc? Nó chỉ đúng khi người tu tìm đúng chánh đạo cho mình để giải thóat kiếp phù sinh sống trong bể khổ.Các Linh mục cũng chỉ có cõi phúc khi các ngài biết chọn Chúa là gia nghiệp cho đời họ,mà Chúa là Tình Yêu.Chỉ khi nào các đấng biết yêu giáo dân,cộng đòan lương giáo vân vân và vân vân như Chúa đã yêu thương con người thì lúc đó tao mới tin là họ sống trong cõi phúc.Yêu là chết đi,là đóng đinh là biết hy sinh cho người mình yêu mà mậy!Còn như các ngài vẫn còn ham muốn tiền tài,danh vọng và thậm chí là một bóng hồng thì lúc đó,theo tao thì tu là cõi họa.
Uống một ngụm nước trà,Hai Hùng tằng hắng một cái cho trơn cổ họng rồi nói tiếp:
-Bác Ba với thằng Cường biết không,má con biết con liên lạc với Nga hằng ngày qua Facebook nhưng bà chẳng nói gì.Năm ngóai con chở má con lên chùa,má con ngồi trong chánh điện tụng kinh và thiền một hồi rất lâu.con quởn quá bèn kiếm cây chổi đi quét đám lá rụng trong sân chùa.Con đang quét thì thấy má con đang nhìn những chiếc lá vàng rơi,má con cũng đi lấy chổi rồi quét phụ con.
Tới Ngọ thì hai mẹ con con vào thọ trai với các thầy,cùng với các thầy,mẹ con con ngồi ăn trong thanh tịnh.Ăn xong con đòi chở má con về thì bà kêu con tới ngồi ở hàng ghế đá trong sân.Nhìn những chiếc lá vàng rơi má con nói:
-Đời người cuối cùng cũng không qua cái lẽ của trời đất.Hè đi,Thu đến,Đông sang,Xuân về.Mọi thứ mọi việc trên đời rồi cũng tuần tự ra đi.Chiếc lá trên cây ngày nào mới nảy lộc đâm chồi nay đã già và rụng xuống!.Má hối hận vì đã làm mất tình yêu và hạnh phúc của con.Cuối cùng thì con cũng có niềm tin nơi Chúa và má biết má cũng không thể cản ngăn cái Đức tin vào Chúa của con.Biết vậy,ngày xưa má đã đi xin lỗi bà quản Châu ,cho con theo đạo Chúa và cưới con Nga cho con.Má xin lỗi con.Má biết má có lần chuỗi bồ đề niệm kinh sám hối cũng không giải được cái nghiệp báo má gieo.
Con thưa với má con:
-Không có gì mà má phải bận tâm.Đó là cái duyên cái số của con với Nga.Tụi con có duyên mà chắc không có nợ nên không được sống gần nhau mà trả nợ.Con năm nay cũng gần sáu bó rồi,cũng y chang như chiếc lá vàng sắp rơi,nếu qua Úc cưới Nga về đây thì hai đứa tuổi này thì còn làm ăn gì được nữa mà có cháu cho má bồng!
Con và Nga đang hạnh phúc lắm má à.Tình yêu tụi con dành cho nhau thiệt là trọn vẹn.Bên trời Bắc Mỹ này con đang nghĩ về Nga và bên lục địa Úc Châu,con biết chắc chắn nàng cũng đang nghĩ về con.Chưa chắc gì những cặp vợ chồng có với nhau hàng tá con cái mà luôn nghĩ về nhau đâu má.Má đừng thở dài "Tình là dây oan" nữa mà phải nói "Tu là cõi phúc,tình là hạnh phúc".HẾT(Toronto mùa Giáng sinh 2014)
Last Edit: 9 years 4 months ago by Hoàng Văn (Lớp Tôma Thiện).
The administrator has disabled public write access.

Tu là cõi phúc-Tình là hạnh phúc(Lá rụng sân chùa) 9 years 4 months ago #57208

Bác Ba với thằng Cường biết không,mỗi lần ngồi hồi tưởng lại chuyện xưa,lòng con đều dâng lên một nỗi niềm đau và hối hận vì nhớ lại những khuôn mặt vô tư của ông bà Quản,của Nga và của thằng Đẹp.Đêm đó con về trời mưa lách tách,con nằm trùm mền kín mít và con đã mơ thấy mình cầm cái rựa phát chồi cà phê rồi chặt đầu ông bà Quản.Con sợ quá hét lên nhiều tiếng hãi hùng.Má con tưởng con bị mắc mưa nên phát sốt.Sáng sớm hôm sau con thức dậy không nổi,nằm dài trên cái đi văng mà nghe nỗi buồn gặm nhấm tâm can.
Kể tới đây Hai Hùng bật khóc.Anh nói trong nước mắt:
-Bác Ba với thằng Cường biết không,con âm thầm ra đi không lời từ biệt gia đình Nga.Nằm trong khoang thuyền mà con cứ ư ử như con chó xà mâu sắp chết,miệng lẩm bẩm câu hát:"Thôi đành bỏ bến,bỏ luôn con đò,bỏ hết tình xưa"(Còn tiếp)
The administrator has disabled public write access.

