Có lẽ Tloi nghĩ là "quá đát" chứ ai mà cho cha sở như thế!
Chắc là ngài không quen uống sữa và nếu sữa là lọai Lactose free thì uống không đau bụng ,tiêu chảy.
Chuyện này có thật 100%:
Năm 1984,trên chuyến bay từ Tokyo qua Vancouver.Hòang Văn có 1 anh bạn người Việt gốc Hoa tên Lâm Xủn.Tay này háu đói.Vừa ăn xong chừng 1 giờ đồng hồ,hắn lại cảm thấy đói nên gọi airline stewardess xin thêm.Cô nàng hỏi thì chàng trả lời:
-Miu pờ li. (Meal please!)
Cô tiếp viên hàng không liền bưng cho 1 ly Milk.
Suốt chuyến bay,Lâm Xủn làm chủ cái toilet trên máy bay!!!
Một cha sở rất coi trọng những người dâng tăng cha thực phẩm.Ngài luôn hỏi bà bếp là của ai cho để ngài cám ơn họ giữa nhà thờ.Một hôm ,thấy thức ăn trên bàn cơm.Ngài hỏi:
-Bà bếp ạ.Ai cho tôi thức ăn này vậy?
Bà bếp:
-Dạ thưa cha.Khó nói quá!
Cha sở:
-Có khó bà cũng phải nói để tôi còn biết mà cám ơn họ!Bà phải nói.Mình ăn quả thì phải nhớ kẻ trồng cây.
Bà bếp:
-Thưa cha, 2 cái trứng là của ông trùm còn sữa là của mấy soeurs trẻ ạ.