Welcome, Guest
Username: Password: Remember me
  • Page:
  • 1

TOPIC: Tiểu sử Cha Thánh Gioan Bosco

Re: Tiểu sử Cha Thánh Gioan Bosco 12 years 3 months ago #926


  • Posts:1950 Thank you received: 658
  • Xin cho con luôn biết tín thác vào Chúa ! Khi an vui cũng như khi sầu đầy.
  • Văn Quyền.Vianney's Avatar
  • Văn Quyền.Vianney
  • Platinum Boarder
  • OFFLINE

THÁNH DON BOSCO
VÀ CON CHÓ BÍ MẬT GRIGIO
bosco.jpg

Phép lạ của các thánh đối với các loài thú


Khi những con thú tương đối kém thông minh răm rắp tuân lệnh các thánh thật là một chuyện lạ lùng. Sách Chuyện Các Thánh đầy rẫy những câu chuyện về ảnh hưởng khác thuờng của các thánh đối với đủ mọi loài thú. Dường như Thiên Chúa ban cho các ngài một mối quan hệ lạ lùng với các loài thú là để lôi kéo con người đến với Ngài khi họ kinh ngạc trước những điều kỳ diệu mà Chúa đã tạo ra giữa các thánh và các thú dữ.

Sau đây chúng tôi xin kể ba trường hợp như vậy - chuyện thánh Gioan Bosco với con chó bí mật tên Grigio, chuyện thánh Giuse Cupertino với con chim sẻ cánh vàng, và chuyện linh mục Phaolô thành Moll và những con chim thông tín viên nhiều màu sắc.

Thánh Gioan Bosco và con chó bí mật Grigio đã bảo vệ ngài trong nhiều trường hợp

Trong cuộc đời của thánh Don Bosco có những giai đoạn lạ lùng mà đáng ngạc nhiên nhất là sự xuât hiện của con chó “Grigio” một con chó xám khổng lồ bất thần xuất hiện vào những lúc thánh nhân gặp nguy biến rồi ít năm sau biến mất khi nguy hiểm không còn nữa. Con chó này không đòi ăn, không tìm nơi trú ẩn; nó hung dữ như một con chó sói chống lại kẻ thù nhưng lại hiền lành như một con chiên đối với các cậu bé trong Nhà Nguyện Oratory, và thánh Bosco đã đặt cho nó cái tên là Grigio – “con chó lông xám."

Don Bosco một đêm nọ đi ngang qua một khu vực đông dân nằm gần thị trấn Valdocco. Bọn bất lương thường núp sau những bụi cây rậm rạp để nhảy bổ ra ám hại khách bộ hành. Bà Margaret Bosco, mẹ của ngài, rất lo lắng mỗi lần ngài phải di chuyển trong bóng đêm. Thánh Bosco vừa mới đi qua hết mấy dãy nhà trong thị trấn thì một con chó khổng lồ xuất hiện và đi bên cạnh ngài.

Thoạt tiên thì ngài rất sửng sốt nhưng khi nhận thấy con vật có vẻ thân thiện nên ngài chấp nhận cho nó đồng hành với ngài và đi tiếp đến Nhà Nguyện. Khi tới cửa thì con vật quay trở lại đường cũ và chạy mất hút trong đêm đen. Từ đó trở đi, mỗi khi Don Bosco phải ra ngoài ban đêm, thì con chó lại xuất hiện và sự thể cứ tiếp diễn như vậy. Mỗi lần thánh Bosco đi ngang qua một khu vực hẻo lánh của thành phố thì lại thấy con chó đứng đó đợi ngài.
image003_2012-01-29.jpg

Một đêm nọ, ngài nhận thấy có hai tên khả nghi bám sát chân ngài. Don Bosco bèn băng qua đường để né tránh chúng thì hai tên này cũng liền băng qua theo ngài. Nhưng khi Don Bosco quyết định trở lại bên kia đường thì hai tên này đã nhảy tới nắm lấy ngài. Chúng lấy áo choàng trùm lên đầu và nhét giẻ vào miệng ngài. Don Bosco cố sức vẫy vùng để thoát khỏi tay chúng và kêu cứu nhưng vô ích. Bỗng chốc, Grigio xuất hiện gầm gừ dữ tợn và xông thẳng vào chúng. Grigio nhảy bổ vào tên cầm áo choàng khiến tên này phải bỏ áo ra, cắn tên thứ hai và vật ngã nó xuống đất. Tên thứ nhất tìm đường tẩu thoát nhưng Grigio phóng theo, vật nó xuống bùn, đè chân lên ngực cả hai và gầm gừ rất hung dữ.

Hai tên vội năn nỉ Don Bosco: "Xin ngài gọi nó lại cho chúng tôi nhờ!"

