Welcome, Guest
Username: Password: Remember me
  • Page:
  • 1

TOPIC: THIÊN CHÚA MÃI TRẺ TRUNG

Re: THIÊN CHÚA MÃI TRẺ TRUNG 12 years 3 months ago #1344


  • Posts:1950 Thank you received: 658
  • Xin cho con luôn biết tín thác vào Chúa ! Khi an vui cũng như khi sầu đầy.
  • Văn Quyền.Vianney's Avatar
  • Văn Quyền.Vianney
  • Platinum Boarder
  • OFFLINE

210-jesus-marie-madeleine.jpg

Bạn mến,
Bài viết « Thiên Chúa Mãi trẻ Trung » của bạn đã buộc tôi phải trở về với từng trang Thánh Kinh để nhận rõ hơn bộ mặt thật Trẻ Trung và Nhân Ái của Ngàì.Bài viết của bạn thật bình dân dễ hiểu, nhưng cũng sâu sắc lắm . Tôi không thấy lẩn khuất đó đây trong bài viết của bạn những từ ngữ thần học khô khan. Và bằng những lời lẽ dung dị của đời thường, bạn đã cho tôi và mọi người nhận ra có một Đức Kitô trong lịch sử nhân loại và trong lịch sử của nhiều người , từ bước khởi đầu nơi làng Nazareth cho đến đồi Canvê. Những con người cụ thể đã được gặp Ngài, thưa chuyện với ngài, gắn bó và chết với Ngài. Dù họ là ai, làm gì thì cuộc đời của những người này là những trang giấy đậm nét một chuyện tình, chuyện tình của một Thiên Chúa làm người vì yêu con người. Những người đã gặp gỡ Ngài họ đã tự nguyện để đời mình cuốn hút vào trong trái tim sâu thẳm đầy yêu thương, để rối chính trái tim ấy đã đổi mới cuộc đời họ và cứu sống họ. Đó là trái tim của một Thiên Chúa trẻ trung

Được như vậy thì Giêsu mà bạn giới thiệu phải là người có một cách yêu thương đặc biệt lắm. Cái đặc biệt đầu tiên mà tôi muốn chia sẻ ở đây là : Ngài đã yêu thương tôi, yêu thương bạn và yêu thương mọi người mà chẳng hề tính toán. Lần trước bạn nói rằng Thiên Chúa bạn tôn thờ là một Thiên Chúa… bị điên. Tôi thì lại muốn bảo đấy là một Thiên Chúa « Si Tình » và khờ dại trong tình yêu để rồi đã yêu con người cách điên cuồng, yêu say mê, yêu không do dự, không tính toán và yêu cho đến chết… Ngài yêu chúng ta như chúng ta « Là » . Không yêu những gì chúng ta có, hay yêu như ta « có ». Những cái « có » là những cái trước đó đã « không có » và sau này có thể sẽ mất đi. Yêu nhau « như nhau có » khác xa yêu nhau « như nhau là ». Và tình yêu này sẽ mãi bất diệt.

Dông dài như vậy để rồi chia sẻ với bạn một chi tiết nhỏ nhưng lại không nhỏ, đó là mối quan hệ giữa Thiên Chúa bị điên của bạn và tôi đối với đàn bà và phụ nữ. Bạn ngạc nhiên lằm phải không ? Hoặc ít ra bạn cũng sẽ bảo tôi bắt đầu nói nhảm… Không nhảm đâu. Này nhé, tôi sẽ kể ra những quan hệ của Ngài cho bạn nghe.

Trước hết là Mẹ Ngài . Đức Maria. Một người Mẹ rất trẻ, hiền lành , nhân hậu đảm đang và thâm trầm đạo đức. Hình ảnh Mẹ Ngài khắc sâu trong tâm khảm Ngài,và Ngài yêu mẹ nồng nàn. Tình yêu ấy đã công khai bộc lộ khi Ngài làm phép lạ biến nước thành rượu ngon tại tiệc cưới Cana theo lời yêu cầu kín đáo của Mẹ Ngài. Tình yêu ấy cũng làm cho Ngài trăn trở trên thánh giá, Ngài đã trao Mẹ cho đệ tử của mình chăm sóc thay cho Ngài … Ngoài Mẹ ra Đức Kitô còn quen biết nhiều người đàn bà khác như hai chị em Martha và Maria. Rồi với người đàn bà ngoại giáo bên giếng nước…Trong những người đàn bà mà Ngài quen biết tôi chỉ xin đề cập đến một người đó là Maria Madalena, một người mà thời bấy giờ đã bị lên án là trắc nết, tội lỗi mà ở trong tỉnh ai cũng đều biết đến.

