Welcome, Guest
Username: Password: Remember me

TOPIC: Nói ra bạn cười

Nói ra bạn cười 8 years 3 weeks ago #61349

Thình lình mà rặn ra thơ,
Ngâm nga thì cũng nhởn nhơ cuộc đời.
Khá khen chú Út Sáng ngời,
Kỹ sư điện tử vẽ vời làm thơ.
Post bài dụ mấy anh khờ,
Danh lam thắng cảnh....ơ ơ.... tốn tiền!
Ham đi du lịch cũng phiền,
Về rồi mới biết "Ăn liền Mì tôm".
Hôm nào chú Út làm xôm,
Tặng anh Tư Ếch vé come Austra....
lia
:grin :grin :grin
The administrator has disabled public write access.
The following user(s) said Thank You: Trần Văn Tân

Nói ra bạn cười 8 years 3 weeks ago #61348

Nhà văn Tư Ếch tài thay
Chuyện người ngoài ngõ khéo xoay chuyện mình !
Thế nên thằng Út thất kinh
Giật mình cái tót, thình lình làm thơ !


:thankyou
The administrator has disabled public write access.
The following user(s) said Thank You: Trần Văn Tân, Hoàng Văn (Lớp Tôma Thiện)

Nói ra bạn cười 8 years 4 weeks ago #61344

anh-avatar-vui-hai.jpg
The administrator has disabled public write access.
The following user(s) said Thank You: Trần Văn Tân

Nói ra bạn cười 8 years 1 month ago #61343

Hoàng Văn (Lớp Tôma Thiện) wrote:


.....Lễ Vọng Phục sinh ngày Thứ Bảy Tuần Thánh,cả nhà Tư Lợi cùng đi nhà thờ.Ba cô con gái cứ tíu tít quanh mẹ nó thấy mà thương.Tư Lợi thầm tạ ơn Chúa vì có ba đứa con học xa về nhà nên cái miệng của "nó" bận rộn với con cái mà không chỉa sang hắn.Vào tới nhà thờ,Tư Lợi cố ngồi xa nó bằng cách ngồi kế đứa út.Tuy nhiên cả ba đứa đều bắt hắn ngồi kế bên mẹ.Nó hôm nay nhìn thật dễ thương với nét mặt đẹp vui tươi bên đàn con chứ không chăm bẳm như mọi ngày.
Sau phần tuyên xưng Đức tin,tự nhiên nó kéo vai Tư Lợi rồi kề môi bên tai hắn rồi hỏi nhỏ:
-Anh có tin là em yêu anh không?
Tư Lợi trả lời như một phản xạ tự nhiên:
-Thưa con tin!