Tu là cõi phúc-Tình là hạnh phúc(Lá rụng sân chùa) 9 years 4 months ago #57207

Một bà đi mua vải HTX,xếp hàng lâu quá bà bực nên chửi:
-Hợp tác hợp te! không được miếng vải mà che cái l...
Anh Công an đứng gần nghe được hỏi:
-Bà kia ,bà vừa nói cái chi?
Bà già trả lời:
-Nói chi đâu anh! Tui nói là "hợp tác hợp te-đi bộ thì ít đi xe thì nhiều!"
The administrator has disabled public write access.

Tu là cõi phúc-Tình là hạnh phúc(Lá rụng sân chùa) 9 years 4 months ago #57205



Nem mu bù tạt một hũ!!!... bác Zăng ... liệu việc và viết văn như thần!!!

Tối hôm qua sau khi dự Lễ Giáng sinh Nửa đêm về, có anh bạn đến nhà ngồi tâm sự tí để nhớ lại những mùa Noel năm xưa. Nhà em nhắc lại cho người bạn về những mùa Noel 76, 77, 78, 79 ... vào thời kỳ bao cấp mà cái xằng 'Đậu 10' nó ngăn sông cấm chợ và cải tạo công thương nghiệp. Cửa hàng công thương nghiệp và HTX nhà nước thì trống trơn chả có cái con mẹ gì hết. Mỗi năm người dân được mua 3 thước vải thô pha 'nylon' dệt bởi nhà máy dệt Nam Định.

Nhà em còn nhớ mấy cô thiếu nữ trong xóm 'xảnh xẹ' mang đi may 1 bộ 'đồ bộ', nhưng chỉ sau 1 lần giặt là vải nó rút lên và xếp lớp y chang như lò xo. Cái danh từ 'vải lò xo' được đặt ra là vì lý do này. Người bắc thì thâm nho nên ra mấy câu ca dao 'hết ý' như thế này:

Một năm 3 thước vải thô.
Làm sao che nổi cụ hồ em ơi!


Còn áo cưới vào thời đó thì phải nói.... 'quên đi Diễm'.


:computer
Nợ thế, trả chưa tròn một món
Sòng đời, thua đến trắng hai tay
Quê nhà xa lắc xa lơ đó
Ngoảnh lại tha hồ mây trắng bay
Last Edit: 9 years 4 months ago by Mai Viết Châu (Lớp Don Bosco).
The administrator has disabled public write access.

Tu là cõi phúc-Tình là hạnh phúc(Lá rụng sân chùa) 9 years 4 months ago #57203

Hai Hùng kể đến đó thì ngồi trầm tư.Bác Ba và Hai Cường cũng im lặng.Mỗi người chìm vào suy nghĩ của mình.Bác Ba thấy cái chuyện tình của thằng Hai Hùng này nó éo le và tội nghiệp hết sức còn Hai Cường nghe chuyện mà tưởng như hoang tưởng!Nếu là phim ảnh thì chắc chắn Hai Cường sẽ xem đó là một bố cục hòan tòan của trí tưởng tượng.Chợt Hai Hùng thở ra rồi nói tiếp:
-Bác Ba với thằng Cường biết không,tối hôm đó con như người rớt xuống vực sâu tối om,không có một tí ánh sáng để mò mẩm tìm sinh lộ.Nga thì hạnh phúc ,tíu tít bên con tính chuyện đám cưới.Thằng Đẹp cũng cho ý kiến về áo dài cưới.Thằng Đẹp liếng thoắng khoe là nó cũng có chút tiền,nó sẽ tặng chị Nga của nó xấp vải soie Pháp để may áo cưới.Thằng Đẹp còn lên giọng:"Tem phiếu mua vải thì cửa hàng bán vải bô ly ét te (polyester) nhăn nhúm hà.Có độc lập tự do sao mà ăn thì bo bo ,mặc áo quần lò xo!".Nga thì đòi áo cưới hoa hồng làm con rùng mình nhớ bài hát "Áo cưới không nàng dâu".Thấy con ậm ự cho qua chuyện,ông bà Quản Châu thương tình nói thêm:
-Hai à,con nói với má con là mình liệu cơm gắp mắm.Ai khen đám cưới ai ngợi đám ma mà lo.Nói với má con là bên con thì má con lo còn bên con Nga thì hai bác lo.Thương con thì phải thương luôn rể.
Bác Ba với thằng Cường biết không,Nga còn tính tóan vẽ vời nhiều thứ chuẩn bị cho ngày cưới như là học đạo cấp tốc,trình cha sở,nuôi thêm một mớ gà vịt và một con heo....Trời ơi,con nghe tiếng được tiếng mất vì lúc đó con "ở cõi trên" mẹ nó rồi! (Còn tiếp)
Last Edit: 9 years 4 months ago by Hoàng Văn (Lớp Tôma Thiện).
The administrator has disabled public write access.