Bạn cũng biết rồi đấy, thời Đức Giêsu, người đàn bà không có chỗ đứng như hôm nay. Chưa có ngày 8 Tháng 3 để vinh danh phụ nữ đâu. Chưa có tuyên ngôn nhân quyền, chưa có hội phụ nữ để tranh đấu cho các chị em quyền làm người, làm vợ , làm mẹ. Xã hội thời đó với nhiều định chế « khai thác » hơn là « bảo vệ » phục vụ các chị. Tệ hơn, các chị còn bị coi là « ô uế », và lề luật đã « khoanh vùng » rất cẩn thận cho các chị trong mọi sinh oạt xã hội và tôn giáo.

Bị coi thường và khinh khi như vậy, mà Đức Kitô dám tiếp xúc với Maria Madalena thì quả là liều lĩnh . Chuyện xảy ra thế này : Nghe biết Đức Giêsu đến dùng bữa tại nhà kia, Madalena đã vội mang một bình ngọc đựng đầy dầu thơm đến đứng sau lưng Ngài và khóc nức nở…Sau đó tha thiết hôn chân Ngài và lấy dầu thơm xức trên chân Ngài rồi dùng mái tóc dài óng ả lau chân cho Ngài. Trước cảnh tượng bất ngờ này chủ nhà đã tự nói với chính mình « Nếu quả thực Ngài là tiên tri, thì phải biết người đàn bà này là ai chứ (Luca 7,36-39).

Cũng như nhiều người trong tỉnh và hơn họ nữa, Đức Kitô thừa biết chị là ai. Chị là một cô gái điếm để thiên hạ « chơi »và bị thiên hạ « chửi ». Đời của chị không có gì để nói, ngoài chút giá trị rất tương đối với khách làng chơi. Đời chị đang tàn theo hương phấn, mà khi hương phấn tàn phai thì còn gì là đời gái điếm.

Đến gặp Đức Kitô, vì chị chỉ muốn thấy tận mắt « con người đã làm nhiều điều lạ, và làm rung động nhiều trái tim ». Động lực thúc bách chị đến gặp Đức Kitô và tìm cách xức dầu thơm và lau chân Ngài là động lực của trái tim. Chị đến vì yêu và để được yêu bởi Ngài. Khác với những lần đến để khiêu khích và bán buôn dục tình với khách làng chơi. Chị cần tình yêu, hai chữ tình yêu mà chị chỉ nghe khách làng chơi thỏ thẻ nhạt nhẽo. Hai chữ tình yêu mà chị chưa bao giờ được tận hưởng sự ngọt ngào êm dịu của nó. Nên chị đã tìm đến với Đức Kitô, vì từ lâu chị đã được nghe nói về Ngài.
marie-madeleine-parfum-piedsgd6-copie-1.jpg

Nhưng để đến gần Ngài không phải dễ, không dễ vì chị bị nhiều tai tiếng, không dễ vì dư luận nhiều khắt khe, không dễ vì đám đông và tông đồ ngăn cản…Gặp Ngài hôm nay, chị đã thực hiện một cuộc mạo hiểm lớn lao cuả tình yêu. Trong cuộc mạo hiểm lớn này chị đã gặp một tình yêu lớn « Tình của Đức Kitô ». Đấng không vạch trần cuộc đời cay đắng của chị, nhưng bao phủ, tô điểm cuộc đời ấy bàng tình thương. Đấng cũng đã không lườm ngúyt, nhìn chị bằng nửa con mắt, nhưng đã nhìn chị bằng cả con tim và cuộc đời Ngài. Đức Kitô đã yêu chị. Chị không ngờ được Ngài yêu, không dám đợi chờ diễm phúc này. Không những yêu chị, Ngài còn tìm lại cho chị danh dự mà đời đã lấy mất khi công khai nói với chủ nhà « Vào nhà ông, ông không lấy nước rửa chân tôi, còn chị đã rửa chân tôi bằng nước mắt. Ông không hôn chào tôi, còn chị không ngớt hôn chân tôi. Ông không xức dầu thơm trên đầu tôi, còn chị đã lấy dầu quý xức chân tôi…Tôi bảo các ông : Ai được tha nhiều thì yêu nhiều… » (Luca 7,44-48)