Ngài đáp: "Tao sẽ gọi nó lại nếu chúng mày để tao yên, không được phá rối công việc của tao nữa".

"Vâng, chúng tôi xin hứa bất cứ điều gì… nhưng xin ngài gọi dùm nó lại!"

Don Bosco nói, "Grigio, lại đây con" con chó vâng lời lập tức, trong khi hai tên bầt lương quá sợ hãi đã vội vã tháo chạy như bay.

Một đêm khác, trên đường về nhà, Don Bosco bị một người nấp sau bụi cây rút súng bắn ngài hai phát liền. Tầm bắn gần như vậy thì khó lòng mà trượt cả hai phát. Rồi tên bất lương vứt súng xuống và xông vào ngài. Nhưng đúng lúc ấy, Grigio bí mật xuất hiện nhảy bổ vào và vật tên kia xuống đất, lôi nó đi một quãng đồng thời gầm gừ dữ tợn. Rồi khi con chó thả nó ra thì tên bất lương bỏ chạy trối chết, và một lần nữa con chó tiễn chân Don Bosco đến tận cửa nhà.

Một lần khác, con chó bí mật đã cứu ngài thoát khỏi tay cả một băng đảng côn đồ. Don Bosco vừa tới một khúc đường vắng thì ngài nghe có tiếng chân người theo sau. Ngài vừa quay lại thì thấy tên kia giơ cao một cây gậy tấn công ngài. Don Bosco xưa nay vẫn có tiếng là chạy nhanh nhưng tên kia còn chạy nhanh hơn và đã bắt kịp ngài. Đây là lúc phải nhanh tay hành động. Don Bosco tống cho y một cú đấm mạnh như trời giáng khiến nó té nhào xuống đất. Tiếng rên đau đớn của nó đã khiến một bọn mấy tên khác nấp sau các bụi rậm chung quanh xuất hiện. Tất cả đều cầm gậy gộc, lúc ấy tình thế trở nên rất nguy ngập cho Don Bosco. Một lần nữa đúng lúc quyết định tiếng sủa dữ tợn của con Grigio vọng lại. Nó chạy vòng quanh Don Bosco vừa nhe hai hàm răng nhọn hoắt đáng sợ vừa hung dữ gầm gừ khiến bọn vô lại hết đứa này đến đứa khác quay đầu chạy trốn thoát thân.

Một đêm nọ, thay vì tháp tùng Don Bosco, Grigio nhất định ngăn không cho ngài ra đi. Nó nằm chắn ngang cửa phòng, và khi Don Bosco định đẩy nó sang một bên thì nó gầm ghè có ý kháng cự lại. Thân mẫu Don Bosco thấy thế bèn nói: “John, đừng đi con ạ, nếu con không nghe lời mẹ thì ít nhât con cũng nên nghe con chó này; nó biết nhiều hơn con đó.”


Don Bosco đành chịu thua, và chừng 15 phút sau thì một ông hàng xóm đến cho ngài biết rằng ông ta vừa nghe lỏm được hai tên lưu manh tính chuyện tấn công ngài.

Môt buổi chiều khác, sau bữa cơm tối con chó vào phòng giải trí của bọn trẻ mà Don Bosco đem về nuôi dạy trong Nhà Nguyện của ngài. Chúng vây quanh con Grigio nghịch ngợm, đứa thì vỗ đầu, em khác thì kéo tai, mấy đứa nhỏ khác còn cỡi cả lên lưng nó nữa. Nhưng nó chỉ nhìn lũ trẻ với đôi mắt hiền lành và sau cùng thì bọn nhỏ dẫn nó vào phòng ăn trong khi Don Bosco đang còn dùng cơm. Thấy nó, ngài liền nói “Ô kìa, Grigio, con đến đây có chuyện gì vậy?” Grigio tiến lại gần ngài, gối đầu vào bàn ăn và ngoe nguẩy vẫy đuôi.

"Con có muốn ăn gì không, Grigio? Một miếng phó-mát hay một tô cháo bột?" Không, nó không muốn ăn gì cả. Don Bosco bèn nói "Vậy thì nếu con không muốn gì cả, thì về nhà mà đi ngủ đi." Grigio nhìn ngài một hồi lâu rồi nó chạy ra ngoài. Không ai biết lý do tại sao con Grigio bất thần đến thăm ngài, nhưng ta thấy rõ tánh hiền lành và dễ thương của “con chó lạc” này nhưng lại rất hung dữ trong nhiều trường hợp để bảo vệ cho thánh Don Bosco. Lần chót mà Don Bosco gặp con Grigio một đêm nọ là tại thị trấn Castelnuovo.

