Welcome, Guest
Username: Password: Remember me

TOPIC: CẬU BÉ VÀNG

CẬU BÉ VÀNG 7 years 6 months ago #61721

Ngố xin hỏi: vàng cứng hay vàng dẻo?
:tongue
The administrator has disabled public write access.

CẬU BÉ VÀNG 7 years 6 months ago #61720

:grin

Các cụ bàn sai hết trơn rồi. Sau khi tan đàn sẻ nghé thì cậu bé vàng ngày xưa chẳng còn là vàng y nữa mà nó đã biến thành "mầu vàng" rồi các cụ ạ. "Thói đời" là thế đấy các cụ đã chẳng nghe qua hử ??? hiihihi
The administrator has disabled public write access.

CẬU BÉ VÀNG 7 years 6 months ago #61718



Bác Tư Văn học ban Bê (bò) nên nói ra chưa gẫy gọn và hết ý.
Nhà em học ban Xê (Cờ) nên chỉ có vài hàng vắn tắt lột ý thế này:


Sau khi tan đàn nát nghe, MHT phải bán mình để vượt biên !



Có thế mà bác chuyển đề bài đi tận đẩu đâu
?!?!?! Kkkkaaa

:grin
Nợ thế, trả chưa tròn một món
Sòng đời, thua đến trắng hai tay
Quê nhà xa lắc xa lơ đó
Ngoảnh lại tha hồ mây trắng bay
The administrator has disabled public write access.
The following user(s) said Thank You: Mai Hữu Thể (Lớp Don Bosco)

CẬU BÉ VÀNG 7 years 6 months ago #61717

Sau khi tan đàn nát nghé,MHT vượt biên vì có vàng.
:musicband
Bà con cô bác ai muốn vượt biên- Chỉ có 1 cây vàng-Nếu sống thì huy hoàng-Nếu chết là điêu tàn

9999.jpg


:tongue :respect :grin :musicband :musicband :musicband
The administrator has disabled public write access.

CẬU BÉ VÀNG 7 years 6 months ago #61715

:orgue

Thời gian chờ đợi là thời gian đẹp nhất. Cũng có câu thơ: "Tình chỉ đẹp khi còn dang dở, Đời mất vui khi đã vẹn câu thề. Vâng, sau khi "danh tiếng"cậu bé vàng được lan đi rất lẹ trong xóm đạo: "Cậu Thể con ông Trùm San đã đậu vào trường La tinh". Lúc này cậu bé thấy đời sao tươi đẹp quá, đáng sống quá. Cậu bắt đầu học cách ra vẻ là người tu trì qua các điệu bộ mà cậu đã học lỏm được ở các cha, các thầy, các đàn anh đi trước, khi cậu đang tập sự con đường tu với cha Cố Hương xứ Phước Tỉnh. Cậu lộ vẻ đạo mạo, nghiêm trang, nết na hơn trước.... Giá mà có máy quay phim ghi lại cái giai đoạn này thì chắc hẳn bây giờ coi lại, cậu sẽ lăn đùng ra nhà, giãy đành đạch mà cười cho đến chết mất...

Như cô gái sửa soạn về nhà chồng, bố mẹ cậu bắt đầu đi sắm sửa những thứ vật dụng cần thiết như trong giấy đòi hỏi. Nào là vali, sách tay. 2 bộ đồng phục quần đen, áo trắng. Chiếc săng đan cũng được bố dẫn lên tới tiệm đóng giầy nổi tiếng ở tỉnh Bà rịa đặt hàng. Cái nón nỉ hướng đạo (y như trong hình của cha Tân-sờ đã chụp mà chắc quý vị đã có dịp chiêm ngưỡng trên cái diễn đàn này). rồi đến những vật dụng cá nhân linh tinh mà bố mẹ nghĩ ra để chiều chuộng cho thằng con trai yêu dấu. Chính vì những cái ước vọng "cao siêu" này của bố mẹ mà nó đã trở nên một thứ thảm họa, một sức ép nặng nề đè lên những cậu thiếu niên bé bỏng, đơn sơ và thiếu hiểu biết về cái chữ "TU" sau này đấy quý vị ạ. Xong xuôi là những tấm hình lưu niệm được chụp tại tiệm "chụp hình Rạng Đông" ở Long Hải trong cái bộ quần đen, áo trắng vừa mới may xong, còn thơm mùi vải, kèm theo cái nón nỉ hướng đạo. Đây là niềm mơ ước của cậu bé vàng đã từ lâu mà hôm nay bỗng nhiên thành sự thực. Cậu vui mừng, tung tăng, nhưng vẫn phải ra vẻ đạo mạo cho giống các thầy lý đoán mới ghê chứ lị. Đọc tới đây, tôi chắc quý vị sẽ mường tượng được cái hình ảnh của cậu bé vàng lúc đó mà ôm bụng cười một phát cho đời nó tươi nhé. Thế là chuyện mua sắm đã xong, chỉ chờ ngày cậu bé vàng lên đường vào nhà Chúa.
Last Edit: 7 years 6 months ago by Mai Hữu Thể (Lớp Don Bosco).
The administrator has disabled public write access.

