Welcome, Guest
Username: Password: Remember me

TOPIC: GƯƠNG THÁNH NHÂN — Tháng 12

GƯƠNG THÁNH NHÂN — Tháng 12 6 years 3 months ago #63225


  • Posts:847 Thank you received: 903
  • “Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)'s Avatar
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)
  • Administrator
  • OFFLINE

Ngày 31 Tháng 12:
THÁNH SYLVESTE I

1231_StSylvesterI.jpg


Vị thánh giáo hoàng này sống vào thời Giáo hội sơ khai, lúc hoàng đế Constantinô trị vì. Sylveste I đắc cử ngôi giáo hoàng năm 314; và ngài đã cai trị Giáo hội suốt thời gian 21 năm cho tới khi qua đời năm 335.

Truyện kể rằng thoạt đầu Constantinô bách hại giáo hoàng Sylveste I. Ông mắc bệnh phong cùi và, tuyệt vọng vì không chữa trị được, ông đã cho cử hành một nghi thức tà đạo. Dường như Constantinô đã nằm mơ thấy hai thánh Phêrô và Phaolô hiện ra nói truyện với ông. Hai vị bảo ông hãy đến với đức giáo hoàng Sylveste I để xin ngài chữa cho. Sau đó, Constantinô xin được chịu phép Thanh tẩy. Trong lúc lãnh nhận bí tích này tại đền thánh Gioan Lateranô thì Constantinô được chữa lành hoàn toàn. Kết quả là Constantinô không chỉ cho phép Kitô giáo được du nhập vào vương quốc của ông mà ông còn khuyến khích phát triển nó nữa.

Lòng sùng kính thánh giáo hoàng Sylveste I rất phổ biến trong thời Giáo hội sơ khai. Thánh nhân là vị giáo hoàng đầu tiên không phải chịu tử đạo. Trong đền thánh Gioan Lateranô ở Rôma, hiện vẫn còn một bức khảm rất ấn tượng treo trên tường. Bức khảm mô tả Đức Chúa Giêsu đang trao chìa khóa quyền cai trị thiêng liêng cho thánh giáo hoàng Sylveste I.

Trong ngày tất niên hôm nay, chúng ta hãy nài xin thánh giáo hoàng Sylveste I canh giữ chúng ta, các Kitô hữu của thời đại này, như thánh nhân đã canh giữ đàn chiên của ngài.


“Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
The administrator has disabled public write access.

GƯƠNG THÁNH NHÂN — Tháng 12 6 years 3 months ago #63224


  • Posts:847 Thank you received: 903
  • “Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)'s Avatar
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)
  • Administrator
  • OFFLINE

Ngày 30 Tháng 12:
THÁNH ANYSIA (c. 304)

1230_StAnysia.jpg


Thánh Anysia sống ở Thessalonica vào cuối thế kỷ thứ hai. Thessalonica là một thành phố cổ mà chính Thánh Phaolô là người đầu tiên đem tin mừng Chúa Giêsu đến đây. Anysia là một tín hữu Kitô và sau khi cha mẹ ngài từ trần, ngài đã dùng tài sản để giúp đỡ người nghèo. Vào thời ấy, có sự bách hại người Kitô Giáo ở Thessalonica. Nhà cầm quyền nhất định ngăn chặn mọi tín hữu không cho tụ tập cử hành Thánh Lễ. Một ngày kia Anysia tìm cách đến nơi tụ họp. Khi đi qua cửa thành Cassandra, ngài bị người lính canh để ý. Hắn bước ra chặn đường, hỏi ngài đi đâu. Vì sợ hãi, Anysia bước lùi lại và làm dấu trên trán. Lúc ấy, tên lính túm lấy ngài và lay mạnh. Hắn la lớn, "Mày là ai? Ði đâu vậy?" Anysia hít một hơi dài và trả lời, "Tôi là tôi tớ của Ðức Giêsu Kitô. Tôi đến nơi hội họp của Chúa."

Tên lính mỉa mai: "Vậy hả? Vậy tao sẽ bắt mày để tế thần. Hôm nay chúng tao thờ thần mặt trời." Cùng lúc ấy, hắn xé áo của Anysia. Ngài càng chống cự bao nhiêu, tên lính càng điên cuồng bấy nhiêu. Sau cùng, trong cơn tức giận, hắn rút gươm đâm thâu qua người Anysia. Thánh nữ gục chết trên vũng máu. Khi cuộc bách hại chấm dứt, các tín hữu thành Thessalonica đã xây một nhà thờ ngay trên chỗ ngài tử đạo. Thánh Anysia từ trần khoảng năm 304.


“Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
The administrator has disabled public write access.

