Welcome, Guest
Username: Password: Remember me
  • Page:
  • 1

TOPIC: CÁC THÁNH TRONG THÁNG 4

CÁC THÁNH TRONG THÁNG 4 12 years 2 months ago #2337


  • Posts:1950 Thank you received: 658
  • Xin cho con luôn biết tín thác vào Chúa ! Khi an vui cũng như khi sầu đầy.
  • Văn Quyền.Vianney's Avatar
  • Văn Quyền.Vianney
  • Platinum Boarder
  • OFFLINE
CÁC THÁNH TRONG THÁNG 4
saints10_2012-03-06.jpg


Thánh Isidore – Giám mục tiến sĩ (+636)- Lễ nhớ: 4 tháng 4.
Thánh nhân sinh hạ tại Seville (Tây Ban Nha) và là em của ba vị thánh: thánh Leandre mà người sẽ kế vị Giám Mục Séville, thánh Fulgence và thánh nữ Florentine. Năm 599, Người kế vị anh làm Giám mục Séville. Người có công đưa người Wisigoth từ bỏ lạc giáo Arius trở về Công Giáo. Người họp công đồng Tolède để làm cho giáo hội Tây Ban Nha có quy củ và mạnh tiến.

Các tác phẩm của Người bao gồm nhiều vấn đề: lịch sử, văn chương, thần học, tu đức, thánh kinh, giáo luật. Người được coi là một cuốn điển ngữ sống, với tác phẩm: Nguồn gốc danh từ, Người được công bố Tiến Sĩ Hội Thánh năm 1722 và được coi là một trong các Giáo phụ Latinh.
Isidore chết cách thánh thiện năm 636. Thánh tích được chuyển về Leon. Đức Bênêditô XV tôn phong tiến sĩ Hội Thánh.
Lễ nhớ: 4 tháng 4.

Thánh Vinh Sơn Ferrier (1350-1419)- Lễ nhớ: 5 tháng 4.
Sinh hạ tại Valence ở Tây Ban Nha, Vinh Sơn vào dòng Đaminh lúc lên 17 tuổi. Sau khi mãn học tại Bareclone, người bắt đầu giảng rất kết quả. Người chịu chức linh mục tại Valence đúng vào năm có cuộc đại phân ly Tây Phương (1378) gồm ba vị giáo hoàng tranh chấp nhau. Người được đức Benoit XIII mời về Avignon. Người cố thuyết phục đức Benoit XIII từ chức để giải quyết vấn đề chia rẽ. Không được nghe theo, Thánh nhân từ biệt và khởi đầu cuộc lưu giảng cả Âu Châu trong 20 năm. Người kêu gọi cuộc cải tổ cá nhân cũng như Giáo hội đang thời kỳ sa sút trầm trọng. “Hãy sẵn sàng, Con Người sẽ đến lúc không ngờ.” (LC 12, 35-40). Người được gọi là “Thiên Thần ngày phán xét.” Đi theo, có gần 10 ngàn người vừa đi vừa đánh tội. Đức Benoit XIII không chịu từ chức thì bị cất chức do ảnh hưởng của Vinh Sơn Ferrier, giúp cho việc chấm dứt cuộc “đại chia rẽ.” Thánh nhân qua đời ngày 5 tháng 4 năm 1419 tại Vannes ở Bretagne. Được tôn phong hiển thánh do đức Calixte II năm 1455.
Lễ nhớ: 5 tháng 4.

Thánh Stanislas – Giám Mục Tử Đạo (1030-1079)- Lễ Nhớ: 11 tháng 4.

Sinh hạ tại Cracovie (Ba Lan), khi mãn khóa du học tại Paris, Người bỏ mọi của cải trong một gia đình khá giả và làm linh mục. Năm 1072, được chọn Giám Mục Cracovie. Vài năm sau, vì lên tiếng công khai chỉ trích vua Balan Boleslas II biệt danh “dữ tợn” vì đời sống bê bối sinh gương xấu. Nhà vua hứa sửa đổi nhưng không làm gì cả. Thánh Giám Mục phạt vạ tuyệt thông. Nhà vua tự tay hạ sát Người đang khi làm lễ. Boleslas bị Giáo Hoàng cất quyền, đã hối cải và vào tu làm kẻ giúp việc trong dòng Biển Đức.
Thánh Stanislas rất được tôn kính ở Balan và là quan thầy của quốc gia. Được phong thánh 1253 do Đức Innocent IV.
Lễ Nhớ: 11 tháng 4.