Ngài đang đi từ Murialdo đến Moncucco và trời thì tối dần. Ngài phải đi ngang qua mấy nông trại và hai vườn nho có chó dữ canh chừng. Ngài nghĩ thầm trong bụng: "Phải chi có con Grigio ở đây, thì đỡ khổ biết mấy". Khi ngài vừa ước nguyện như vậy, thì bỗng nhiên con Grigio xuất hiện tỏ vẻ mừng rỡ như khi gặp một bạn thân, vừa vẫy đuôi vừa tháp tùng ông chủ của mình suốt quãng đường. Đêm đó quả là may phước cho ngài vì hai con chó lớn trong nông trại mà ngài đi ngang qua xông ra tấn công thày trò Don Bosco, nhưng con Grigio chống trả hết sức mãnh liệt khiến hai con chó kia cụp đuôi chạy mất.


Khi Don Bosco đến nhà người bạn, thì tất cả đều ngạc nhiên trầm trồ khen con chó đẹp và tự hỏi không hiểu Don Bosco đã tìm được nó ở đâu. Khi mọi người ngồi vào bàn ăn thì con Grigio nằm sát cạnh bàn, nhưng khi Don Bosco đứng lên đi tìm một cái gì cho nó ăn thì không còn thấy nó đâu nữa. Thật vậy, đó là lần chót người ta trông thấy Grigio. Bọn thù địch của Don Bosco sau nhiều lần thất bại không thể hãm hại được ngài đã bỏ cuộc, và từ đó trở đi không còn ai trông thấy con vật bảo vệ bí mật của ngài đâu nữa.

Vậy làm sao cắt nghĩa được sự xuất hiện bất thần đúng lúc và hành vi của con “Grigio”, con chó mà người ta tưởng là chó hoang bị thất lạc. Làm sao cắt nghĩa được con chó xuất hiện một cách bí mật không phải một lần mà nhiều lần và đúng lúc để cứu mạng sống của Cha John Bosco? Phải chăng con Grigio là một thiên thần lấy hình dạng của môt con chó? Hay nó chỉ là một con chó được Chúa bí mật hướng dẫn để bảo vệ cho Don Bosco? Nhưng làm sao cắt nghĩa được những sự xuất hiện của nó từ đâu đâu? Tuy vậy ta có thể tin chắc một điều: Thiên Chúa ở cùng với thánh John Bosco vì ngài đã hoàn toàn hiến dâng đời mình để phụng sự Chúa, và qua lời cầu bầu của ngài Chúa đã thực hiện những phép lạ khó tưởng tượng nổi, để ngài làm tấm gương sáng cho tất cả những đứa trẻ côi cút nghèo hèn đến Nhà Nguyện mà ngài đã thiết lập để làm một nơi nương tựa thiên cung cho chúng.


[Tài liệu trên đây trích trong tác phẩm tuyệt vời của F.A. Forbes nhan đề là “St John Bosco” nhà xuất bản Tan Books, 2000.]



Tin Mừng không chọn lựa đất sống - Tình Yêu chẳng chối từ gian nan
Last Edit: 12 years 3 months ago by Văn Quyền.Vianney.
The administrator has disabled public write access.

Tiểu sử Cha Thánh Gioan Bosco 12 years 3 months ago #925


  • Posts:1950 Thank you received: 658
  • Xin cho con luôn biết tín thác vào Chúa ! Khi an vui cũng như khi sầu đầy.
  • Văn Quyền.Vianney's Avatar
  • Văn Quyền.Vianney
  • Platinum Boarder
  • OFFLINE
Tiểu sử Cha Thánh Gioan Bosco

0131bosco1_2012-01-29.jpg

Gioan Bosco sinh ngày 16.8.1815 tại xóm Becchi, làng Castelnuovo d’Asti (nay là Castelnuovo Don Bosco), tỉnh Tôrinô; thuộc gia đình nghèo và mồ côi cha khi mới lên hai.

Mẹ Gioan là bà Margherita. Bà đã sớm dạy con biết lao động ngoài đồng áng và nhất là biết nhìn thấy Thiên Chúa qua những hiện tượng thiên nhiên.

Khi lên chín, Gioan đã có một giấc mơ đầy tính tiên tri : nhờ sự hướng dẫn và trợ giúp của Mẹ Maria, ngài sẽ giáo dục thanh thiếu niên hư hỏng thành người tốt, có ích cho xã hội và Giáo hội.

Mẹ Margherita đã phải rất khổ cực và vất vả để Gioan có thể đi học và theo đuổi ơn gọi linh mục.

Gioan chịu chức linh mục ngày 5.6.1841. Cha linh hướng của ngài, cha Giuse Cafasso đã căn dặn : “Cha hãy rảo khắp thành phố và để ý nhìn chung quanh”. Nhờ đó vị linh mục trẻ đã nhận ra sự cùng khổ của người nghèo, nhất là của thanh thiếu niên.