Nó mỉm cười nhéo Tư Lợi một cái rồi nắm lấy tay hắn bóp mạnh.Tư Lợi cảm thấy hạnh phúc quá sức,hắn cũng cảm nhận được hồng ân Chúa ban cho gia đình hắn là có cô vợ Tân tòng mà ngoan đạo,ba đứa con gái thì vừa đẹp vừa học giỏi.Tư Lợi chỉ lo con gái mình ế chồng vì chúng học giỏi quá mà cái thứ con gái học giỏi thì hay chê mấy thằng con trai không ngang tài ngang sức với nó;chắc lại ế chổng mông thôi.
Ngồi trong nhà thờ mà tâm tư hắn đi cà rông cà bông khắp hướng,hắn không thể tập trung tư tưởng tham dự thánh lễ vì niềm vui càng lúc càng dâng cao.Hắn nghĩ:"Ừ,cái con vợ mình coi vậy mà hay".Bây giờ hắn cũng phấn khởi vì nhìn thấy khỏan tiền trong ngân hàng của hai vợ chồng lúc này cũng khá khá,tuy có bực mình vì nó "tiền đong gạo phát" nhưng hắn cũng phải công nhận là nó tính tóan hay thiệt,đâu cần phải tốt nghiệp Đại Học Kinh Tế Tài Chánh như ông Kay Baton mà nó cũng biết tính tóan,nhà lúc này có của ăn của để.Ngòai ra ,nó là dân miền Nam rặc nên hay trổ tài nấu món này món nọ cho chồng con ăn cho ngon miệng để khỏi tốn tiền đi ăn nhà hàng mà theo nó thì không hạp vệ sinh,mỡ màng ,bột ngọt nhiều không tốt.
Tư Lợi cũng thấy là nó "quản lý" hắn quá sức là hiệu quả,tuy bị mất chút tự do nhưng tiền bạc bây giờ có dư,cơm nóng canh sốt hằng ngày và nhất là nó thương hắn và lo lắng cho cái gia đình bé nhỏ này thật lòng.Vợ chồng lời qua tiếng lại ,cãi nhau chung quy cũng là do nó hờn trách hắn không quan tâm đến nó,không yêu thương nó như nó đã và đang yêu thương hắn.Tư Lợi nhìn lên bàn thờ,một lần nữa hắn xin tạ ơn Chúa những gì Ngài đã ban cho hắn và gia đình mà từ xưa đến nay,hắn chỉ là một thằng đàn ông "mắt sáng dạ mù" nên không nhận ra.Tư Lợi quay sang nhìn khuôn mặt kiều diễm của nó rồi ghé miệng vào tai nó thỏ thẻ:
-Anh yêu em lắm!
(HẾT)
Mùa Phục Sinh 2016


Rất khâm phục tài bố cục, cách hành văn sống động dí dỏm, và nhất là sự phong phú trong sáng tạo. Sau khi theo dõi hết tập truyện khá dài được viết công phu theo hình thức feuilleton, xin mến tặng Hoàng Văn ít dòng. Vừa để tỏ lòng ngưỡng mộ với Hoàng Văn, và cũng để chúc mừng Kim Ngọc. Qua câu truyện Hoàng Văn vẽ một bức tranh tuyệt đẹp tả một gia đình của một "tu ra" thật hạnh phúc. Quả là khác với thành kiến không lành mạnh của nhiều người, đọc truyện người ta phải khen "ăn cơm nhà Đức Chúa Giời có khác!":



CHÚC MỪNG HOÀNG VĂN & KIM NGỌC


Vài năm cầm bút viết văn

Chỉ qua thực tế trở thành hơn chuyên

Độc nét riêng, độc bản quyền

Dồi dào tư tưởng, cực duyên dụng từ

Cuộc đời muôn mặt thực hư

Tuyệt vời dệt truyện, hệt như thiên tài

Việc nhà, việc chợ, hai vai

Vẫn luôn chu tất, hiếm ai sánh bì

Chẳng phải nịnh hót nâng bi

Đàn ông như thế, dễ gì kiếm ra

Ga lăng hóm hỉnh nhất nhà (Phaolô)

Hướng về Kim Ngọc, trường ca khen nàng

Mượn vai Tư Lợi để phang

Khéo ca tụng vợ cả làng phải ham

Mừng Kim Ngọc nhất trời Nam

Hoàng Văn vớ được, còn tham thêm gì?

The administrator has disabled public write access.
The following user(s) said Thank You: Đinh Cao Thắng, Hùng 31, Hùng 33, Hoàng Văn (Lớp Tôma Thiện)

