Welcome, Guest
Username: Password: Remember me

TOPIC: GƯƠNG THÁNH NHÂN — Tháng 12

GƯƠNG THÁNH NHÂN — Tháng 12 6 years 4 months ago #63211


  • Posts:847 Thank you received: 903
  • “Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)'s Avatar
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)
  • Administrator
  • OFFLINE

Ngày 21 Tháng 12:
THÁNH PHÊRÔ CANISIÔ

1221_StPeterCanisius.jpg


Thánh Phêrô Canisiô sinh tại Hà Lan năm 1521. Thân phụ của Phêrô muốn ngài trở thành một luật sư. Để làm hài lòng thân phụ, cậu nhỏ Phêrô đã học môn luật trước các môn học khác. Tuy vậy, Phêrô sớm nhận thấy mình không được hạnh phúc trong cuộc sống. Lúc ấy, dân chúng khắp nơi đang bàn tán về tài thuyết giảng tuyệt vời của chân phước Phêrô Faber. Ngài là một trong số các vị tổ phụ của dòng Tên. Sau khi Phêrô nghe cha Faber thuyết giảng, Phêrô cảm thấy sung sướng muốn xin đi tu để dâng mình phụng sự Thiên Chúa. Vì thế, Phêrô đã gia nhập dòng Tên. Sau nhiều năm học hành và cầu nguyện, Phêrô Canisiô được thụ phong linh mục.

Thánh cả Inhaxiô đã sớm nhận ra Phêrô Canisiô đích thật là một tông đồ rất hăng say nhiệt thành. Vì vậy, thánh nhân đã gởi Phêrô sang Đức, nơi Phêrô sẽ phục vụ suốt bốn mươi năm dài. Thật không thể kể hết được những hy sinh, những lời nguyện và những công việc cao cả mà thánh Phêrô Canisiô đã làm trong thời gian đó. Thánh nhân quan tâm tới việc làm sáng lên những giáo huấn của Giáo hội tại nhiều thành phố bên nước Đức. Phêrô Canisiô cũng nỗ lực đem những người lạc giáo trở về với đức tin chân thật. Người ta nói rằng thánh Phêrô Canisiô đã đi khoảng 20000 dặm trong ba mươi năm. Ngài thường đi bộ hoặc dùng ngựa để làm phương tiện. Dầu vậy, thánh nhân vẫn tìm thời giờ để viết các sách bàn về đức tin. Ngài nhận thấy sách vở thật quan trọng dường nào và Phêrô Canisiô đã tổ chức một chiến dịch ngăn chặn các sách vở có nội dung độc hại. Phêrô Canisiô cũng gắng hết sức mình truyền bá những sách báo tốt để dạy đức tin cho dân chúng. Hai cuốn sách giáo lý mà thánh nhân đã viết thật quá phổ biến đến nỗi nó đã được in ra trên hai trăm lần và được dịch ra mười lăm thứ tiếng.

Với những người nói Phêrô Canisiô đã làm việc quá vất vả, thánh nhân chỉ trả lời rằng: “Nếu bạn có nhiều việc để làm, thì với ơn Chúa giúp, bạn sẽ có nhiều giờ để hoàn tất những việc ấy.” Vị thánh tuyệt vời này về trời năm 1597. Thánh Phêrô Canisiô được đức thánh cha Piô XI tôn tặng danh hiệu Tiến sĩ Hội Thánh năm 1925.

Như thánh Phêrô Canisiô, chúng ta hãy nhiệt thành trao dồi một sự hiểu biết sâu xa về đức tin Công giáo. Học hỏi Kinh Thánh và các chân lý đức tin là tiến trình hằng ngày, liên tục và kéo dài trong suốt đời sống chúng ta.


“Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
The administrator has disabled public write access.
The following user(s) said Thank You: Bác Phan T. Thái

GƯƠNG THÁNH NHÂN — Tháng 12 6 years 4 months ago #63208


  • Posts:847 Thank you received: 903
  • “Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)'s Avatar
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)
  • Administrator
  • OFFLINE