GƯƠNG THÁNH NHÂN — Tháng 12 6 years 3 months ago #63223


  • Posts:847 Thank you received: 903
  • “Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)'s Avatar
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)
  • Administrator
  • OFFLINE

Ngày 29 Tháng 12:
THÁNH TÔMA BECKET

1229_StThomasBecket.jpg


Thánh Tôma Becket sinh năm 1118 tại Luânđôn, nước Anh. Sau khi song thân qua đời, thánh nhân nhận được một chức vụ nơi nhà của đức tổng giám mục giáo phận Cantơbơri. Tôma Becket bắt đầu học làm linh mục. Chẳng bao lâu, thánh nhân trở thành một sủng thần của vua Henry II. Người ta nói rằng đức vua và Tôma – hai người chỉ có một con tim và một tâm trí. Họ là đôi bạn rất thân thiết của nhau.

Khi Tôma Becket lên 36, vua Henry II đặt ngài làm thủ tướng trong vương quốc của ông. Với chức vị là thủ tướng nước Anh, Tôma có rất nhiều người giúp việc và được sống sung sướng. Khi đức tổng giám mục giáo phận Cantơbơri qua đời, Henry II muốn đức thánh cha trao cho Tôma Becket chức vị này; và chức vị này đòi Tôma Becket phải thụ phong linh mục. Nhưng Tôma Becket đã nói thẳng thắn với vua Henry II rằng ngài không muốn nhận chức vụ tổng giám mục thành Cantơbơri. Tôma nhận thức rằng với chức vụ đó, ngài sẽ sống đối lập trực tiếp với Henry II. Tôma biết ngài phải bảo vệ Giáo hội chống lại Henry, và lúc ấy vấn đề sẽ rất phức tạp. Tôma cảnh báo Henry: “Lòng quý mến nhà vua dành cho tôi sẽ hóa thành sự thù hận đó!” Nhưng vua Henry II chẳng màng gì đến lời cảnh tỉnh đó và Tôma được đặt làm linh mục rồi giám mục năm 1162.

Tôma Becket lập tức thay đổi cuộc đời. Thánh nhân sống giản dị hơn và dành nhiều thời giờ hơn để cầu nguyện. Trước hết, mọi sự diễn ra thật tốt đẹp. Tuy vậy, ít lâu sau, nhà vua bắt đầu đòi xin tiền của Giáo hội mà Tôma Becket nhận thấy là không hợp lý. Henry II càng lúc càng trở nên tức giận với người bạn cũ của ông. Cuối cùng, ông đã xử với Tôma Becket cách tàn nhẫn. Phần Tôma Becket, lúc đầu ngài hơi nhượng bộ. Nhưng về sau, thánh nhân nhận thấy Henry II có ý muốn khống chế luôn cả Giáo hội. Tôma Becket rất hối hận vì đã nhượng bộ nhà vua. Thánh nhân đã đền tội vì yếu đuối của mình và quyết tâm sau này sẽ cương quyết hơn.

Ngày kia, ông vua rất giận dữ lên tiếng: “Không ai giúp ta diệt trừ đức tổng giám mục này sao?” Và một số hiệp sĩ của Henry II đã xung phong đi thi hành án lệnh ngay tức khắc. Họ đã ám sát đức tổng giám mục. Họ tấn công Tôma Becket ngay tại nhà thờ chính tòa của giáo phận. Thánh Tôma Becket đã chết đang khi nói rằng: “Nhân danh Chúa Giêsu và để bảo vệ Giáo hội, tôi xin sẵn sàng chịu chết!” Hôm ấy là ngày 29 tháng Mười Hai năm 1170. Toàn thể thế giới Công giáo đều kinh tởm thứ tội ác này. Đức thánh cha Alêxanđơ III đã giúp vua Henry II ý thức được tội sát nhân đó. Một năm sau, Henry II đã xin đền tội cách công khai. Và các phép lạ bắt đầu xảy ra trên phần mộ của Tôma. Tôma Becket được chính đức thánh cha Alêxanđơ III tôn phong hiển thánh năm 1173.

Thánh Tôma Becket dạy chúng ta hãy biết đặt đức tin và lòng trung thành đối với Đức Chúa Giêsu lên trên cả những tình bạn riêng tư của mình. Nếu có người bạn xin chúng ta làm một điều gì đó mà chúng ta biết là phật lòng Thiên Chúa, chúng ta hãy cương quyết chỉ chọn làm điều tốt mà thôi. Hy vọng lòng can đảm và gương sáng của chúng ta cũng sẽ giúp các bạn bè của mình sống thân mật hơn với Thiên Chúa.


“Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
The administrator has disabled public write access.