Thánh Anselmô (1033-1109)- Lễ kính: 21 tháng 4.
Sinh hạ tại Aoste (Ý). Anselmô theo làm đồ của một sư phụ danh tiếng tên là Lanfranc, theo đến cả trong tu viện Biển đức ở Bec Hellouin (Eure) trở thành tu sĩ. Người ở lại đây trong khi sư phụ được chọn làm tổng Giám mục Cantorbérê (Anh Quốc). Vua Guillaume vừa chiếm được Anh quốc và muốn đặt những người đáng tin cậy vào những ngành điều khiển.
Năm 1078, Anselmô được chọn làm tu viện trưởng Bec Hellouin, kế vị Herlouin đấng sang lập. Năm 1093, Vua Guillaume II biệt hiệu vua tóc đỏ, chọn Anselmô làm Tổng Giám mục Cantorbery, kế vị sư phụ Lanfranc. Nhưng không bao lâu, người phải đương đầu với các đòi hỏi của các vua Anh Quốc. Người phải luôn luôn cương quyết tranh đấu để bảo vệ sự tự do của Giáo hội. Vì thế, hai lần người bị lưu đày. Người là một nhà thần học và triết học được nhiều người biết đến, đã để lại nhiều tác phẩm. Người cố đem lý trí con người tìm hiều các chân lý đức tin: “tìm hiểu điều ta tin.” Người là tác giả bằng chứng rất thời danh là “bằng chứng thực thể argument ontalogique,” về sự hiện hữu của Thiên Chúa. Người được phong Tiến sĩ của Giáo hội năm 1720.
Lễ kính: 21 tháng 4.

Thánh Fidèle Sigmaringen (1578-1662)- Lễ nhớ: 24 tháng 4.

Marc Rey, sinh ở Sigmaringen (Tây Đức) làm quản giáo trong một gia đình quí phái rồi làm luật sư. Lúc lên 35 tuổi, người vào tu trong dòng Capucin lấy tên là Fedèle. Sau khi học thần học ở Constance, người làm linh mục thừa sai giảng cho người thệ phản ở Thụy Sĩ. Người được gửi đến miền đông Grisons, nơi có cuộc nổi dậy của thệ phản. Người làm cho nhiều người trở lại. Người bị 20 người lạc giáo bắt tra tấn, bắt chối đạo và bị hạ sát ngày 24 tháng 4 năm 1622, tử đạo.
Có 4 thánh, chơn phước mang tên Fidèle.
Lễ nhớ: 24 tháng 4.