Ngày 20 Tháng 12:
THÁNH ĐA MINH SILÔ

1220_StDominicSilos.jpg


Thánh Đa Minh Silô, cậu bé chăn chiên người Tây Ban Nha, sinh vào đầu thế kỷ thứ 11. Thánh nhân đã trải qua nhiều giờ chăn chiên một mình tại thung lũng của dãy núi Pyrênê. Chính tại đây, Đa Minh đã triển nở lòng yêu mến cầu nguyện. Sau đó, Đa Minh đi tu và trở nên một tu sĩ rất thánh thiện. Rồi Đa Minh được chỉ định làm Bề trên tu viện và ngài đã canh tân rất nhiều vấn đề. Tuy nhiên một ngày kia, ông hoàng Garcia III xứ Navar, nước Tây Ban Nha nói rằng một số tài sản của tu viện là thuộc về ông ta. Thánh Đa Minh đã không làm theo sự đòi hỏi của ông. Ngài nghĩ rằng thật vô lý khi trao cho ông hoàng những tài sản của Giáo hội. Và quyết định của Đa Minh đã làm cho ông hoàng Garcia III rất tức giận. Ông đã ra lệnh cho Đa Minh phải rời khỏi xứ sở của ông. Tu viện trưởng Đa Minh và các tu sĩ của ngài được một ông hoàng khác, Phécđinăng I xứ Castile, chào đón. Phécđinăng nói rằng các tu sĩ có thể sử dụng một tu viện cổ, gọi là tu viện thánh Sêbastianô ở Silô. Tu viện này tọa lạc tại một nơi hẻo lánh và rất tồi tệ.
Thế nhưng, với tu viện trưởng Đa Minh, chẳng bao lâu tu viện cổ đã có một bộ mặt mới. Thực sự, tu viện trưởng đã làm cho nó trở thành một trong các tu viện nổi danh nhất trong toàn cõi Tây Ban Nha.

Thánh Đa Minh Silô đã làm nhiều phép lạ chữa mọi loại bệnh tật. Nhiều năm sau khi qua đời, Đa Minh Silô đã hiện ra với một phụ nữ tên là Gioan, tức nữ chân phước Gioan Aza. Thánh nhân nói với Gioan Aza rằng Thiên Chúa sẽ ban thêm cho bà một người con nữa. Khi sự việc xảy ra, Gioan Aza đã biết ơn thánh Đa Minh Silô và đã lấy tên của thánh nhân mà đặt cho con trai mình. Người con ấy chính là thánh cả Đa Minh, đấng sáng lập hội dòng Anh Em Thuyết Giáo. Chúng ta đã mừng lễ kính ngài hôm mùng 8 tháng Tám. Thánh Đa Minh Silô về trời ngày 20 tháng Mười Hai năm 1073.

Qua cuộc sống của mình, thánh Đa Minh Silô chỉ cho chúng ta thấy rằng việc cầu nguyện cũng thiết yếu như chuyện ăn uống và hít thở vậy. Mỗi ngày, chúng ta hãy xin thánh Đa Minh Silô nhắc nhở chúng ta rằng chúng ta cần dành thời giờ cho Thiên Chúa.


“Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
The administrator has disabled public write access.
The following user(s) said Thank You: Bác Phan T. Thái

GƯƠNG THÁNH NHÂN — Tháng 12 6 years 4 months ago #63207


  • Posts:847 Thank you received: 903
  • “Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)'s Avatar
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)
  • Administrator
  • OFFLINE

Ngày 19 Tháng 12:
CHÂN PHƯỚC URBANÔ V

1219_BlPopeUrbanV.jpg


Tên thật của chân phước Urbanô V trước khi làm giáo hoàng là William Grimôard. Ngài sinh tại Pháp vào năm 1313 và đi tu dòng Bênêđictô. Sau khi phục vụ Giáo hội với nhiều chức vụ cao cả, ngài đã được chọn lên làm giáo hoàng. Thời gian ấy, đức giáo hoàng sống ở một thành phố bên Pháp tên Avi-nhông. Tuy vậy, đức thánh cha Urbanô quyết định sẽ trở về Rôma vì nơi đây mới là giáo đô và là nơi an cư của đức giáo hoàng. Đức thánh cha Urbanô là giám mục giáo phận Rôma, và ngài biết Rôma mới là nơi ở của mình. Và đã có nhiều khó khăn xảy ra. Tuy người dân Pháp phản đối việc ra đi của ngài, nhưng đức thánh cha Urbanô vẫn thực hiện điều ngài biết là đúng.

Dân thành Rôma rất vui sướng chào đón đức thánh cha trở về. Họ đặc biệt vui mừng vì có một người thánh thiện là đức Urbanô V. Việc đầu tiên đức thánh cha làm là sửa chữa lại ngay các ngôi nhà thờ lớn của Rôma. Ngài giúp đỡ người nghèo và khuyến khích dân chúng lấy lại lòng nhiệt thành sốt sắng. Hoàng đế Carôlô IV rất kính trọng đức thánh cha. Nhưng đức Urbanô V đã phải gặp nhiều khó khăn, cộng thêm sức khỏe luôn yếu kém của ngài. Chiến tranh đang nổ ra giữa hai nước Anh và Pháp. Nhiều vị hồng y đã năn nỉ đức thánh cha trở về lại Avi-nhông. Vì vậy sau cùng, đức Urbanô V đã nhượng bộ. Đang lúc sửa soạn rời khởi Rôma, dân chúng đã kéo đến nài xin ngài ở lại. Đức thánh cha rất buồn nhưng dầu sao, ngài cũng đã ra đi. Khoảng ba tháng sau, đức Urbanô V qua đời. Đó là năm 1370.