GƯƠNG THÁNH NHÂN — Tháng 12 6 years 3 months ago #63220


  • Posts:847 Thank you received: 903
  • “Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)'s Avatar
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)
  • Administrator
  • OFFLINE

Ngày 28 Tháng 12:
CÁC THÁNH ANH HÀI TỬ ĐẠO

1228_HolyInnocents.jpg


Theo sách Phúc âm của thánh ký Matthêu, khi Đức Chúa Giêsu giáng sinh tại Bêlem, thì có các đạo sĩ từ Đông phương tìm đến thờ lạy Người. Họ đã đến với vua Hêrôđê và hỏi xem có thể gặp được vua Dothái cũng là Đấng Cứu Thế mới sinh ra ở đây không. Hêrôđê là một bạo chúa độc ác và gian manh. Khi nghe các đạo sĩ nói về vị tân vương, ông bắt đầu lo lắng sợ mất ngai vàng của mình. Nhưng ông không cho các đạo sĩ biết điều ông đang suy nghĩ. Ông liền triệu tập các trưởng tế lại và hỏi họ xem Kinh Thánh nói Đấng Mêsia sẽ sinh ra ở đâu. Và họ đã trả lời: tại Bêlem!

“Hãy đi và tìm hài nhi này!” Ông vua độc ác nói với các đạo sĩ. “Khi các khanh tìm thấy nơi Người ở, hãy về và tin cho trẫm hay. Sau đó, trẫm cũng sẽ đến và triều bái Người!” Và ba đạo sĩ lên đường. Họ đã gặp thấy Chúa Giêsu là Đấng Mêsia và Đức Mẹ cùng với thánh Giuse. Họ liền sấp mình thờ lạy Người và dâng kính Người lễ vật của họ. Lúc ấy, trong một thị kiến, họ được báo rằng đừng trở về gặp Hêrôđê. Rồi một thiên thần đã hiện ra bảo thánh Giuse hãy đem Hài Nhi và Mẹ Người trốn sang Ai Cập. Bằng cách này, Thiên Chúa đã làm hỏng kế hoạch độc ác của Hêrôđê đối với Chúa Hài Nhi Giêsu.

Khi Hêrôđê nhận ra các đạo sĩ không trở lại với mình, ông rất đỗi tức giận. Ông vốn là một người quỷ quyệt và bạo tàn; và giờ đây nỗi sợ bị mất ngai vàng lại càng làm cho ông thêm quẫn trí. Ông đã sai các binh lính của mình đi sát hại tất cả các con trẻ ở thành Bêlem từ hai tuổi trở xuống, hy vọng rằng sẽ giết được Đấng Mêsia đang hiện diện giữa họ. Và quân lính đã thi hành lệnh truyền kinh khủng này. Có một nỗi đau lớn xảy ra trong thành Bêlem vì các bà mẹ khóc than những đứa con nhỏ của họ bị sát hại. Các hài nhi này hôm nay được Giáo hội tôn kính như các thánh tử đạo. Các ngài còn được gọi là các thánh anh hài.

Chúng ta hãy nài xin các thánh anh hài bảo vệ các trẻ em khỏi mọi điều nguy hại. Chúng ta hãy xin các ngài thay đổi lòng dạ những người ủng hộ việc phá thai. Chúng ta cũng hãy cầu xin cho những người bỏ rơi hoặc lạm dụng các trẻ em.


“Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
The administrator has disabled public write access.

GƯƠNG THÁNH NHÂN — Tháng 12 6 years 3 months ago #63219


  • Posts:847 Thank you received: 903
  • “Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)'s Avatar
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)
  • Administrator
  • OFFLINE

Ngày 27 Tháng 12:
THÁNH GIOAN TÔNG ĐỒ

1227_StJohnTheApostle.jpg


Thánh Gioan là một ngư phủ miền Galilêa. Thánh nhân được mời gọi làm tông đồ cùng với người anh trai của ngài là thánh Giacôbê. Chúa Giêsu đã ban cho hai người con ông Zêbêđê này biệt hiệu là “con của sấm sét.” Thánh Gioan là tông đồ trẻ nhất và người ta tin rằng thánh nhân là “vị tông đồ được Chúa Giêsu yêu quý.”

Trong bữa Tiệc Ly, chính thánh Gioan đã được tựa đầu vào ngực Đức Chúa Giêsu. Thánh nhân cũng là vị tông đồ duy nhất đứng dưới chân Thánh Giá. Chúa Giêsu, trong khi hấp hối, đã trao phó Mẹ yêu dấu của Người cho vị tông đồ yêu quý này. Và quay sang nhìn Mẹ, Chúa Giêsu nói: “Này là Mẹ con!” (Ga 19,27).