Từ hôm ấy, chị đã yêu Đức Kitô khi bắt gặp ánh mắt nhân hậu trìu mến của Ngài. Tình yêu trong chị như sống lại vũ bão, cuồng nhiệt như tình đầu. Chị say mê Đức Kitô từ đó. Phần Đức Kitô, Ngài thương chị rất nhiều nên đã tha thứ tất cả lỗi lầm của đời chị. Hạnh phúc hôm nay của chị là tâm hồn rạo rực, phơi phới ra đi trong bình an của Đức Kitô, Đấng dạt dào yêu thương và đầy lòng thương xót.

Đó cũng là tâm tình và thái độ mà Đức Kitô đã dành cho người đàn bà bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình nữa đấy….

Cứ lần giở từng trang Thánh kinh, bạn và tôi sẽ còn gặp nhiều hơn nữa những thái độ và tâm tình ưu ái mà Đức Kitô dành cho các chị em phụ nữ. Ngài biết tâm hồn phụ nữ là một biển tình, nên Ngài rất tình với họ ; trái tim họ là những phím đàn bén nhậy, nên Ngài luôn nhậy cảm trước những vấn đề của họ. Tình cảm bén nhậy đó là tình của Đức Kitô, tình cuả một Thiên Chúa làm người đã yêu thương , dung thứ và luôn ở mãi với chúng ta. Và cũng là một Thiên Chúa luôn trẻ trung nữa đấy.

Quyền3T
Attachments:
Tin Mừng không chọn lựa đất sống - Tình Yêu chẳng chối từ gian nan
Last Edit: 12 years 3 months ago by Văn Quyền.Vianney.
The administrator has disabled public write access.
The following user(s) said Thank You: Trần Minh Trinh

THIÊN CHÚA MÃI TRẺ TRUNG 12 years 3 months ago #1343


  • Posts:1950 Thank you received: 658
  • Xin cho con luôn biết tín thác vào Chúa ! Khi an vui cũng như khi sầu đầy.
  • Văn Quyền.Vianney's Avatar
  • Văn Quyền.Vianney
  • Platinum Boarder
  • OFFLINE
THIÊN CHÚA MÃI TRẺ TRUNG
thumb_flex-1255586938343510_file_2012-02-12.jpg
Trần Minh Trinh
Mới sáng sớm, có anh bạn trẻ nào đó gửi Email mời mình tham dự Đại Hội Giới Trẻ sắp tới tại tổng giáo phận Sàigòn.

Bỗng dưng thấy mình như trẻ lại, tôi bước ra sân tập thể dục mà trong đầu cứ văng vẳng tiếng nói : Chúa nè, giá như con cứ mãi trẻ trung được như Chúa để cuộc đời được hoạt bát hơn. Có tiếng nói trả lời : Thằng khùng, cứ trẻ mãi thì lấy đâu có ‘người đầu bạc’…cho người ta khênh đi!

Tôi bỗng giật mình khi thấy mình đối xử với Vị Thiên Chúa ấy cách “bình dân” quá nhỉ ! Cũng không biết tự bao giờ, tôi có khuynh hướng không ngước lên trời cầu nguyện mà chỉ nhìn ngang mà tâm sự. Nhìn lên cao, Thiên Chúa ở xa quá, tôi khó giãi bày những uẩn khúc, khó bắt tay giao hữu thân thiện và …cũng khó nghe tiếng trả lời. Nhìn ngang, tôi cảm nghiệm một Thiên Chúa gần gũi và tôi có thể nói chuyện với Ngài bất cứ giờ nào, nơi nào trong ngày sống cũng như khi nghỉ ngơi. Những câu chuyện có khi là độc thoại giữa tôi và cõi vô hình, cũng có khi là sôi động với những con người mà tôi đụng chạm hằng ngày. Tôi nói chuyện với Chúa như nói với tôi, vui cười, suy nghĩ, và làm việc. Tôi đã từng cảm thấy cái “cau mày” của Chúa khi vấp phạm một con người nào đó, và cũng cảm nghiệm nụ cười tươi tắn khi tôi thông cảm và phục vụ trong hân hoan. Và đích thật là Vị Thiên Chúa, “Thiên Chúa của tôi” theo kiểu nói của Tôma, không chỉ là Thiên Chúa nơi thiên đường nào đó, mà là Thiên Chúa đang ở bên cạnh tôi, sống với tôi, suy nghĩ với tôi, cười nói với tôi trong cái hiện tại của người trẻ.