Urbanô V là một người tốt lành và thánh thiện. Ngài đã làm được nhiều việc cho Giáo hội, cho các trường học, các đại học và cho dân chúng. Người ta đã gọi đức Urbanô V là “ánh sáng của thế gian và là đường dẫn tới chân lý.”

Đức Urbanô V đã có nhiều trách nhiệm cũng như công việc phải giải quyết. Hằng ngày chúng ta hãy nhớ cầu nguyện cho đức thánh cha đương kim của chúng ta. Chúng ta hãy thưa lên với Chúa: “Lạy Chúa Giêsu, xin Chúa hãy bảo vệ đức thánh cha của chúng con. Xin Chúa hãy trở nên ánh sáng, an ủi và sức mạnh cho ngài!”


“Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
The administrator has disabled public write access.

GƯƠNG THÁNH NHÂN — Tháng 12 6 years 4 months ago #63206


  • Posts:847 Thank you received: 903
  • “Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)'s Avatar
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)
  • Administrator
  • OFFLINE

Ngày 18 Tháng 12:
CHÂN PHƯỚC ANTÔN GRASSI, Linh mục (1592-1671)

1218_BlAnthonyGrassi.jpg


Cha ngài qua đời khi ngài mới 10 tuổi, nhưng ngài thừa hưởng lòng súng kính Đức Mẹ Loreto từ người cha. Hồi nhỏ, ngài thường tới nhà thờ cầu nguyện và vào dòng lúc 17 tuổi.

Khi là sinh viên ngành mỹ nghệ, ngài có tiếng trong dòng là “tự điển sống” vì hiểu Kinh thánh và thần học rất nhanh. Một thời gian ngài khổ sở vì lưỡng lự, nhưng ngài thoát khỏi từ lúc ngài dâng thánh lễ đầu tiên. Từ đó, ngài sống bình an.

Năm 1621, lúc 29 tuổi, ngài bị sét đánh khi đang cầu nguyện trong nhà thờ Đức Mẹ Loreto, ai cũng nghĩ ngài không thể sống nổi. Nhưng vài ngày sau, ngài hồi phục và nhận ra rằng ngài hết bị chứng khó tiêu. Người ta đem quần áo bị cháy sém của ngài dâng cho Đức Mẹ Loreto để tạ ơn. Quan trọng là ngài cảm thấy cuộc đời mình hoàn toàn thuộc về Chúa. Năm nào ngài cũng hành hương tới Loreto để tạ ơn Đức Mẹ.

Ngài chú ý lắng nghe hối nhân khi ngài giải tội, nói vài lời và khuyên làm việc đền tội, ngài nói bằng chính tiếng nói của lương tâm. Năm 1635, ngài được bầu làm bề trên Dòng Fermo Oratory. Nhiệm kỳ 3 năm, nhưng lần nào ngài cũng tái đắc cử cho đến khi ngài qua đời. Ngài là người trầm lặng, dịu dàng, không hề nghiêm khắc. Ngài luôn khuyên mọi người sống như vậy.

Khi lớn tuổi, ngài có khả năng biết về tương lai, ngài thường dùng khả năng này để cảnh báo hoặc khuyên nhủ người khác. Nhưng ngài cũng gặp thử thách. Ngài khó giảng vì bị mất mấy cái răng, rồi ngài không giải tội nữa vì yếu sức, chỉ quanh quẩn trong phòng. Đức TGM hàng ngày đến trao Mình Thánh cho ngài. Một trong những hành động cuối cùng của ngài là hòa giải được 2 người đối lập nhau dữ dội.


“Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
The administrator has disabled public write access.