Thánh Marcô - Thánh Sử (thế kỷ I)- Lễ nhớ: 25 tháng 4.
“Gioan cố cựu,” một tác giả sống vào thời các tông đồ, viết: “Marcô, phát ngôn viên của Phêrô, viết rất cẩn thận nhưng không mấy thứ tự, những lới nói và việc làm của Chúa mà người nhớ (Eusèbe, Lịch sử Giáo Hội). Marcô không thuộc nhóm mười hai, nhưng là một người rất quen thuộc với cộng đoàn giáo dân tiên khởi, một người bạn đồng hành của Phaolô, một người con của Phêrô tại Lamã (Col 4, 10; IP 5, 13; II Tim 4, 11). Các học giả đều đồng ý rằng Jean Marc, nói trong Công vụ và Thánh thư là tác giả phúc âm thứ hai. Người là con của bà Marie, một goá phụ giàu có, có nhà rộng, có nữ tớ giúp tại Giêrusalem, nơi giáo dân hay đến tụ họp. Phêrô, sau khi ra khỏi tù (CV 12, 12-17) đã về đó trú ẩn. Vì thế, tử nhỏ Marcô đã ghi nhớ các kỷ niệm của Phêrô.
Năm 45, Marcô theo Banabê và Phaolô trong cuộc du thuyết thứ I. Nhưng người bỏ họ, trở về nhà (CV 13,13). Phaolô không bằng lòng, nên từ chối đề nghị của Banabê đem Marcô theo trong cuộc du thuyết thứ II, năm 50. Banabê xuống tàu với Marcô, em họ, về Chypre quê của Banabê (CV 15, 26-39).
Từ đó, Marcô không được nhắc tới cho đến năm 61 thì Người có mặt với Phaolô tại Lamã, chuyện cũ đã quên. Năm 64, Marcô lại phục vụ Phêrô, mà người gọi là “Marc, con-ta” (I P.5,13). Vào thời Phêrô tử đạo hay sau đó, Marcô đã viết cuốn Phúc âm tại Lamã. Năm 67, Người ở Ephêsô, vì Phaolô, vài tháng trước khi chết, đã xin Timôthê, khi qua Lamã, đem Marcô theo (II Tim 4,11).
Văn là người. Lối văn của Marcô sống động, uyển chuyển, trung thực. Một tuyển tập các lời Chúa dạy, các việc Chúa làm, kết thành một sách bỏ túi cần thiết cho người giáo lý viên. Tương truyền rằng Marcô đã thành lập Giáo Hội Alexandria (Ai Cập) và chết tử đạo tại đó. Xác thánh được đưa về Venise năm 815, Venise nhận Ngài là quan thầy và lấy biểu hiệu con sư tử, biểu hiệu của Marcô. Thánh nhân còn là quan thầy của những người làm nghề gương và các lục sự.
Lễ nhớ: 25 tháng 4.
Hơn 30 vị Thánh và Chơn Phước khác mang tên Marcô.

Thánh Phêrô Maria Chanel (1803-1841)- Lễ nhớ: 28 tháng 4.

Người sinh ở Cuet năm 1803, trong giáo phận Belley (Pháp). Lúc còn nhỏ vào tiểu chủng viện, nhớ nhà, leo tường trốn ra, bị một bà già đi xin lễ sang bắt lại, đưa đến trườc bàn thờ Đức Mẹ và đưa về lại chủng viện. Năm 1831, Chanel gia nhập dòng Maristes. Người cảm thấy ơn gọi đi thừa sai và được gửi đến các hải đảo Thái Bình Dương.
Tháng 11 năm 1837, Người được gửi đến đơn độc tại hải đão Futuna, cách quần đảo Samoa và Fidji vài cây số phía bắc. Mới đầu, được thổ dân tiếp đón tử tế, nhưng khi gây được thiện cảm và ảnh hưởng thì mối tình đầu trở nên nỗi nghi ngờ ghen ghét. Vị bộ lạc trưởng, nghe rằng con trai của ông vừa được rửa tội trở nên Kitô hữu, liền cho người hạ sát vị thừa sai. Toàn đảo Futuna đã trở lại sau đó.
Phêrô Maria Chanel được tôn phong hiển thánh ngày 12 tháng 6 năm 1954.
Lễ nhớ: 28 tháng 4.

Thánh Catarina Xienna - Tiến Sĩ (1347-1380)- Lễ nhớ: 29 tháng 4.