Nói ra bạn cười 8 years 1 month ago #61338

Thật tình thì thằng Tư Lợi chỉ yếu bóng vía.Vợ hắn chỉ nhẹ nhàng kêu hắn lo tắm rửa rồi đi nhà thờ.Chiều nay nhà thờ có cử hành Cuộc Khổ nạn của Chúa Giêsu.Vợ Tư Lợi đã sọan sẵn cho hắn chiếc áo sơ mi màu đen cho hợp với ngày Chúa chết.Mấy đứa nhỏ ở nội trú trường xa nên nhà chỉ còn hai vợ chồng,chúng phone về nhà cho biết là sẽ về đến nhà sáng ngày thứ bảy.
Lễ Vọng Phục sinh ngày Thứ Bảy Tuần Thánh,cả nhà Tư Lợi cùng đi nhà thờ.Ba cô con gái cứ tíu tít quanh mẹ nó thấy mà thương.Tư Lợi thầm tạ ơn Chúa vì có ba đứa con học xa về nhà nên cái miệng của "nó" bận rộn với con cái mà không chỉa sang hắn.Vào tới nhà thờ,Tư Lợi cố ngồi xa nó bằng cách ngồi kế đứa út.Tuy nhiên cả ba đứa đều bắt hắn ngồi kế bên mẹ.Nó hôm nay nhìn thật dễ thương với nét mặt đẹp vui tươi bên đàn con chứ không chăm bẳm như mọi ngày.
Sau phần tuyên xưng Đức tin,tự nhiên nó kéo vai Tư Lợi rồi kề môi bên tai hắn rồi hỏi nhỏ:
-Anh có tin là em yêu anh không?
Tư Lợi trả lời như một phản xạ tự nhiên:
-Thưa con tin!
Nó mỉm cười nhéo Tư Lợi một cái rồi nắm lấy tay hắn bóp mạnh.Tư Lợi cảm thấy hạnh phúc quá sức,hắn cũng cảm nhận được hồng ân Chúa ban cho gia đình hắn là có cô vợ Tân tòng mà ngoan đạo,ba đứa con gái thì vừa đẹp vừa học giỏi.Tư Lợi chỉ lo con gái mình ế chồng vì chúng học giỏi quá mà cái thứ con gái học giỏi thì hay chê mấy thằng con trai không ngang tài ngang sức với nó;chắc lại ế chổng mông thôi.
Ngồi trong nhà thờ mà tâm tư hắn đi cà rông cà bông khắp hướng,hắn không thể tập trung tư tưởng tham dự thánh lễ vì niềm vui càng lúc càng dâng cao.Hắn nghĩ:"Ừ,cái con vợ mình coi vậy mà hay".Bây giờ hắn cũng phấn khởi vì nhìn thấy khỏan tiền trong ngân hàng của hai vợ chồng lúc này cũng khá khá,tuy có bực mình vì nó "tiền đong gạo phát" nhưng hắn cũng phải công nhận là nó tính tóan hay thiệt,đâu cần phải tốt nghiệp Đại Học Kinh Tế Tài Chánh như ông Kay Baton mà nó cũng biết tính tóan,nhà lúc này có của ăn của để.Ngòai ra ,nó là dân miền Nam rặc nên hay trổ tài nấu món này món nọ cho chồng con ăn cho ngon miệng để khỏi tốn tiền đi ăn nhà hàng mà theo nó thì không hạp vệ sinh,mỡ màng ,bột ngọt nhiều không tốt.
Tư Lợi cũng thấy là nó "quản lý" hắn quá sức là hiệu quả,tuy bị mất chút tự do nhưng tiền bạc bây giờ có dư,cơm nóng canh sốt hằng ngày và nhất là nó thương hắn và lo lắng cho cái gia đình bé nhỏ này thật lòng.Vợ chồng lời qua tiếng lại ,cãi nhau chung quy cũng là do nó hờn trách hắn không quan tâm đến nó,không yêu thương nó như nó đã và đang yêu thương hắn.Tư Lợi nhìn lên bàn thờ,một lần nữa hắn xin tạ ơn Chúa những gì Ngài đã ban cho hắn và gia đình mà từ xưa đến nay,hắn chỉ là một thằng đàn ông "mắt sáng dạ mù" nên không nhận ra.Tư Lợi quay sang nhìn khuôn mặt kiều diễm của nó rồi ghé miệng vào tai nó thỏ thẻ:
-Anh yêu em lắm! (HẾT)
Mùa Phục Sinh 2016
Last Edit: 8 years 1 month ago by Hoàng Văn (Lớp Tôma Thiện).
The administrator has disabled public write access.
The following user(s) said Thank You: Trần Văn Tân, Đinh Cao Thắng, Hùng 31, Hùng 33