GƯƠNG THÁNH NHÂN — Tháng 12 6 years 4 months ago #63204


  • Posts:847 Thank you received: 903
  • “Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)'s Avatar
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)
  • Administrator
  • OFFLINE

Ngày 17 Tháng 12:
THÁNH ÔLYMPIA

1217_StOlympia.jpg


Vị thánh nữ này sinh khoảng năm 361 trong một gia đình quý tộc ở Constantinôp. Khi song thân qua đời, Ôlympia được một bà đạo đức dưỡng dục. Sau đó, Ôlympia, được thừa hưởng một gia tài kếch xù, đã kết hôn với Nêbriđiô, là thống đốc thành Constantinôp. Chính thánh Grêgôriô Nazianzênô đã có lời cáo lỗi vì không thể đến dự đám cưới của hai người được. Thậm chí thánh nhân đã gởi cho Ôlympia một bài thơ đầy những lời khuyên nhủ tốt lành.

Tuy vậy, chỉ ít lâu sau, Nêbriđiô qua đời, và nhà vua đã khuyến khích Ôlympia tái hôn. Nhưng thánh nữ trả lời: “Nếu Thiên Chúa muốn tôi làm vợ, thì Người đã chẳng cất mất Nêbriđiô xa khỏi tôi!” Và Ôlympia đã khước từ việc tái hôn. Thánh Grêgôriô đã gọi Ôlympia là “vinh quang của những quả phụ trong Giáo hội Đông phương.” Cùng với nhiều quả phụ đạo đức khác, Ôlympia đã dùng cuộc đời của mình để làm việc bác ái. Thánh nữ ăn mặc giản dị và cầu nguyện rất nhiều. Thánh nữ bố thí tiền bạc cho những người nghèo khổ. Cuối cùng, thánh Gioan kim khẩu đã phải nhắc nhớ thánh nữ Ôlympia nên cẩn trọng trong việc bố thí của cải. Thánh nhân nói: “Con không được phép khuyến khích sự lười biếng của những người sống dựa vào con cách không cần thiết. Việc đó giống như con ném tiền xuống biển vậy!”

Rồi thánh Gioan kim khẩu làm tổng giám mục thành Constantinôp. Với cương vị của mình, thánh nhân đã hướng dẫn thánh nữ Ôlympia và các môn sinh của thánh nữ trong việc thiết lập một ngôi nhà cho các trẻ mồ côi; và họ cũng xây cất được một nguyện đường. Họ đã giúp đỡ rất nhiều người. Thánh Gioan kim khẩu là người hướng dẫn rất quý mến của Ôlympia. Khi thánh nhân bị đi đày, Ôlympia rất đau buồn. Sau đó, thánh nữ cũng phải chịu bách hại. Cộng đoàn của thánh nữ, gồm các quả phụ và các chị em độc thân, bị bắt phải giải tán các hoạt động từ thiện. Ngoài ra, sức khỏe của Ôlympia không được tốt và thánh nữ thường hay bị phê bình. Tuy nhiên, thánh Gioan đã viết thư cho Ôlympia: “Cha luôn gọi con là đấng thánh. Sự nhẫn nại và thái độ bình thản của con trước những đau khổ cũng như sự khôn ngoan và bác ái của con đã giúp con chiếm được phần thưởng và vinh quang cao cả trên thiên đàng.”

Thánh nữ Ôlympia về trời năm 408, lúc mới chỉ hơn 40 tuổi. Thánh nữ được mô tả là một “người phụ nữ tuyệt vời, giống như chiếc bình quý chứa đầy Chúa Thánh Linh.”

Thánh nữ Ôlympia đã nhận được nhiều phúc lành từ nơi Thiên Chúa. Thánh nữ đã dùng những ơn ấy – thời giờ, tiền của, tài năng – để giúp đỡ tha nhân. Chúng ta hãy nài xin thánh nữ Ôlympia giúp chúng ta nhận ra những đặc ân của mình để có thể chia sẻ với tha nhân.


“Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
The administrator has disabled public write access.

GƯƠNG THÁNH NHÂN — Tháng 12 6 years 4 months ago #63203


  • Posts:847 Thank you received: 903
  • “Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)'s Avatar
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)
  • Administrator
  • OFFLINE

Ngày 16 Tháng 12:
THÁNH AĐÊLAIĐÊ (ST. ADELAIDE OF ITALY)

1216_StAdelaide.jpg


Thánh nữ Ađêlaiđê sinh năm 931. Lên 16 tuổi, vị công chúa của nước Burgunđia này đã kết hôn với hoàng đế Lothair. Ba năm sau, Lothair qua đời. Vị đại thần bị cho là đã đầu độc hoàng đế đã cố ép Ađêlaiđê lấy con trai của ông ta. Nhưng Ađêlaiđê nhất quyết từ chối. Tức giận, quan đại thần đã xử với Ađêlaiđê rất ác độc. Thậm chí ông đã nhốt giam ngài trong một lâu đài trên hồ.