Tu là cõi phúc-Tình là hạnh phúc(Lá rụng sân chùa) 9 years 4 months ago #57201




Tư Ết chạy 'show' mệt phờ!
Trong bụng vẫn chứa một bồ kinh luân.
Nhiều hôm vội vã đi mần.
Trong đầu chữ nghĩa nó 'quần' mệt thêm.
Diễn đàn hễ thấy êm êm.
Tư Ết gõ tiếp cho thêm mặn mà.
Chuyện nào cũng có nhiều pha.
Chuyện nào cũng có cụ làm ắc-to. (actor)
Nhiều cụ cứ hão huyền lo.
Không tên trên bảng nằm co chờ thời.
Cụ nào lên tiếng gọi mời.
Thám hoa, bảng nhãn sáng ngời có tên!


:thankyou nhà Zăng Tư 8
Nợ thế, trả chưa tròn một món
Sòng đời, thua đến trắng hai tay
Quê nhà xa lắc xa lơ đó
Ngoảnh lại tha hồ mây trắng bay
Last Edit: 9 years 4 months ago by Mai Viết Châu (Lớp Don Bosco).
The administrator has disabled public write access.

Tu là cõi phúc-Tình là hạnh phúc(Lá rụng sân chùa) 9 years 4 months ago #57190

Hai Hùng kể tới đó rồi ngồi im.Anh đang ôn lại những dằn vặt,trăn trở trong những ngày cận lúc vượt biên.Hai Hùng đã nghe lời anh Ba Thạnh và nghe theo tiếng gọi của con tim,anh sẵn sàng ở lại để sống với Nga trên mảnh đất quê hương yêu dấu.Anh yêu quê hương Việt Nam của anh lắm,không bao giờ anh nghĩ đến chuyện ra đi dù thời gian này người ta thì thầm,lén lút bỏ nước ra đi,kẻ đi đường bộ,người đi đường biển.
Hai Cường vô nhà bê ra bình trà nóng,anh rót ra ly mời ba anh và Hai Hùng.Mùi trà thơm thoang thỏang làm Hai Hùng nhớ lại mùi Trà Con Khỉ anh uống trong cái đêm anh trở lại nhà ông bà Quản Châu,anh nhấp miếng trà để xua đi cái se se lạnh của buổi tối đầu Thu,anh kể tiếp:
-Bác Ba và thằng Cường biết không,hôm đó má con đã nằm vật vã ra giữa nhà trên cái nền xi măng.Má con khóc bù lu bù loa.Con biết là má con đã dốc hết tất cả những đồng tiền mình có cho chuyến vượt biên này,lao đã phóng đi thì không theo lao không được.Má con cấm con không được ra khỏi nhà,bà sợ con gặp Nga rồi xiêu lòng đòi ở lại hoặc nói là mình sắp vượt biên thì bể ổ và bị bắt đi cải tạo như chơi.Con phải năn nỉ,thề thốt với má con là con xuống nhà Nga để nói chia tay.Má con đốc thêm cho hợp lý:"Con nói với gia đình ông bà Quản là má không chịu đi cưới Nga cho con vì Nga là người bên đạo Chúa!".
Buổi tối hôm đó con cũng vác cái mặt của mình mà xuống nhà Nga,cả nhà tiếp đãi con vui vẻ như ngày xưa.Nhìn Nga cười rồi ngồi bên con mà lòng con se thắt.Bưng tách nước trà hiệu Con khỉ lên môi,ông Quản Châu nhìn hai đứa con rồi gật gù:
-Hai đứa tụi con nhìn xứng đôi quá đó chớ,gia đình mình nghèo thì ráng mà làm ăn ,dành dụm thì cũng sẽ có như người ta,ai giàu ba họ ai khó ba đời.Cái quan trong mà bác muốn nói đây là hai đứa phải thật lòng thương nhau,mai mốt thành vợ chồng thì phải thương yêu,chịu đựng lẫn nhau,rồi còn phải tôn trọng nhau nữa.Thiên hạ ngòai đường đa phần là miệng lằn lưỡi mối,thấy mình tôn trọng vợ mình thì nếu gặp mấy người họ điệu thì họ nói mình thương vợ còn họ ghét thì họ gọi là thờ bà!
Nga ngồi sát lẻm bên con vì lúc này gia đình đã đồng thuận cho hai đứa thương nhau,nàng nói:
-Ba khỏi lo,anh Hùng hiền thấy mồ.Coi chỉ tay thầy Tư Kim Thái nói ảnh có tướng sợ vợ ....giống ba!
Cả nhà cười vui vẻ còn bụng dạ con thì như ai xé.Lúc này má Nga mới lên tiếng:
-Hai à,mình nghèo thì con nói với má con là hai bác đây không đòi hỏi chi hết,đám cưới tổ chức thiệt là đơn sơ như mấy cái đám "Tuyên Bố" cũng được.Cái mà hai bác cần ở đây và rất quan trọng là cái phép đạo ở nhà thờ.Con về mà thưa với má con như vậy nheng con.
Bác Ba với thằng Cường biết không,càng nghe chuyện cưới hỏi con càng bần thần.Con sẵn sàng nghe theo tiếng gọi của con tim nhưng làm sao bỏ ngòai tai tiếng gọi của má con? (Còn tiếp)
Last Edit: 9 years 4 months ago by Hoàng Văn (Lớp Tôma Thiện).
The administrator has disabled public write access.