Sáng sớm ngày phục sinh, Maria Mađalêna và các phụ nữ khác đã tới mồ Đức Chúa Giêsu, đem theo hương liệu để ướp xác Người. Họ đã trở về báo tin xấu cho các tông đồ: xác Đức Chúa Giêsu bị đánh cắp rồi! Phêrô và Gioan đã lập tức chạy đi điều tra. Gioan tới mộ trước nhưng đã đợi Phêrô và bước vào sau Phêrô. Gioan thấy các khăn liệm đã được cuộn lại gọn gàng và thánh nhân hiểu là Đức Chúa Giêsu đã sống lại từ cõi chết. Sau đó tám ngày, các tông đồ đang vất vả bắt cá ở biển hồ Tibêria mà chẳng được con nào. Bỗng có một người đàn ông đứng trên bờ biển và đề nghị các tông đồ hãy thả lưới bên kia mạn thuyền. Khi họ kéo lên lần nữa thì thấy lưới đầy các cá lớn. Bấy giờ Gioan, nhận ra người đàn ông này, đã nói với Phêrô: “Chính Chúa đó!”(Ga 21,7).

Cuộc hiện xuống của Chúa Thánh Linh đã làm cho các tông đồ được thêm nhiều can đảm. Sau khi Chúa Giêsu về trời, thánh Phêrô và thánh Gioan đã chữa lành cho một người què chỉ bằng việc kêu tên Đức Chúa Giêsu.

Người ta tin rằng thánh Gioan đã sống thọ gần 100 tuổi; và ngài là vị tông đồ duy nhất không phải chịu tử đạo. Thánh nhân đã giảng dạy Tin mừng và có lẽ làm giám mục thành Êphêsô. Người ta nói rằng trong những năm cuối đời, khi không còn rao giảng được nữa, các môn đệ của Gioan đã khiêng ngài đến với các nhóm Kitô hữu. Sứ điệp đơn giản của thánh Gioan là: “Các con yêu quý, các con hãy yêu mến nhau!” Thánh Gioan tông đồ qua đời tại Êphêsô khoảng năm 100.

Chúng ta hãy tôn kính thánh Gioan bằng cách đọc sách Tin mừng và các lá thư ngài viết. Càng đọc Kinh Thánh, Kinh Thánh càng trở nên một phần thiết yếu trong lối nhìn và lối nghĩ của chúng ta. Sứ điệp của thánh ký Gioan là chủ đề trung tâm của giáo huấn Chúa Kitô: “Anh em hãy yêu thương nhau!”



“Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
The administrator has disabled public write access.

GƯƠNG THÁNH NHÂN — Tháng 12 6 years 3 months ago #63218


  • Posts:847 Thank you received: 903
  • “Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)'s Avatar
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)
  • Administrator
  • OFFLINE

Ngày 26 Tháng 12:
THÁNH TÊPHANÔ (ST. STEPHEN)

1226_StStephen.jpg


Danh xưng “Têphanô” có nghĩa là “vương miện.” Vị thánh mà Giáo hội tôn kính hôm nay là môn đệ đầu tiên của Đức Chúa Giêsu được nhận lãnh triều thiên tử đạo. Thánh Têphanô là phó tế trong Giáo hội sơ khai. Chúng ta đọc thấy ngài nơi các chương 6 và 7 trong sách Tông đồ Công vụ. Trong sách này, thánh ký Luca thuật lại cho chúng ta biết khi những người theo Đức Chúa Giêsu tiếp tục gia tăng, thánh Phêrô và các tông đồ đã quyết định cần có thêm những người giúp việc để săn sóc các quả phụ và các người nghèo. Vì thế, các ngài đã truyền chức cho bảy phó tế. Têphanô là một trong các vị nổi tiếng nhất.

Qua thánh Têphanô, Thiên Chúa đã làm nhiều phép lạ. Thánh nhân nói năng rất khôn ngoan và đầy tràn Thánh Thần đến nỗi nhiều người đến nghe ngài đã trở nên môn đệ của Đức Chúa Giêsu. Các kẻ thù của Giáo hội thì tức giận khi thấy thánh Têphanô thuyết giảng thành công. Cuối cùng, họ lập mưu ám hại ngài. Họ không thể đối lại những lý lẽ khôn ngoan của Têphanô, do đó, họ đã sai người tố gian ngài. Những người này nói rằng Têphanô đã nói những điều quái gở chống lại Thiên Chúa. Sau đó, thánh Têphanô phải đương đầu với một hội đồng các kẻ thù mà không sợ hãi gì. Thực sự, Kinh Thánh nói rằng gương mặt của Têphanô giống như gương mặt của một thiên thần.