Nói ra bạn cười 8 years 1 month ago #61334

Vì đang nghĩ xấu cho nó nên khi về đến nhà,Tư Lợi bỗng đâm ra sợ sệt.Hắn đi rất nhẹ bước và điệu bộ lấm la lấm lét,nếu lom khom một chút thì chắc sẽ giống như con khỉ trong chuồng theo diễn tả của Trần Thiện Thanh trong bài Chị Ba Hàng Xanh.Thấy Tư Lợi về với điệu bộ bất thường,vợ hắn lên tiếng:
-Anh đi nhà thờ xưng tội hay ra quán cà phê mà điệu bộ giống như ...như...
Tư Lợi giật mình,chuyện hết tiền uống cà phê vì lỡ dại cho tiền tip "quá hớp" nó đã biết từ lâu.Tuy nhiên vì hôm nay hắn đi nhà thờ xưng tội chuẩn bị tâm hồn mừng Chúa sống lại thiệt nên hắn cau có:
-Hở ra một chút là em nghi ngờ.
Nó đanh đá:
-Hỏng nghi sao được,tính anh hời hợt,hôm nay ăn chay nên em sợ anh quên rồi đi uống cà phê với bạn bè,mất chay.
Tư Lợi thở phào :
-Có đồng xu cắc bạc nào trong túi đâu mà cà phê với cà pháo!
Giọng nó mỉa mai:
-Ừa héng,em mà như anh đó hả,gặp người trong mộng thì ly cà phê 4 đồng,em cho tiền tip 16 đồng luôn,kêu thối lại chi 10 đồng cho nó nhục!
Tư Lợi mất máu.Té ra nó biết Tư Lợi có thích con nhỏ bán cà phê.Mẹ ơi,cái này là nguy hiểm tới cấp mười rồi đa.Tư Lợi nghe rất nhiều chuyện không lấy gì là tốt đẹp cho cánh đàn ông khi cánh phụ nữ nổi máu Hoạn Thư.Hoạn là hoạn và ác mộng của đàn ông là bị cắt!Tư Lợi biết rõ như hai với hai là bốn là tình yêu làm người ta mù quáng còn ghen tương làm người ta mù lòa.Cái ghen của các bà thì bao la,đủ mọi cấp số từ ghen bóng ghen gió,ghen ẩu ghen tả,ghen ngược,ghen mơ hồ tưởng tượng đến đi bắt ghen và đánh ghen quả tang tại trận.Trên đời này biết bao nhiêu cô bà biết ông nhà mình đã hết pin hay còn gọi là bút hết mực từ lâu nhưng vẫn hòai nghi và ghen vì nghĩ rằng biết đâu chim vẫn còn vươn cánh bay xa vượt qua ngàn dặm ,lên đồi rồi xuống thung lũng và còn hót ngon lành với bà khác?
Ngòai vụ vũ nữ Cẩm Nhung là đàn bà bị đánh ghen bằng ắc xít còn có rất nhiều vụ quý ông đang ngủ bị xẻo mất chim tại Việt Nam.Nói nào xa,ngay tại Canada quốc gia mà Tư Lợi đang sống,tại thành phố Vancouver cũng có bà cắt cái của quý của đức lang quân.Còn năm 2011 thì bên Cali,nơi thằng Tư Hải sinh sống,bà Catherine Kiều 48 tuổi đành đọan cắt chim ông xã người Mỹ tuổi đã 60 cũng chỉ vì ghen.Bà này hình như còn bỏ vào toilet rồi giựt nước cho nó trôi xuống cống thành phố cho nó theo "hòang hà chi thủy thiên thượng lai bôn lưu đáo hải bất phục hồi".
Tư Lợi chợt rùng mình,hắn mơ hồ nghe tiếng nó sai biểu anh chuyện gì đó. (còn tiếp)
Last Edit: 8 years 1 month ago by Hoàng Văn (Lớp Tôma Thiện).
The administrator has disabled public write access.
The following user(s) said Thank You: Trần Văn Tân