Hình ảnh về nhà tù đã gây cho Gioan một ấn tượng sâu xa và ngài phải suy nghĩ. Bởi thế, sau khi đi thăm tù, ngài đã quyết định : “Tôi cần làm một việc gì đó để thanh thiếu niên khỏi phải vào tù”.

Thời bấy giờ, một số linh mục thường chờ đợi thanh thiếu niên tới nhà thờ hay phòng thánh để dậy giáo lý. Cần phải có những hình thức tông đồ mới : việc tông đồ lưu động, nơi các nhà hàng, nơi cửa tiệm, nơi xưỏng thợ, nơi công viên... Nhiều linh mục đã thử nghiệm. Chính Don Bosco cũng đã thử nghiệm.

Vào ngày 8.12.1841, đứa trẻ đầu tiên đến với Don Bosco là cậu Bartôlômêô Garelli d’Asti. Ba ngày sau, 9 em khác cùng đến với cậu. Ba tháng sau, 25 em. Rồi vào mùa hè 1842, 80 em. Thế là Nguyện Xá đã bắt đầu.

Nhưng một số em không biết tìm đâu ra chỗ ngủ, ngoại trừ những nơi công cộng. Don Bosco đã nhận ra công việc cấp bách và quan trọng là lo chỗ ngủ cho những em đó.

Vị ân nhân đầu tiên của Don Bosco không phải là bà bá tước, nhưng chính là bà mẹ của ngài, một người nhà quê 59 tuổi, nghèo và mù chữ, nhưng đạo đức, đã lên Tôrinô với ngài để lo việc bếp núc và giặt giũ.

Giữa những em sống với Don Bosco, có một số đã bày tỏ nguyện vọng “được trở nên như ngài”. Tu hội Salediêng ra đời, với tên gọi là Tu hội Thánh Phanxicô Salê.

Mùa thu năm 1853, xưởng thợ đầu tiên được thành lập. Chính Don Bosco đứng ra dạy nghề cho các em.
Ngày 26.1.1854, Tu hội Salêdiêng chính thức ra đời.

Ngày 30.11.1860, “đứa trẻ đầu tiên của Don Bosco”. Micae Rua, trở thành linh mục. Vào cuối đời, Don Bosco có thể nói rằng : gần ba ngàn linh mục đã xuất thân từ những con cái của mình.

Tháng 3.1864, đặt viên đá đầu tiên cho Đền thờ Đức Mẹ Phù Hộ tại Valdocco. Tám năm sau, Don Bosco khởi sự một “đền thờ” khác kính Đức Me : Dòng Con Đức Mẹ Phù Hộ.

Tháng 11.1875, những vị truyền giáo Salêdiêng tiên khởi lên đường đi Nam Mỹ. Cùng năm ấy, các “Cộng tác viên”, Dòng Ba Salêdiêng, ra đời.

Trước khi qua đời, Don Bosco đã nói với các Cộng tác viên : “Không có lòng bác ái của các con, cha không làm được việc gì cả; nhờ lòng bác ái của các con, chúng tôi đã lau khô biết bao nước mắt và đã cứu được biết bao linh hồn!”

Nhưng công trình vĩ đại mà Don Bosco để lại cho Giáo hội là “HỆ THỐNG GIÁO DỤC DỰ PHÒNG”. Bí quyết của hệ thống này là “sống với thanh thiếu niên”, nhờ đó nhà trường được biến thành “gia đình”. Toàn thể hệ thống này có thể được tóm gọn lại trong ba chữ : lý trí, tôn giáo, và lòng thương mến. Khi người ta không dọa nạt, nhưng trò chuyện, khi Thiên Chúa là “Chủ nhà”, khi người ta không sợ hãi nhưng muốn điều tốt, gia đình sẽ nảy sinh.

Don Bosco qua đời sáng sớm ngày 31.1.1888. Với các tu sĩ Salêdiêng đang đứng chung quanh, ngài đã nói những lời này : “Các con hãy muốn điều tốt cho nhau như anh em. Hãy làm điều tốt cho mọi người, nhưng không làm điều xấu cho ai cả... Hãy nói với các thanh thiếu niên điều này : cha chờ đợi tất cả ở trên Thiên Đàng”.

(Trích từ “Những trang sư phạm của Don Bosco”
Tin Mừng không chọn lựa đất sống - Tình Yêu chẳng chối từ gian nan
Last Edit: 12 years 3 months ago by Văn Quyền.Vianney.
The administrator has disabled public write access.
  • Page:
  • 1


VISITORS SINCE JANUARY 7, 2012