CẬU BÉ VÀNG 7 years 6 months ago #61714


  • Posts:764 Thank you received: 1378
  • Trọn đời con một lời hát khen ca ngợi Hồng Ân Thiên Chúa
  • Hùng 31's Avatar
  • Hùng 31
  • Administrator
  • OFFLINE
.
:respect

Anh em thích câu chuyện Cậu Bé 24 Karat của Mai Thể lắm.

Diễn tả được tâm trạng chung của đa số các chú bé đơn sơ tuổi thần tiên.



:bot
The administrator has disabled public write access.

CẬU BÉ VÀNG 7 years 6 months ago #61713


Tâm sự của thím Ngọc Trâm:


"Vuốt đầu, hỡi bé, chuyện xa rồi

Quản lý, giời ơi! sướng lắm thôi

Cấm vận vài phen, bé khiếp sợ

Bấy năm thuần thục, đã lần hồi"
The administrator has disabled public write access.

CẬU BÉ VÀNG 7 years 6 months ago #61712

Trần Văn Tân wrote:

Bé Vàng, "ơn gọi", đường thênh thang

Truyện kể giúp vui toàn thể làng

Lén đọc, mỉm cười, bu nó khoái

Bõ công "quản lý", đã và đang!


:grin

"Bé vàng" bây chừ đã gãy càng

Truyện kể làm trí óc hoang mang

Tâm hồn ăn uống theo hắn mãi

Mất công nấu nướng "xịt" khói vàng
The administrator has disabled public write access.

CẬU BÉ VÀNG 7 years 6 months ago #61711


Bé Vàng, "ơn gọi", đường thênh thang

Truyện kể giúp vui toàn thể làng

Lén đọc, mỉm cười, bu nó khoái

Bõ công "quản lý", đã và đang!

The administrator has disabled public write access.

CẬU BÉ VÀNG 7 years 6 months ago #61709

:orgue


Đến ngày thi tuyển vào TCV niên khoá 1970 tôi nhận được giấy báo danh đi thi. Tôi mang tâm trạng hồi hộp và lo sợ vẩn vơ cùng với vài trăm chú nhỏ khác trong giáo phận Xuân Lộc về TCV để ứng thí. Lần đầu tiên tôi được sống trong một bầu khí linh thiêng nhưng khá căng thẳng, cộng với nỗi lo âu không biết số phận mình ra sao. Tôi phải sinh hoạt rập khuôn theo thời khoá biểu, làm quen và thích nghi với lối sống nghiêm trang và kỷ luật tôi chưa bao giờ biết đến. Tôi phải trúng tuyển thì mọi ước mơ mới thành hiện thực. Do đó tôi chăm chú làm bài, đi đứng nghiêm trang, trông nết na thuỳ mị để mong lọt vào sổ ‘Thiên tào’.

Khác xa với những bữa cơm đạm bạc ở nhà các món ăn trong ba bữa: sáng, trưa chiều đều lạ miệng và ngon ra phết; càng làm cho thằng bé lên tinh thần và cố gắng phấn đấu tột độ. Sau ba ngày cuộc thi cam go cũng qua và như quý vị biết - tôi thằng bé nhà quê đã được trúng tuyển vào TCV. Từ đó cái tên ‘cậu bé vàng’ được lan truyền ra từ làng trên cho tới xóm dưới. Tình liên đới trong xứ đạo ảnh hưởng rất mạnh đến mỗi một thành viên trong cộng đoàn dân Chúa, do đó việc tôi thi đậu vào chủng viện không chỉ là niềm vui cho riêng gia đình tôi mà cho toàn cả xứ đạo.

Những người dân quê chất phác đã định nghĩa ơn Thiên triệu rất hạn hẹp và tóm gọn trong mấy chữ ‘Tu là cõi phúc. Tình là giây oan’. Đôi lúc họ lại vô tình thần thánh hoá các tu sĩ quá đáng có khác gì một con dao hai lưỡi đâu ? Nếu đi tu chỉ vì thích ăn ngon, mặc đẹp, cuộc sống nhàn hạ và tránh rắc rối về đường tình cảm lứa đôi thì còn gì gọi là lý tưởng của thiên chức Linh mục. Về đến nhà tôi được bố mẹ và các anh chị em nâng niu chiều chuộng. Những ông bà cụ trong xóm đạo nhìn tôi bằng đôi mắt thán phục pha lẫn kính trọng những lần tôi ngồi trên gian cung Thánh trong nhà thờ.

Riêng những đứa bạn cùng trang lứa với tôi thì khỏi nói. Chúng nó xem tôi như thần tượng. Chúng cho tôi có số đẻ bọc điều trong khi nhiều đứa vất vả cảnh chân lấm tay bùn, làm quần quật trên những cánh đồng hay đen sạm với nắng gió của nghề đi biển. Tôi một thằng bé duy nhất trong xóm đạo hân hạnh được Chúa gọi đi tu. Đây cũng là một vinh dự cho cả xóm đạo. Thử hỏi quý vị nếu không được gọi là ‘cậu bé vàng’ mới là chuyện lạ ấy nhỉ. Nhưng đó là chuyện thiên hạ sự còn chuyện gì đã xảy ra cho chính cậu bé vàng của chúng ta ?
Last Edit: 7 years 6 months ago by Mai Hữu Thể (Lớp Don Bosco).
The administrator has disabled public write access.


VISITORS SINCE JANUARY 7, 2012