Ađêlaiđê được trả tự do khi vua Ôttô cả của nước Đức đánh bại nhà cầm quyền nước Burgunđia. Dù nhỏ hơn mình 20 tuổi, nhưng Ôttô vẫn lấy Ađêlaiđê đáng yêu làm vợ vào ngày lễ giáng sinh. Khi Ôttô đem bà tân hoàng hậu này về quê nhà, cả dân Đức đã cảm thấy mến yêu Ađêlaiđê ngay tức khắc. Ađêlaiđê duyên dáng, dịu dàng cũng như rất đỗi xinh đẹp! Thiên Chúa đã ban cho đôi vợ chồng vương giả này năm người con. Họ sống hạnh phúc bên nhau suốt 22 năm. Khi Ôttô băng hà, con trai lớn của ông lên nắm quyền trị nước. Người con này, là Ôttô II, có ý tốt nhưng lại hành động quá nóng vội và chẳng suy nghĩ gì. Ông đã nghe theo lời khuyên của vợ mà chống lại thân mẫu mình; và Ađêlaiđê đã bị ép phải rời khỏi lâu đài. Nhưng thánh nữ Ađêlaiđê đã chẳng phải đi lâu vì Ôttô nhận thấy mình đã được mẹ khuyên bảo nhiều điều bổ ích. Chính đan viện trưởng đan viện Cluny, thánh Majôlô, đã giúp cho hai mẹ con làm hòa với nhau. Ađêlaiđê gặp lại con mình ở Ý và nhà vua đã xin mẹ tha thứ cho mình. Tới lượt Ađêlaiđê, ngài đã cầu nguyện cho người con và đã dâng nhiều tiền của xin lễ tại đền thánh Martinô thành Tua.

Lúc về già, thánh nữ Ađêlaiđê được mời cai trị đất nước vì cháu nội của ngài còn quá nhỏ. Ađêlaiđê đã thiết lập nhiều tu viện, đan viện và thánh nữ là tấm gương sáng về đức tin cho người dân Slavơ. Suốt cuộc đời, thánh nữ Ađêlaiđê đã noi theo lời khuyên của những người thánh thiện. Thánh nữ luôn sẵn lòng tha thứ cho những người làm ngài đau khổ. Thánh Ađô thành Cluny đã gọi Ađêlaiđê là “sự kỳ diệu về vẻ đẹp và ân sủng.” Ađêlaiđê về trời ngày 16 tháng Mười Hai năm 999.

Thánh nữ Ađêlaiđê xinh đẹp nhưng không phải chỉ đẹp về thể xác. Thánh nữ là người xinh đẹp vì là một Kitô hữu đạo hạnh đã sống thật tốt những chuẩn mực Kitô giáo. Như thánh nữ Ađêlaiđê, chúng ta cũng hãy cố gắng trở nên những Kitô hữu sống đúng với những giá trị của mình.


“Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
Last Edit: 6 years 4 months ago by Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X).
The administrator has disabled public write access.

GƯƠNG THÁNH NHÂN — Tháng 12 6 years 4 months ago #63201


  • Posts:847 Thank you received: 903
  • “Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)'s Avatar
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)
  • Administrator
  • OFFLINE

Ngày 15 Tháng 12:
THÁNH MARIA RÔSA

1215_StMaryRosa.jpg


Vị thánh nữ này, Paula Rôsa, sinh năm 1813. Ngài xuất thân trong một gia đình đông con ở Brêscia, nước Ý. Thân phụ Paula là ông chủ rất thành công của một nhà máy dệt. Thân mẫu Paula qua đời khi ngài còn nhỏ, và Paula đã được chính các sơ sống trong miền Brêscia giáo dục.

Lên 17 tuổi, Paula Rôsa phải nghỉ học để giúp thân phụ trông coi việc nhà. Thân phụ nghĩ là đã đến lúc Paula nên lập gia đình, nhưng Paula lại muốn tận hiến đời mình để giúp đỡ tha nhân. Paula bắt đầu bằng việc tập trung một nhóm chị em làm việc ở nhà máy của thân phụ ngài lại. Họ cùng nhau cầu nguyện và làm các việc bác ái. Suốt thời gian căn bệnh dịch tả hoành hành, Paula đã săn sóc các bệnh nhân tại bệnh viện. Khi người ta dựng một nơi cư trú cho các thiếu nữ nghèo khó và vô gia cư, Paula Rôsa đã được mời tới điều hành ngôi nhà này. Paula cũng tạo những cơ hội cho các chị em làm việc và thiết lập một trường học dành cho những người khiếm thính.