Thánh Têphanô đã nói về Thiên Chúa, tuyên xưng Người là Đấng Cứu Độ mà Thiên Chúa đã hứa ban. Thánh nhân trách mắng các kẻ thù ngài vì đã không tin vào Đức Chúa Giêsu. Lúc ấy, họ căm phẫn chỗi dậy và nguyền rủa ngài. Nhưng Têphanô ngước mắt lên trời. Thánh nhân nói rằng ngài nhìn thấy các tầng trời mở ra và Đức Chúa Giêsu đang ngự bên hữu Thiên Chúa. Các kẻ nghe ngài bịt tai lại và họ nhất định không muốn nghe một lời nào nữa. Họ kéo thánh Têphanô ra khỏi thành Giêrusalem và đã ném đá ngài. Thánh nhân cầu nguyện: “Lạy Chúa Giêsu, xin hãy nhận lấy linh hồn con!” Rồi Têphanô quỳ xuống và nài xin Thiên Chúa tha thứ cho các kẻ thù giết ngài. Sau khi tuyên xưng đức tin như thế, vị thánh tử đạo đã tiến lên lãnh lấy phần thưởng nước trời dành sẵn cho ngài.

Thánh Têphanô có một quả tim hay tha thứ. Thánh nhân đã để cho Chúa Thánh Thần hoạt động trong ngài và đã không hề có tư tưởng hay hành động trả thù nào. Chúng ta hãy nài xin thánh Têphanô ban cho chúng ta ơn dễ tha thứ và dễ quên đi những điều tha nhân làm tổn thương mình.


“Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
The administrator has disabled public write access.

GƯƠNG THÁNH NHÂN — Tháng 12 6 years 3 months ago #63217


  • Posts:847 Thank you received: 903
  • “Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)'s Avatar
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)
  • Administrator
  • OFFLINE

Ngày 25 Tháng 12:
LỄ GIÁNG SINH — SINH NHẬT ĐỨC CHÚA GIÊSU

1225_NativityScene.jpg


Đã đến lúc Thiên Chúa sai chính Con Một yêu dấu của Người đến cứu độ trần gian. Đức Maria, thân mẫu của Đấng sắp giáng sinh được hứa ban cho nhân loại, và thánh Giuse, hôn phu của Đức Maria, đã phải rời bỏ quê nhà Nazareth để lên Bêlem. Lý do của cuộc hành trình này là vì lệnh kiểm tra dân số của hoàng đế Rôma: mọi gia đình có gốc Dothái đều phải về lại thành phố nơi tổ tiên sinh sống để làm cuộc đăng kiểm. Và do Đức Maria và thánh Giuse thuộc dòng dõi hoàng tộc Đavít, nên các ngài cũng phải trẩy về thành của vua Đavít là Bêlem. Chính hoàng đế là người ra sắc lệnh, nhưng lại giúp hoàn thành chương trình của Thiên Chúa. Theo Kinh Thánh, Đấng Cứu Thế phải được sinh ra tại Bêlem.

Thật là một hành trình buồn tẻ và gian khó vì phải băng qua miền đất có nhiều đồi núi! Nhưng Đức Maria luôn an vui và nhẫn nại. Mẹ biết rằng Mẹ đang thực thi ý muốn của Thiên Chúa. Mẹ sung sướng nghĩ tới người Con Chí Thánh của Mẹ sắp sửa giáng sinh. Khi Đức Maria và thánh Giuse tới Bêlem, các ngài đã không tìm ra được nơi nào để lưu trú. Sau cùng, các ngài tìm thấy một cái hang. Và ở đó, nơi chuồng lừa tanh hôi ấy, Con Thiên Chúa đã giáng sinh trong ngày lễ Nôen. Mẹ yêu quý của Đức Chúa Giêsu đã bọc Người trong chiếc khăn ấm và đặt Người nằm trong máng cỏ. Chúa Giêsu đã chọn giáng sinh trong khung cảnh nghèo nàn như thế là để dạy ta không nên đánh giá quá cao những của cải và tiện nghi đời này.

Trong đêm Chúa Giêsu giáng thế, các thiên thần đã được Thiên Chúa sai đi loan báo tin vui. Thiên Chúa đã không sai các thiên thần đến với hoàng đế hay các bậc vương công trần gian, cũng không đến với các tiến sĩ hay tư tế trong đền thờ Giêrusalem. Thiên Chúa sai các thiên thần đến với các mục đồng nghèo khó và khiêm tốn, đang canh giữ đàn vật trên sườn đồi cạnh thành Bêlem. Ngay khi nghe sứ điệp của các thiên thần, các mục đồng liền vội vã chạy tới thờ lạy Đấng Cứu Thế. Sau đó, họ trở về nhà, lòng tôn vinh và chúc tụng Thiên Chúa.