Nghĩ lại, mình cũng đã trải qua một ‘tuổi thơ dữ dội’ thật đấy. Đến nay cuộc đời đã ngốn gần sáu bó rồi mà tính tình vẫn tửng tửng cười toe toét tối ngày. Chắc cũng bởi cái ‘phá phách trời phú’ ấy mà mình còn vui sống cho tới ngày hôm nay. Thử hỏi những bạn trẻ của thời đại a-còng này, nhất là các sinh viên trí thức nữa, có dám đạp chiếc xế điếc “cởi truồng” (không dè, không thắng…) đến trường với 45km một ngày trong suốt 5 năm trời không? Sách vở thì làm gì có in ‘ốp sết’ hay nạp sẵn trong ‘còm biu tờ’ để đi học là cứ mở lap-top ra mà tra ! Trong tủ sách của tôi giờ vẫn còn những tài liệu cả ngàn trang đánh máy trên loại giấy mỏng như bánh cuốn, vàng như bánh mì, hôi như nước mắm, mờ như sữa tươi (những từ này hồi đó thường ví von cho bớt cơn đói đấy thôi, vì tiêu chuẩn của một ngày đi học chỉ có năm, bảy trái chuối bơm, loại rẻ nhất hồi đó, hoặc những bữa cơm ‘đại dương đặc sản’ là phần thưởng cho những kỳ thi suất sắc).

Rồi những ngày tháng thơ mộng kinh hoàng ấy cũng qua, để khi khoác lên mình những bằng cấp oai phong lúc quần còn rách đít vá chằng chịt, tưởng đã ngon cơm, ai dè cứ họa vô đơn chí! Vốn là con nhà có đạo nên xếp vào hạng “đang có chửa” (chưa có đảng) nên đâu dễ gì mà tiến thân cho lý tưởng cao thượng mình ấp ủ bao tháng ngày. Bão tố thì không có nhưng giá lạnh đêm trường thì cứ theo mòn mọi bước chân. Khi hăng say dấn thân đi vào các vùng hẻo lánh xa xôi để ‘mở mang nước Chúa’ thì cũng chỉ được vài tháng là bị chính quyền trục xuất khẩn cấp, vì tội…hấp dẫn giới trẻ vào nhà thờ học giáo lý và đàn hát múa nhảy!

Tuổi trẻ đi qua mà nhiệt huyết còn đầy. Có lẽ một lần theo bước Giêsu để học bài ‘hãy đến với tôi vì tôi hiền lành và khiêm nhường’, nên cho đến nay khi hoàng hôn cuộc đời đã ngả bóng thiên cung, mình cũng vẫn thấy đời tươi trẻ, trẻ đến nỗi khi vào internet quậy chơi, mấy anh chị đôi mươi cứ thích gọi là…anh, là bạn!

GIÊSU THẦN TƯỢNG

Tuổi trẻ mang những nét đặc hiệu : Năng động, nồng nhiệt, dấn thân, mơ mộng và khát vọng.

Chuyện cách đây hơn 2000 năm. Có chàng thanh niên Giêsu đó chắc cũng “bảnh trai” lắm vì thường đẹp trai hay kèm theo học giỏi. Con nhà giàu thì có lẽ không, vì bố làm thợ mộc thì chắc…đủ ăn thôi. Mẹ cũng không buôn bán gì mà chỉ kéo tơ đan áo thì may ra …đủ tiền chợ. Nhưng học giỏi thì ở trường nào không biết, chỉ biết rằng có lần cậu đã “đấu khẩu” với mấy ông thông luật ở nhà thờ. Mấy ông này học có trường lớp, có thầy dạy là các Rabbi đàng hoàng đấy nhé, và họ cũng có thế giá trong xã hội nữa cơ. Sách ghi lại là mấy ổng kinh ngạc về sự hiểu biết của cậu.