Nhưng tất cả những hoạt động ấy mới chỉ là khởi điểm cho công việc vĩ đại sau này của Paula. Khi được 27 tuổi, Paula Rôsa thành lập một hội dòng dành cho các chị em, gọi là dòng Nữ Tỳ Bác Ái. Các nữ tu này tận hiến cuộc đời phục vụ cả hai nhu cầu thể xác lẫn tinh thần cho những người nghèo khổ và đau bệnh. Trong thời gian chiến tranh, Paula Rôsa và các chị em dòng ngài đã săn sóc những thương binh trong các trạm quân y và cả trên chiến trường.

Năm 1850, dòng Nữ Tỳ Bác Ái được giáo quyền chính thức phê nhận. Lúc ấy Paula Rôsa nhận tên là sơ Maria Thánh Giá. Sơ qua đời năm 1885, kiệt sức vì phục vụ các bệnh nhân.

Thánh nữ Maria Rôsa là một mẫu gương về niềm đam mê đối với mỗi người chúng ta. Thánh nữ có thể chỉ cho chúng ta cách nhìn những người sống xung quanh mình bằng cặp mắt của Đức Chúa Giêsu, nhận thấy những người đang đau khổ hay buồn chán và đến giúp họ với tình bạn chân thành.


“Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
The administrator has disabled public write access.

GƯƠNG THÁNH NHÂN — Tháng 12 6 years 4 months ago #63198


  • Posts:847 Thank you received: 903
  • “Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)'s Avatar
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)
  • Administrator
  • OFFLINE

Ngày 14 Tháng 12:
THÁNH GIOAN THÁNH GIÁ

1214_StJohnTheCross.jpg


Thánh Gioan Thánh Giá sinh tại đất nước Tây Ban Nha vào năm 1542. Thân phụ của Gioan là một thợ dệt và ông đã qua đời khi Gioan còn rất trẻ. Gioan đi học tại một trường dành cho các trẻ em nghèo và nhận làm người giúp việc cho một ông giám đốc bệnh viện. Cùng thời gian ấy, Gioan ghi danh học ở trường đại học do các tu sĩ dòng Tên phụ trách. Dù còn trẻ, Gioan cũng hiểu được giá trị của việc hiến dâng những đau khổ cho Tình Yêu Chúa Giêsu.

Khi lên 21 tuổi, tình yêu Thiên Chúa đã thúc đẩy Gioan vào tu dòng Cátminh. Cùng với thánh nữ Têrêsa Avila, thánh Gioan đã được Thiên Chúa tuyển chọn để đem đến cho các tu sĩ một tinh thần nhiệt thành mới mẻ. Thế nhưng cuộc đời của Gioan đã phải trải qua muôn vàn thử thách. Dù thành công trong việc thiết lập thêm nhiều tu viện mới, ở đó đường lối thánh thiện của Gioan được các tu sĩ thực hành, song chính bản thân Gioan cũng bị nhiều phê bình chỉ trích. Thậm chí thánh nhân đã bị giam tù và bị hành hạ kinh khủng. Dường như Thiên Chúa đã bỏ rơi Gioan và ngài đã phải chịu đau khổ dữ dội. Tuy vậy, khi những cơn bão khó khăn này qua đi, Đức Chúa Giêsu đã ân thưởng cho đầy tớ trung thành của Người. Chúa ban cho thánh Gioan bình an sâu thẳm và niềm vui tâm hồn. Gioan sống rất thân mật với Thiên Chúa. Sau chín tháng, thánh nhân đã tìm cách thoát khỏi cảnh tù đày.

Thánh Gioan có một cách đối xử thật tuyệt vời đối với các tội nhân. Lần kia, có một bà tội lỗi rất đẹp đến cám dỗ ngài. Gioan đã giúp bà ăn năn thống hối những lầm lỗi của bà và cuối cùng bà đã thay đổi đời sống. Một đàn bà khác có tính nết hung dữ đến nỗi người ta phải gán cho bà nhãn hiệu là “kinh dị.” Tuy vậy, thánh Gioan đã thuyết phục được bà bằng chính những đức tính tốt lành của ngài.

Thánh Gioan Thánh Giá nài xin Thiên Chúa vui nhận những đau khổ ngài chịu hàng ngày vì lòng yêu mến Đức Chúa Giêsu. Vị thánh này được nhiều người biết đến vì các sách thiêng liêng ngài viết, những sách chỉ dẫn cách sống thân mật với Thiên Chúa. Thánh nhân về trời ngày 14 tháng Mười Hai năm 1591. Gioan Thánh Giá được đức thánh cha Piô XI tôn tặng danh hiệu Tiến sĩ Hội Thánh năm 1926.