Catarina Benincasa sinh hạ tại Sienna (Ý). Lúc lên 15 tuổi, gia nhập Dòng Ba Daminh, cô tự nguyện sống ẩn dật trong gia đình không giao tiếp trong 3 năm như tĩnh tâm. Rồi trở lại cuộc sống bình thường, một số bạn hữu nhận thức lòng đạo đức cao độ và tính tình vui tươi của Catarina đã đến thành lập một nhóm xung quanh người, gọi là nhóm Fontebranda, tên của xóm cư ngụ. Danh tiếng thánh thiện đồn ra, người được mời ra hành động giúp Giáo Hội đang gặp khó khăn. Đức Giáo Hoàng đã thiên đô về Avignon (Pháp) đã hơn 60 năm tạo nên bầu khí ngột ngạt ở Ý. Dân Florence, nổi lên chống lại các vị đặc sứ Giáo Hoàng Grêgôriô XI. Họ xin Catarina đi Avignon gặp Giáo Hoàng. Catarina đến năm 1376. Bên sau vụ tranh chấp của dân Florence, thánh nhân muốn kêu gọi khẩn khoản Đức Giáo Hoàng trở về Lamã và khởi đầu những cải cách cần thiết. Mặc dầu gặp nhiều cản trở do cuộc sống xa hoa của hoàng triều Avignon nơi các vị thân cận, Catarina đã thuyết phục được Đức Grêgôriô XI trở về Lamã. Nhưng vừa về đến Roma, Ngài qua đời năm 1378. Cuộc xáo trộn lớn lao mà lịch sử gọi là cuộc đại ly khai Tây phương xảy ra. Các Hồng Y bầu ra một lúc hai vị Giáo Hoàng, một ở Lamã và một ở Avignon. Đức Urbanô VI ở Lamã xin thánh nữ đến giúp Ngài bằng lời khuyên và ảnh hưởng để giải quyết vấn đề. Thánh nhân dùng hết năng lực để hộ trợ vị Giáo Hoàng được coi là chính thức. Hai năm sau, Bà chết vì kiệt sức và cũng vì lời khấn hiến toàn thân cho Giáo Hội lúc 33 tuổi. Bà không biết đọc, biết viết tiếng Latinh, mà đã để lại một kho tàng thiêng liêng lớn lao, hoàn toàn bằng khẩu ngữ, như “các cuộc đàm thoại”, các “thơ tín” xung quanh các cuộc xuất thần của Bà. Do đó, Bà là người phụ nữ thứ hai được tôn vinh Tiến Sĩ Hội Thánh do Đức Phaolô VI năm 1970 sau bà Thánh Têrêsa Avila. Bà là giáo dân duy nhất được phong Tiến Sĩ Hội Thánh.
Thánh nhân được chọn làm quan thầy nước Ý (1939) và quan thầy các y tá Ý (1943) do Đức Piô XII.
Lễ nhớ: 29 tháng 4.

Thánh Piô V – Giáo Hoàng (1504-1572)- Lễ nhớ: 30 tháng 4.
Antonio Ghislieri sinh hạ trong một gia đình nghèo ở Lombardie (Ý). Nhờ sự giúp đỡ của một người giàu có, Antonio được học vào dòng Đaminh lúc lên 15 tuổi. Sau khi lãnh chức linh mục, Người làm việc một thời gian trong toà án thẩm tra, làm Giám Mục Sutri, Hồng Y và năm 1566, được bầu lên ngôi Giáo Hoàng với tước hiệu Piô V. Triều đại của Người vắn vỏi 6 năm, nhưng đem lại cho Giáo hội nhiều kết quả lớn, là thực thi những quyết nghị của công đồng Triđentinô (1545-1563). Người sống đơn sơ khó nghèo, không theo lối một số hàng giáo sĩ, dọn đường cho một thế hệ Giám Mục mới. Người cho ra cuốn Giáo lý Lamã, phiên dịch ra tiếng bình dân phổ thông, sửa đổi sách Nhật Tụng và sách Lễ, thiếp lập Bộ kiểm Duyệt sách xấu, cho tái bản bộ sách Thánh Tôma mà Người tôn phong Tấn Sĩ.
Người kêu gọi các vua Công giáo liên minh chống lại Thổ Nhĩ Kỳ đang mang tâm dẫn đại quân vịnh Lepante. Hình như Ngài, trong thị kiến, đã nhìn thấy diễn tiến của trận hải chiến. Quân Hồi thảm bại. Giáo dân đã cầu nguyện nhiều với Đức Mẹ Mân Côi và chính Đức Thánh Cha như biết trước đó là diễn tiến cuối cùng của đời Ngài. Mấy tháng sau, Ngài qua đời ngày 1 tháng năm 1572.
Người được tôn phong Hiển Thánh năm 1712 do Đức Clemente XI.
Lễ nhớ: 30 tháng 4.

Điển Ngữ Các Thánh - Lm Hồng Phúc
Tin Mừng không chọn lựa đất sống - Tình Yêu chẳng chối từ gian nan
The administrator has disabled public write access.
  • Page:
  • 1


VISITORS SINCE JANUARY 7, 2012