Nói ra bạn cười 8 years 1 month ago #61331

Tư Lợi vào tòa cáo giải nhưng không xưng tội.Hắn chỉ thưa với cha giải tội là tinh thần hắn đang xuống vì chuyện gia đình.Hắn xin cha giải tội cầu nguyện cho hắn tìm lại cái "căn tính" đàn ông đại trượng phu mà hắn mơ hồ rằng đang mất.Cha giải tội mém phì cười khi Tư Lợi thưa với cha là hắn bị vợ đì!Cha khuyên hắn nên xét mình lại,xem coi có phải tại hắn xằng bậy hay không mới có cảnh này đồng thời nhắc nhở hắn về cái chuyện vợ chồng lời qua tiếng lại.Theo cha thì chuyện vợ chồng lời qua tiếng lại là một hiện thực trong đời sống của bất cứ cặp vợ chồng nào.Tuy nhiên,điều cha cảnh giác là hai vợ chồng hắn cần phải có sự tương kính và đồng cảm với nhau,nếu như sự tương kính và đồng cảm không còn thì hạnh phúc gia đình coi như "đi Pháp".
Trên đường về nhà,Tư Lợi suy nghĩ lời khuyên của cha giải tội:"Phải có sự tương kính...". À! Thế là phải tương kính cơ à? Hèn gì ban AVT ,nghệ sĩ Lữ Liên có hát:"Tôi kính mến vợ tôi....ai cười thì cười.Cười tôi hôm tước ...tôi cười nại nà hôm thau...".Kính vợ chắc là điều kiện ắt có và đủ để gia đình hạnh phúc nên hình như sách Thánh Hiền cũng có câu "Kính vợ đắc thọ".
Lát nữa về tới nhà,Tư Lợi sẽ làm hòa với vợ,hắn sẽ không gọi vợ là "nó" nữa mà sẽ gọi là "em" hay "cưng" như ngày xưa .
Xe đang ngon trớn bỗng chậm lại.Đường kẹt,xe cứ nhích từ từ từng inch một.Tư Lợi chợt hốt hỏang khi nghĩ đến lúc về nhà gọi vợ bắng chữ "cưng".Không,ngày xưa nó là con nai vàng mình gọi bằng cưng thì được,nay nó đã thành con sư tử thì gọi nó bằng cưng,nó lại tưởng mình chọc quê bèn nhe nanh xé xác mình thì coi như "tàn đời cô Lựu". (còn tiếp)
Last Edit: 8 years 1 month ago by Hoàng Văn (Lớp Tôma Thiện).
The administrator has disabled public write access.
The following user(s) said Thank You: Trần Văn Tân, Đinh Cao Thắng