Thánh Gioan Thánh Giá đã có thể vượt qua những đau khổ và trở ngại trong cuộc đời bằng việc sống thân mật với Thiên Chúa. Chúng ta hãy nài xin thánh nhân giúp chúng ta cải thiện đời sống cầu nguyện, là mối tương quan mật thiết của chúng ta đối với Thiên Chúa.


“Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
The administrator has disabled public write access.

GƯƠNG THÁNH NHÂN — Tháng 12 6 years 4 months ago #63197


  • Posts:847 Thank you received: 903
  • “Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)'s Avatar
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)
  • Administrator
  • OFFLINE

Ngày 13 Tháng 12:
THÁNH LUCIA

1213_StLucy-01.jpg


Người ta tin rằng vị thánh nữ đáng yêu này sống ở Syracusê, Sicily. Thánh nữ sinh vào cuối thế kỷ thứ 3, là con của một gia đình giàu có và quý phái. Thân phụ Lucia qua đời khi ngài còn rất trẻ.

Lucia là cô gái dễ thương và nhiều chàng quý tộc đã để ý đến ngài. Thân mẫu Lucia đã sắp xếp cho ngài kết hôn với một người mà bà nghĩ là rất xứng hợp với Lucia. Nhưng Lucia lại không ưng thuận. Lucia đã bí mật hứa với Đức Chúa Giêsu rằng sẽ không kết hôn với ai khác mà chỉ muốn được thuộc trọn về Người. Lucia đã tìm cách giải thích cho thân mẫu biết điều mong ước của ngài. Cả thân mẫu và Lucia đều bị bệnh xuất huyết. Lucia mời thân mẫu cùng đi đến viếng đền thánh nữ Agatha và cầu xin thánh nữ cứu chữa. Khi Thiên Chúa nhận lời và cho bà thân mẫu của Lucia khỏi bệnh, Lucia mới kể cho thân mẫu nghe về việc ngài đã khấn hứa làm hiền thê của Đức Chúa Giêsu. Thân mẫu nhận hiểu và, cũng vì được ơn lành bệnh, bà đã để cho Lucia theo đuổi ơn gọi của ngài.

Nhưng chàng quý tộc ngoại giáo, người mà thân mẫu Lucia đã hứa gả con gái cho, đã rất đỗi tức giận. Trong cơn giận dữ gay gắt, chàng đã buộc tội Lucia là Kitô hữu. Chàng đe dọa Lucia với hình phạt ghê sợ là sẽ bị móc mắt. Thế nhưng Lucia vẫn muốn thà mất cả đôi mắt sáng còn hơn là thuộc về một người nào đó mà không phải là Đức Chúa Giêsu. Thánh nữ Lucia thường được các họa sĩ vẽ hình đang cầm một đôi mắt dễ thương trong lòng bàn tay. Chúa Giêsu đã ân thưởng cho lòng yêu mến anh hùng của Lucia. Chúa đã làm phép lạ phục hồi đôi mắt cho thánh nữ, thậm chí còn đẹp hơn trước nữa!

Một vị quan án ngoại đạo đã tìm cách đem thánh nữ đến một nhà tội lỗi. Ông hy vọng rằng Lucia sẽ bị cám dỗ từ bỏ niềm tin vào Đức Chúa Giêsu. Nhưng khi các kẻ thù đến mang thánh nữ đi, Thiên Chúa đã làm cho thân xác thánh nữ trở nên nặng nề đến nỗi họ không thể nào lay chuyển được Lucia. Sau cùng, thánh nữ Lucia bị đâm chết và chịu tử đạo vì Chúa Giêsu năm 304.

Đôi mắt tuyệt đẹp của Lucia nhắc nhở chúng ta về đức tin tuyệt vời luôn bừng cháy trong tâm hồn thánh nữ. Chúng ta hãy nài xin thánh nữ Lucia giúp chúng ta cũng được triển nở trong đức tin như ngài.


1213_StLucy-02.jpg



1213_StLucy-03.jpg



1213_StLucy-04.JPG



1213_StLucy-05.jpg



1213_StLucy-06.jpg



1213_StLucy-07.jpg



1213_SantaLucia.jpg



“Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
The administrator has disabled public write access.