Trong thận phận là một con người “gin” thì chắc hẳn cậu cũng phải thu thập kiến thức khá nhiều qua cha mẹ, qua xã hội. Chẳng thế mà sau này khi hành đạo, Giêsu hay dùng hình ảnh đàn chiên, đồng lúa, cỏ lùng, lưới cá…hoặc những chuyện có vẻ kiếm hiệp như vua này đem ngàn quân chiến đấu với mười ngàn. Hình như có cả chuyện của ‘xã hội đen’ khi người kia bị thanh toán trên đường Giêricô. Còn trong quan hệ tương giao, khi hàng xóm có đám cưới, đám tang, Giêsu cũng thường tham dự với tư cách khách mời. Có đám cưới kia được Giêsu hào phóng mừng một phong bì của sự nhạy cảm là những lu rượu hảo hạng. Có lẽ đây cũng là cơ hội để Giêsu học hỏi về nghi thức cưới hỏi nên có lúc nói chuyện với đám đông, cậu nói là khi đi đám cưới phải mặc áo cưới, loại áo người ta đã để sẵn cho mọi khách tới dự lấy khoác lên người cho …có đồng phục. Ai không mặc áo này thì chắc là dân “ai kêu tui đó”, sẽ bị đuổi ra khỏi phòng tiệc.

Trong tình thân hữu, Giêsu cũng “kết mo-đen” với nhiều bạn trẻ. Tiếc là kinh thư ghi lại ít quá, có mấy bạn thân thiết như Lagiarô, Maria, Matta (mấy cái tên đại loại như cu Tèo, cu Bi của dân Việt mình ấy mà). Sau này có thêm một số tên nữa đã đưa vào danh sách các tông đồ…Thế nào chẳng có những buổi tề tụ chuyện trò rồi nhâm nhi ti tí như trên bờ hồ với mấy con cá nướng. Có điều Giêsu cũng dễ khóc lắm. Kinh thư ghi lại tới ba lần chàng đã khóc : trước mộ người bạn Lagiarô, trước sự đe doạ vong quốc của Giêrusalem, và hình như trong vườn Giệt, lúc sắp tự nguyện để đi hành hình.

Khóc ít chắc hay cười. Lúc xun xuê với mấy cô cậu nhóc tì đó, dễ gì mà không có những tiếng cười khoan khoái. Mấy ông đồ đệ định cản không cho mấy nhí quấy rầy Thầy, liền bị nghiêm nét mặt ngay : hãy để trẻ nhỏ đến…cho vui. Nước Trời thuộc về những ai có tinh thần như trẻ nhỏ!

Sau 2000 năm và cho đến mãi về sau, Giêsu -Vị Thiên Chúa Nhập Thể vẫn thế. Từ biến cố tử nạn, phục sinh và nhất là hậu phục sinh, Thần tính Ngôi Lời đã bộc lộ rõ nét hơn và không còn lệ thuộc vào yếu tố thời gian – không gian như con người bình thường nữa. Ngài có thể hiện diện nơi này và có mặt nơi kia cùng lúc. Cũng giống như tư tưởng của con người không chịu sự ràng buộc của nơi chốn hay thời đại. Đấy nhé, những giáo huấn của Ngài đã xuất phát trong thời gian định hình, nhưng cho tới nay, trải qua bao thiên niên kỷ, giãi dầu bao biến cố xã hội, thấm nhiễm bao văn hóa đời người…mà nay vẫn mới, vẫn sống động và nhân loại vẫn còn khám phá những tinh tuý cao siêu ấy ngay trong cuộc sống hôm nay, trong thời đại này và trong từng con người, từng hoàn cảnh. Cũng Thiên Chúa ấy của tạo thiên lập địa, cũng Thiên Chúa ấy trên đỉnh Canvê, hôm nay và lúc này (nic et nunc) đang sống và hoạt động nhiệt tình trong mỗi con người thời đại để “trẻ hoá” công cuộc cứu độ của Ngài. Người tín hữu nói riêng và toàn thể nhân loại không ngừng cảm nghiệm được lời mời gọi nên thánh qua nếp sống thường ngày nơi công sở, với chức nghiệp, trong gia đình và chính bản thân. Thiên Chúa không thể bị nhốt trong thánh đường nhưng phải được rao báo ở mọi nẻo đường. Những thuộc tính của Thiên Chúa : nhân từ, công bằng, yêu thương, tha thứ, phục vụ phải là hành động của những con người có Chúa (Kitô hữu) và cả những con người mới biết Chúa mà còn ở xa xa. Chẳng có ai trong cõi nhân sinh này ở ngoài sự yêu thương của Thượng Đế và cũng chẳng có ai là “dân ngoại” của Ngài cả.