Các tổ phụ và các tiên tri thời Cựu Ước đã được an ủi khi biết một ngày kia Đấng Cứu Thế sẽ giáng sinh. Giờ đây, Người đã thực sự sinh ra giữa chúng ta. Chúa Giêsu giáng sinh vì loài người chúng ta. Kinh Thánh nói rằng: “Thiên Chúa đã yêu thương thế gian đến nỗi đã ban Con Một của Người” (Ga 3,16). Nếu những người sống trong niềm hy vọng đợi chờ cuộc giáng sinh của Chúa Giêsu đã vui mừng, thì chúng ta còn phải vui mừng biết bao! Vì chúng ta có những giáo huấn của Đức Chúa Giêsu, có Giáo hội và có chính Đức Giêsu hiện diện trên bàn thờ mỗi khi chúng ta cử hành bí tích Thánh Thể. Lễ Nôen chính là thời điểm thuận tiện để mỗi người chúng ta nhận ra tình yêu thương lạ lùng của Thiên Chúa dành cho từng người chúng ta.

Hôm nay chúng ta hãy dâng lên Đức Mẹ và thánh Giuse một lời cầu nguyện. Trong ngày lễ giáng sinh này, chúng ta hãy nài xin các ngài giúp chúng ta nhận ra món quà mà Chúa Giêsu mong muốn nhận được từ nơi chúng ta.



“Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
The administrator has disabled public write access.

GƯƠNG THÁNH NHÂN — Tháng 12 6 years 3 months ago #63215


  • Posts:847 Thank you received: 903
  • “Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)'s Avatar
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)
  • Administrator
  • OFFLINE

Ngày 24 Tháng 12:
THÁNH PHÊRÔ NÔLASCÔ

1224_StPeterNolasco.jpg


Thánh Phêrô Nôlascô sinh tại nước Tây Ban Nha, gần thành Barxêlôna, vào cuối thế kỷ thứ 12. Thánh nhân là con trai của một thương gia buôn bán tại vùng Địa Trung Hải. Khi Phêrô Nôlascô đi tàu, ngài nhận thấy có rất nhiều Kitô hữu đến từ Bắc phi bị bắt làm nô lệ. Trái tim Phêrô đã hướng ngay về những anh chị em này trong Chúa Kitô, và thánh nhân đã dùng tiền bạc của mình để chuộc lại những nô lệ này theo khả năng của ngài.

Thánh Râymunđô Penyapho, giám mục giáo phận Barxêlôna, đã tổ chức một nhóm giáo dân để lo công việc này, và ngài đã đặt Phêrô làm đầu. Nhóm này về sau trở thành một hội dòng, được đặt dưới sự bảo trợ của Đức Trinh Nữ Maria, Đức Mẹ chuộc kẻ làm tôi. Các thành viên của hội dòng được gọi là những người có tấm lòng thương xót. Họ tuyên giữ ba lời khấn thanh khiết, khó nghèo, tuân phục và thêm một lời khấn thứ tư – mà thánh Phêrô Nôlascô thêm vào – là dâng hiến sự tự do của mình, và nếu cần, kể cả mạng sống, để chuộc lại tự do cho những nô lệ Công giáo.

Thánh Phêrô Nôlascô dùng phần đời còn lại của mình đi khắp các nước Tây Ban Nha và Algiêria chuộc lại hàng trăm nô lệ. Thánh nhân qua đời khoảng năm 1256. Hội dòng mà thánh Phêrô Nôlascô thành lập hiện vẫn tồn tại cho đến ngày nay, vẫn đang hoạt động để giải phóng nhiều người trên khắp thế giới thoát khỏi các thể chế áp bức.

Chúng ta có biết ai đang bị bắt nạt hoặc bị đối xử bất công không? Chúng ta có được sự can đảm của thánh Phêrô Nôlascô là đứng về cùng phe với họ không? Chúng ta có dám trở nên những người quảng bá tình hữu nghị và sự thân ái không?


“Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
The administrator has disabled public write access.
The following user(s) said Thank You: Bác Phan T. Thái

GƯƠNG THÁNH NHÂN — Tháng 12 6 years 3 months ago #63214


  • Posts:847 Thank you received: 903
  • “Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)'s Avatar
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)
  • Administrator
  • OFFLINE

Ngày 23 Tháng 12:
THÁNH GIOAN KANTY

1223_StJohnKanty.jpg


Vị thánh gốc người Ba Lan này sinh năm 1390, là con trai của một nông dân tốt lành. Nhận thấy con mình rất thông minh, song thân Gioan đã gởi ngài tới học tại trường đại học Kracow. Gioan Kanty học hành rất giỏi. Sau đó, Gioan trở thành linh mục, giáo sư và một nhà giảng thuyết. Thánh nhân cũng nổi tiếng về lòng yêu thương người nghèo. Lần kia, Gioan Kanty dùng bữa tại căntin của nhà trường. Bắt đầu bữa ăn, Gioan nhận thấy có một người hành khất đi ngang qua cửa sổ. Ngay lập tức, Gioan Kanty đã chạy ra và trao phần ăn tối của mình cho người ăn xin này.