Tu là cõi phúc-Tình là hạnh phúc(Lá rụng sân chùa) 9 years 4 months ago #57188

-Bác Ba với thằng Cường biết không,trưa hôm đó con không ăn cơm nổi,má con nhìn con lo lắng:
-Hai à,làm gì mà giống như người chết rồi vậy con?Ráng ăn ba hột cho xong bữa,chiều nay má cho ăn bánh xèo.
Trưa hôm đó con đi mua mấy điếu "Ba con niên" hay còn gọi là "ba số năm" rồi sang nhà anh Ba Thạnh vấn kế.Anh Thạnh trong xóm con ,ảnh lớn tuổi hơn tụi con nhiều mà lại hay bày trò nên tụi con phục lắm.Con trai trong xóm kêu anh là "Đại ca",chuyện lớn chuyện nhỏ từ bắt dế,bắn bi,bắt chim,ăn trộm xòai hay đánh lộn với mấy thằng xóm khác bọn nhóc tụi con đều hỏi ảnh.Lớn lên anh Thạnh đi lính Nhảy Dù còn gọi là "Thiên thần Mũ Đỏ",bọn nhóc tụi con quá sức bái phục.Mỗi lần anh Thạnh về phép,tụi con bu quanh hỏi đủ thứ chuyện,có đứa còn nhờ anh làm quan tòa xử tội mấy thằng chơi xấu.Một lần anh bị thương sau cuộc hành quân,thằng Minh Phong bị anh nhéo lỗ tai vì cái tội dám ghẹo Đại ca.Thằng Phong đang ngồi chung với tụi con nghe anh Thạnh kể chuyện binh lửa chiến trường,nghe xong nó đứng lên hát một mình :
"Anh em ơi đừng đi lính Nhảy dù,
Coi chừng mà súng bắn lòi c..."
Hồi đó đi vượt biên thì ai cũng dấu nhưng con thì nói thiệt cho anh Thạnh biết.Nghe xong,anh Thạnh phán một câu bất hủ:"Để có hạnh phúc cho đời mình thì hãy lắng nghe tiếng nói của con tim,đừng để lý trí chi phối!".
Con về nhà thưa lại với má con về chuyện giữa con và Nga,má con chỉ nói một câu rồi bà đi tuốt luốt ra ngòai chuồng heo:
Làm trai mà nghe gái dỗ dành,
Cửa nhà thua sút công danh kém người
Last Edit: 9 years 4 months ago by Hoàng Văn (Lớp Tôma Thiện).
The administrator has disabled public write access.

Tu là cõi phúc-Tình là hạnh phúc(Lá rụng sân chùa) 9 years 4 months ago #57186

Nguyễn Văn Linh (Lớp Don Bosco) wrote:
Tốc hành tới nhà nàng ngay kẻo bà quản lại đổi ý.Tiếc chi mấy cây vàng.



Vàng thì không tiếc mấy cây.
Chỉ sợ bánh tét nhân mây 'Quản bà'!



kakakakaa.... :grin
Nợ thế, trả chưa tròn một món
Sòng đời, thua đến trắng hai tay
Quê nhà xa lắc xa lơ đó
Ngoảnh lại tha hồ mây trắng bay
The administrator has disabled public write access.


VISITORS SINCE JANUARY 7, 2012