Cùng các bạn trẻ, những con người của niềm tin và hy vọng, chúng ta đang hưởng sự sung mãn của một thế giới văn minh, nhưng chúng ta cũng đang đi vào một cơn khủng hoảng tôn giáo mạnh mẽ của một xã hội thực dụng và nhiều cạm bẫy . Hơn lúc nào hết, ngay hôm nay chúng ta phải để cho ý thức hệ làm việc và năng tìm đến với một Giêsu trẻ trung đang ở bên cạnh. Nhìn nhận Giêsu là Đường để dẫn chúng ta không lạc bước. Khám phá Giêsu là Chân lý để những lạc thuyết không làm lung lạc đức tin. Sống bằng Sự Sống của Giêsu để mọi nỗ lực học tập, lao động, yêu thương của mình được chan tưới trong ân sủng.

Rất tiếc là tôi không biết chủ đề của Đại hội giới trẻ lần này là gì và tổ chức ra sao, nhưng thôi đó là việc của ban tổ chức. Tôi là con người vô danh tiểu tốt, chỉ đứng nơi một góc nào đó để kể chuyện đời thường. Cái tôi biết còn quá ít nên không dám bắc bậc làm cao, chỉ mượn mấy giòng chữ này tâm sự với các bạn trẻ.

Bạn à, bạn được học hành nhiều hơn tôi, kiến thức thông sáng hơn tôi, nhiệt huyết nồng nàn hơn tôi, văn minh tiến bộ hơn tôi…Thật mừng cho bạn là vì bạn đang được sống trong một xã hội nhiều đổi mới, nhiều phương tiện hữu hiệu và vật chất tương đối phong phú. Nhưng bạn còn thiếu nhiều thứ mà nếu không khôn ngoan, bạn sẽ là mồi ngon cho những cạm bẫy từ chính những gì bạn đang tận hưởng. Bạn có đủ bản lãnh để thắng được những thói xấu trong xã hội đang ngập lấp quanh bạn không? Bạn có đủ kiến thức để hiểu rằng nét văn hóa cao đẹp Á Đông đang bị bóp méo, lai căng và xuống cấp thậm tệ không? Nào là văn hóa ứng xử, văn hóa chữ viết, văn hóa gia đình…là những thứ rèn nên nhân cách của bạn, nhưng bạn có coi trọng không?

Không thể thành người Kitô tốt nếu chưa là con người tốt. Sự công chính của Tin Mừng không chỉ dừng lại ở chỗ bạn đi nhà thờ, đọc kinh dâng lễ là đủ để nên thánh, mà còn sâu xa hơn, linh thiêng hơn là chính đời sống của bạn. Sự thánh thiện không hệ tại ở việc giữ luật cho đủ mà còn là sứ vụ thánh hóa cuộc sống thường ngày. Thánh hóa từ trong tư tưởng, lời nói, việc làm…Bạn học lớp giáo lý này khác, bạn đọc Lời Chúa cách trôi chảy, nhưng bạn không sống theo những gì bạn học thì chỉ là cái thùng rỗng, ồm oang một hồi rồi lại chìm vào thinh không.

Tôi và bạn, người đã trẻ và người còn trẻ, hãy làm cho đức tin của chúng ta được thể hiện sống động ngay trong hiện tại của cuộc sống. Chúng ta cứ vui chơi, cứ học tập, cứ cố gắng, cứ yêu thương, nhưng làm sao cũng dành phần cho BẠN TRẺ Giêsu, Thần Tượng (viết hoa) của chúng ta cùng chia sẻ mọi vui buồn…

Có Chúa ở cùng, cuộc sống chúng ta trẻ mãi vì đã có thiên đàng ngay tại trần thế.

Jtrinhan
Nguồn: Giáo xứ Đa Minh Ba Chuông
Tin Mừng không chọn lựa đất sống - Tình Yêu chẳng chối từ gian nan
The administrator has disabled public write access.
  • Page:
  • 1


VISITORS SINCE JANUARY 7, 2012