Một số người đã ghen tức với sự thành công của thánh Gioan, vì ngài vừa là giáo sư vừa là nhà thuyết giảng. Và họ đã tìm cách tước khỏi ngài chức vị giáo sư đại học và chuyển ngài đến trông coi một xứ đạo. Tại đây, Gioan Kanty đã dồn hết tâm huyết vào nhịp sống mới. Tuy nhiên, thoạt đầu mọi sự chưa mấy tốt đẹp. Dân chúng chưa hết lòng cộng tác với ngài, và Gioan Kanty cũng sợ trách nhiệm. Dầu vậy, Gioan Kanty quyết không nhượng bộ; và cố gắng của Gioan Kanty đã đem lại nhiều kết quả. Lúc người ta mời cha Gioan Kanty về lại trường học, bổn đạo trong giáo xứ đã tỏ lòng thương mến ngài cách đặc biệt. Họ đã tiễn Gioan một đoạn đường dài. Thật ra, vì thấy họ rất buồn khi tiễn đưa mình ra đi, cha Gioan Kanty đã nói với họ: “Sự phiền muộn này không làm hài lòng Thiên Chúa đâu! Nếu trong những năm qua cha đã làm điều gì tốt cho các con, các con hãy ca lên bài ca hân hoan!”

Trở lại Kracow, thánh Gioan Kanty lại tiếp tục dạy các lớp Kinh Thánh; và thánh nhân lại trở nên rất nổi tiếng. Gioan được mời về làm gia sư cho các con em thuộc gia đình quý tộc. Tuy nhiên, thánh nhân vẫn ăn mặc hết sức giản dị; và ngài đã bố thí cho người nghèo tất cả những gì mình có. Lần kia, thánh Gioan Kanty vận một bộ áo dòng đen (cũng gọi là áo chùng thâm) cũ kỹ đến dự tiệc. Các người hầu tiệc đã không cho Gioan Kanty vào. Thánh nhân phải trở về nhà và thay một bộ áo mới. Trong buổi dạ tiệc hôm ấy, có người đã vô ý làm đổ dĩa thức ăn lên bộ áo của Gioan. “Đừng nghĩ ngợi gì,” vị thánh nói với giọng hài hước, “bộ áo dòng của tôi dù sao cũng đáng được dùng một chút thức ăn, vì không có nó, tôi đã chẳng được ngồi ở đây!”

Thánh Gioan Kanty sống thọ 83 tuổi. Trong suốt những năm ấy, rất nhiều lần thánh nhân đã bán những của ngài có để giúp đỡ người nghèo. Khi người ta bật khóc vì nghe biết Gioan Kanty đang hấp hối, thánh nhân đã an ủi họ: “Anh em đừng lo lắng cho cái nhà tù hay hư nát này; một hãy nghĩ tới linh hồn sắp sửa được thoát khỏi chốn ngục tù ấy!” Thánh Gioan Kanty về trời năm 1473; và được đức thánh cha Clêmentê XIII tôn phong lên bậc hiển thánh năm 1767.

Chúng ta hãy học nơi thánh Gioan Kanty sự chuyên cần chu toàn việc học cũng như việc nhà. Thiên Chúa chỉ mong đợi chúng ta cố gắng hết mình và Người sẽ chúc lành cho những nỗ lực của chúng ta. Chúng ta hãy nài xin thánh Gioan Kanty giúp chúng ta làm việc với tinh thần vui tươi phấn khởi.


“Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
The administrator has disabled public write access.
The following user(s) said Thank You: Bác Phan T. Thái

GƯƠNG THÁNH NHÂN — Tháng 12 6 years 3 months ago #63212


  • Posts:847 Thank you received: 903
  • “Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)'s Avatar
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)
  • Administrator
  • OFFLINE

Ngày 22 Tháng 12:
THÁNH MARGUARIT YOUVILLE

1222_StMariaMargueriteYouville.jpg


Thánh nữ Marguarit Youville sinh ngày 15 tháng Mười năm 1701 tại Quêbéc, nước Canađa. Thân phụ thánh nữ qua đời năm 1708 và gia đình lâm vào cảnh túng thiếu. Những người bà con đã trả tiền học phí cho Marguarit. Marguarit học tại trường dòng thánh Ursulin ở Quêbéc. Hai năm học tại trường nội trú đã chuẩn bị cho Marguarit làm gia sư cho các em trai và em gái ngài. Thánh nữ có tấm lòng quảng đại và thân thiện. Ngài giúp đỡ gia đình bằng việc chế tác và bán các dải ren đẹp. Năm 1722, Marguarit kết hôn với Phanxicô Youville. Dường như cuộc hôn nhân của hai người rất hạnh phúc. Thế nhưng, con người thực của Phanxicô đã được bộc lộ dần qua năm tháng. Ông Phanxicô chỉ thích quan tâm tới việc làm và tiêu tiền hơn là chuyện sống với gia đình của mình. Ông đã bỏ mặc Marguarit một mình với con cái và chẳng đoái hoài gì đến họ.

Rồi Phanxicô Youville đột nhiên qua đời năm 1730, sau tám năm kết hôn. Ông để lại cho Marguarit những món nợ kếch xù phải trả. Một linh mục có tâm hồn quảng đại, cha Lescoat, đã khích lệ Marguarit. Cha đoan chắc với thánh Marguarit rằng Thiên Chúa yêu thương thánh nữ và muốn thánh nữ thực hiện một công việc cao cả cho Người. Ngày 21 tháng Mười Một năm 1737, Marguarit Youville nhận cho ở trọ một người đàn bà vô gia cư và bị mù lòa. Sự kiện này đánh dấu bước khởi đầu của công việc tuyệt vời là Marguarit sẽ chăm sóc cho những người bệnh hoạn nghèo khổ tại các bệnh xá, và sau đó là tại các bệnh viện thực sự. Marguarit Youville thiết lập một hội dòng dành cho các chị em; và người ta đã gọi họ là “các sơ áo xám,” vì tu phục của họ màu xám. Các sơ đã phục vụ tại bệnh viện đa khoa của Montriơ. Bệnh viện hiện rất tồi tàn và đang mắc nhiều nợ. Người ta đã chế nhạo các sơ! Thật khó để tin rằng các sơ có thể đảm nhận thành công một nhiệm vụ nhiêu khê như thế! Nhưng Mẹ Marguarit Youville và các nữ tu của Mẹ không hề nao núng. Các nữ tu đã làm việc, sửa chữa và xây dựng. Nhất là các sơ chào đón mọi người thiếu thốn. Không ai là người quá nghèo hoặc quá yếu đau mà không thể đến điều trị tại bệnh viện của các sơ được. Năm 1765, bệnh viện bị một cơn hỏa hoạn, nhưng Mẹ Youville và các nữ tu của Mẹ đã nhờ người ta xây dựng lại và sau bốn năm thì hoàn tất.

Hai người con trai của Marguarit Youville lần lượt trở thành linh mục: Carôlô, coi xứ Bôsêvil, và Phanxicô, chánh xứ thánh Aos. Năm 1769, cha Phanxicô bị gãy tay. Chính thân mẫu của cha đã vội vã đến săn sóc cho ngài. Mẹ Youville cũng tỏ lòng quảng đại phục vụ các vùng truyền giáo Anhđiêng của Montriơ khi các vùng này bị cơn dịch đậu mùa hoành hành. Và suốt Cuộc Chiến Bảy Năm nổ ra giữa Anh và Pháp, Mẹ Youville đã giúp đỡ các binh lính cả về nhu cầu vật chất lẫn tinh thần. Mẹ giấu các thương binh Anh trong các căn hầm tối của tu viện. Ở đó, các nữ tu của Mẹ đã âm thầm giúp họ cho tới khi họ được bình phục.

Mẹ Marguarit Youville về trời ngày 23 tháng Mười Hai năm 1771. Mẹ được đức thánh cha Gioan Phaolô II tuyên phong hiển thánh ngày mùng 9 tháng Mười Hai năm 1990. Mẹ Marguarit Youville là vị thánh đầu tiên có nguyên quán tại Canađa.

Mẹ Marguarit Youville đã không để những khó khăn chế ngự được Mẹ. Mẹ nhìn thấy điều cần phải làm, tin rằng Mẹ có thể làm được; và, tin tưởng tuyệt đối vào Thiên Chúa, Mẹ đã tiến lên với niềm xác tín vững vàng. Chúng ta có để ý thấy ai cần giúp đỡ không? Chúng ta có thể làm được gì để giúp đỡ họ?


“Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
The administrator has disabled public write access.
The following user(s) said Thank You: Bác Phan T. Thái


VISITORS SINCE JANUARY 7, 2012