Nói ra bạn cười 8 years 1 month ago #61328

Ngày Thứ Sáu Tuần Thánh còn gọi là Good Friday,tội nó nó không chịu đi xưng mà nhắc nhở Tư Lợi đi xưng tội.Nó lên giọng :
-Chuẩn bị lễ Phục sinh rồi ,anh lo mà đi xưng tội đi.Hôm nay các cha ngồi tòa từ 11 giờ đến 3 giờ chiều đó!Người chi mà chểnh mảng phần xác còn biếng nhác phần hồn.
Tư Lợi tức muốn ói máu mà không dám cãi cọ,nhất là hôm nay cả nhà ăn chay kiêng thịt.Thấy nó nhắc mình xưng tội mà không thấy nó tham gia,Tư Lợi lên tiếng:
-Ừ,em cũng lo thay đồ rồi đi xưng tội với anh.
Mẹ ơi,nó dòm Tư Lợi như cô giáo dòm đứa học trò trả lời một câu hỏi trớt quớt rồi nói như nạt nộ:
-Anh đi một mình đi,anh có tội cần đi xưng chứ em có làm gì xằng bậy mà có tội?
Tư Lợi chống chế:
-Không có tội,mình cũng nên vào tòa cáo giải nhận lời khuyên của các cha,luật Hội thánh cũng buộc mình xưng tội một năm ít là một lần!
Nó trình bày nghe bất mãn:
-Không có tội thì xưng làm gì cho mất thì giờ của các cha!
Tư Lợi bực mình ra xe đi lên nhà thờ một mình,lúc đi ngang qua nó,anh né xa nó ra như sợ đụng phải lửa.
Cái điệu giận hờn này đã thường xảy ra như cơm bữa,thêm lúc này là lúc đang Mùa Chay Thánh thì "ga răng ti" đêm nay,sau khi đi tham dự Cuộc Khổ Nạn của Chúa Giêsu về,Tư lợi và nó sẽ nằm quay lưng vào nhau;lạnh lùng xa cách như Công Giáo và Chính Thống giáo,chung một niềm tin Thiên Chúa nhưng không hòa hợp;nói cách khác thì nó và Tư Lợi đêm này sẽ giống như Bắc Triều Tiên và Nam Triều tiên,chung một đất nước nhưng không có hòa bình!(Còn tiếp)
The administrator has disabled public write access.
The following user(s) said Thank You: Trần Văn Tân, Đinh Cao Thắng

Nói ra bạn cười 8 years 1 month ago #61323



Trong khi chờ đợi nhà Văn Tư Ếch bình phục bệnh con gà mổ thóc, nhà em xin giới thiệu với các cụ bài thơ chữa bệnh nhân gian của các cụ ta ngày xưa.


Nhức đầu lấy búa mà va.
Đau mắt ấy nhựa xương rồng mà tra.
Đau răng không cần khám nha.
Dùi đục đinh sắt mà phang ngay vào.
Những ai choáng váng chao vao.
Ra sông ra biển nhảy ào xuống bơi.
Anh nào có bệnh tụt hơi.
Thuốc lào điếu bát đừng ngơi hút vào.
Ai mà lỡ mắc bệnh lao.
Tiêu xay ớt hiểm hít vào ba hôm.
Cô nào nổi xảy nổi rôm.
Cứ ra ngoài ruộng ôm rơm mà chà.
Ai mà ngủ mớ hay la.
Muối diêm ăn với dưa cà mỗi đêm.
Nửa đêm khát nước đi tìm.
Uống vào một bụng im lìm ngủ ngon.

Nợ thế, trả chưa tròn một món
Sòng đời, thua đến trắng hai tay
Quê nhà xa lắc xa lơ đó
Ngoảnh lại tha hồ mây trắng bay
Last Edit: 8 years 1 month ago by Mai Viết Châu (Lớp Don Bosco).
The administrator has disabled public write access.

Nói ra bạn cười 8 years 1 month ago #61322

Lạy các bố, mấy tuần nay cánh tay phải của nhà cháu nó đau thê đau thảm.Nhà cháu bị trặc bả vai,gân vai phải và mô liên kết bị giãn,kê tay lên bàn phím thì nó đau quá nên gõ không được,đau quá thì văn chương hạ giới nó đi rông,nhiều đêm ý tưởng lan tràn mà lực bất tòng tâm.Gõ mà như gà mổ từng hạt thóc thì "MBT nó cười". Đành xin chịu chết.Các bố chờ con bớt đau cái đã.
Hôm nay Chúa Giêsu chịu nạn,quân dữ bẻ lọi vai Chúa ,chắc cũng đau như Tư Ếch đau cách đây 2 tuần.

Hôm nay mình hỏi 1 anh trai trẻ ở nhà thờ:
-Sao gọi là Good Friday?
Cậu thanh niên trả lời gọn bâng:
-Tại nghỉ mà được chủ trả lương!

The administrator has disabled public write access.
The following user(s) said Thank You: Trần Văn Tân, Đinh Cao Thắng, Đinh Cường [ Tôma ]


VISITORS SINCE JANUARY 7, 2012