GƯƠNG THÁNH NHÂN — Tháng 12 6 years 4 months ago #63195


  • Posts:847 Thank you received: 903
  • “Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)'s Avatar
  • Nguyễn Duy-An (T.H. Piô X)
  • Administrator
  • OFFLINE

Ngày 12 Tháng 12:
LỄ ĐỨC MẸ GUAĐALUPÊ

1212_OurLadyOfGuadalupe.jpg


Chúng ta vừa mừng lễ kính thánh Juan Điêgô (đọc Guan Đi-ê-gô) hôm mùng 9 tháng Mười Hai. Hôm nay, chúng ta mừng kỷ niệm những cuộc hiện ra của Mẹ Maria trên ngọn đồi Têpêyac ở Mêxicô. Vị thượng khách từ trời cao xuống viếng thăm dân Người vào mùng 9 tháng Mười Hai năm 1531. Juan trở về với đức tin Công giáo lúc được 55 tuổi. Khi thánh Juan đang trên đường đi lễ thì Đức Mẹ chặn ngài lại ngay tại chỗ dốc của ngọn đồi Têpêyac. Đức Mẹ xin Juan đến thông báo cho đức giám mục rằng Đức Mẹ muốn ngài xây một ngôi thánh đường nguy nga tại nơi Mẹ đang đứng. Người đàn ông nghèo khó này đã bị choáng váng. Tận đáy lòng, Juan Điêgô rất muốn thực hiện điều Đức Mẹ yêu cầu, nhưng đến với đức giám mục làm sao đây? Ai có thể tin vào một lời thỉnh cầu lạ lùng như vậy được? Juan Điêgô đã đi gặp đức giám mục. Và đức giám mục, dù không biết là có nên tin vào câu chuyện lạ lùng hay không, đã nghĩ ra cách thức để xử lý tình cảnh này. Ngài nói với Juan: “Con hãy đi xin Đức Mẹ một dấu lạ!” Trước khi thực hiện yêu cầu của Đức Mẹ, đức giám mục muốn có sự kiểm chứng.

Sáng sớm ngày 12 tháng Mười Hai, Juan Điêgô đang vội vã men theo con đường mòn, vì người cậu của ngài đang hấp hối và cần gặp linh mục, thì Đức Mẹ đã hiện ra và bảo Juan rằng cậu đã khỏe rồi. (Một lát sau, Juan nhận ra là người cậu của mình đã được chữa lành ngay lúc ấy.) Đức Mẹ muốn Juan trở lại với đức giám mục để xin ngài xây một ngôi thánh đường. Và Juan thưa với Đức Mẹ rằng đức giám mục muốn xin một dấu lạ.

Rồi Đức Mẹ đem Juan Điêgô vào khu đồi đá gần bên và bảo Juan hãy thu gom tất cả những hoa hồng mọc ở đó. Juan hết sức ngạc nhiên, vì lẽ đang là mùa đông và hết mọi bụi cây đều trơ trụi! Nhưng Juan đã thực hiện theo lời Đức Mẹ và rất kinh ngạc khi nhận thấy thực sự có nhiều hoa hồng – và toàn những hoa hồng đẹp! Juan Điêgô hái hết mọi hoa hồng và lên đường tới gặp đức giám mục. Juan đã cẩn thận đựng hoa trong tấm tilma, tấm áo choàng của ngài. Vào nhà của đức giám mục, Juan Điêgô đã trải chiếc áo choàng của mình và những hoa hồng xinh đẹp ra nền nhà. Juan mỉm cười và sau đó nhận thấy một điều gì đó khác lạ đang lôi kéo sự chú ý của đức giám mục. Juan Điêgô theo dõi đôi mắt của đức giám mục, đôi mắt đang chăm chú nhìn vào tấm áo choàng. Ở đó, trên tấm tilma của Juan Điêgô, là một ảnh Đức Mẹ thật đẹp, giống hệt như khi Đức Mẹ hiện ra trên ngọn đồi Têpêyac. Đức giám mục đã nhận được dấu lạ và ngôi thánh đường dâng kính Đức Mẹ được xây cất.

Ngày nay có một thánh đường lớn, cũng gọi là vương cung thánh đường, được xây tại nơi Đức Mẹ Guađalup đã hiện đến với con dân của Mẹ. Đức thánh cha Bênêđictô XIV đã đặt Đức Mẹ Guađalup làm bổn mạng đất nước Mêxicô. Đức Mẹ Guađalup cũng là thánh bổn mạng của dân châu Mỹ Latinh và đất nước Philippin.

Chúng ta hãy cầu khẩn Đức Mẹ Guađalupê ban cho những ơn cần thiết. Đức Mẹ là người mẹ dịu hiền và nhân hậu sẽ cầu xin Thánh Tâm Chúa Giêsu Con Mẹ cho chúng ta.


“Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại” (Gioan 3, 30)
The administrator has disabled public write access.


VISITORS SINCE JANUARY 7, 2012