Welcome, Guest
Username: Password: Remember me

TOPIC: Những truyện đọc không chỉ để giải trí

Những truyện đọc không chỉ để giải trí 7 years 1 month ago #62241

Cái bẫy chuột

download_2017-03-04-2.jpg



Một con chuột nhòm qua kẽ tường thấy người nông dân và vợ đang một mở gói đó và hoảng hốt nhận ra đó là cái bẫy chuột.


Chạy ra ngoài sân, con chuột loan báo: “Có cái bẫy chuột trong nhà đấy nhé! Có cái bẫy chuột trong nhà đấy nhé!”

Gà thấy vậy lục cục ậm ừ, ngẩng đầu lên bảo: “Ngài chuột ơi, nó chẳng hề hấn gì với tôi. Tôi chẳng bận tâm về nó đâu .Nó mới là mối nguy cho ngài đấy ”.

Chuột quay sang lợn bảo: “Có cái bẫy chuột trong nhà đấy! Có cái bẫy chuột trong nhà đấy!”. Lợn tỏ ra thông cảm nhưng cũng bảo: “Tôi cũng rất tiếc, ngài chuột ạ. Nhưng tôi chẳng biết làm gì hơn ngoài việc cầu nguyện cả. Hãy cứ yên tâm là tôi sẽ luôn cầu nguyện cho ngài”.

Chuột bèn quay sang bò cái bảo, “Có cái bẫy chuột trong nhà đấy! Có cái bẫy chuột trong nhà đấy!”. Bò cái đáp: “Ồ, ngài chuột. Tôi lấy làm tiếc cho ngài lắm, nhưng điều đó chẳng liên quan gì tới tôi”.

Vậy là chuột lại quay vào trong nhà, gục đầu chán nản vô cùng khi phải một mình đối mặt với cái bẫy chuột của người nông dân.

Rất khuya đêm hôm đó, một âm thanh vang to khắp căn nhà, như âm thanh khi cái bẫy sập được con mồi. Vợ người nông dân vội chạy tới xem con gì đã sập bẫy. Trong bóng tối, bà không thấy con rắn độc đã bị kẹp đuôi vào cái bẫy đó. Con rắn đớp ngay bà. Người nông dân vội vàng đưa vợ tới bệnh viện, khi trở về nhà, bà lên cơn sốt.

Người ta thường trị sốt bằng súp gà tươi, thế là người nông dân liền bắt con gà mái ghẹ để làm súp. Nhưng cơn sốt không dứt. Bè bạn và hàng xóm tấp nập kéo tới thăm bà. Để mời họ ăn cơm, người nông dân đã giết thịt con lợn. Nhưng rồi vợ ông cũng không thể qua khỏi, bà chết. Có rất nhiều người đã tới viếng đám tang bà, và người nông dân lại phải tiếp tục mổ thịt con bò cái để có đủ thịt mời tất cả mọi người.

Chuột buồn bã vô cùng khi chứng kiến tất cả những chuyện này qua kẽ tường.


Bạn thấy không, nếu lần tới, khi bạn nghe thấy ai đó nói rằng họ đang phải đối mặt với rắc rối nào đó và nghĩ rằng nó chẳng liên quan gì tới bạn, hãy nhớ tới câu chuyện này. Khi ai đó trong chúng ta bị đe dọa, tất cả chúng ta đều sẽ gặp nguy khốn. Bởi chúng ta đều liên đới với nhau trong một hành trình chung gọi là cuộc đời. Hãy để ý quan tâm tới nhau, giúp đỡ, khuyến khích nhau. Mỗi chúng ta chính là một sợi chỉ quan trọng trong tấm vải dệt của người khác.

Theo Motivateus
Attachments:
Last Edit: 7 years 1 month ago by Đinh Cường [ Tôma ].
The administrator has disabled public write access.

Những truyện đọc không chỉ để giải trí 7 years 1 month ago #62237



Nhìn cái hình 'avatar' của bác Dinh Cường nhà em bỏ không nhai xinh-gâm (chewing gum) vì sợ bị mỏi miệng !
kkkk.... :)
Nợ thế, trả chưa tròn một món
Sòng đời, thua đến trắng hai tay
Quê nhà xa lắc xa lơ đó
Ngoảnh lại tha hồ mây trắng bay
The administrator has disabled public write access.
The following user(s) said Thank You: Hùng 31, Bác Phan T. Thái

Những truyện đọc không chỉ để giải trí 7 years 1 month ago #62200


BẠN MUỐN THOÁT RA KHỎI CÁI KÉN CỦA MÌNH BẰNG CÁCH NÀO?






p4.jpg








Một chàng trai nọ tìm thấy một cái kén bướm. Một hôm anh thấy cái kén hé một lỗ nhỏ. Anh ta ngồi hàng giờ nhìn chú bướm nhỏ cố thoát mình khỏi cái lỗ nhỏ xíu. Rồi anh ta thấy mọi việc không tiến triển gì thêm.
nts - con buom voa
Hình như chú bướm không thể cố gắng hớn được nữa. Vì thế, anh ta quyết định giúp chú bướm nhỏ. Anh lấy cái kéo rạch cho cái lỗ to thêm. Chú bướm dễ dàng thoát ra khỏi cái lỗ to hơn.

Nhưng thân mình nó sưng phồng lên, đôi cánh thì nhăn nhúm. Còn chàng thanh niên cứ ngồi quan sát cái kén với hy vọng một lúc nào đó thân mình chú bướm sẽ xẹp lại và đôi cánh xòe rộng hơn đủ để nâng đỡ thân hình chú. Nhưng chẳng có gì thay đổi cả!

Sự thật là chú bướm đã phài bò loanh quanh suốt quãng đời còn lại với đôi cánh nhăn nhúm và thân hình sưng phồng. Nó chằng bao giờ có thể bay được.

Có một điều mà người thanh niên không thể hiểu: cái kén chật chội khiến chú bướm phải nỗ lực mới chui qua được cái lỗ nhỏ xíu kia là quy luật tự nhiên tác động lên đôi cánh và cơ thể của bướm, giúp chú có thể bay ngay khi thoát ra ngoài.

Đôi khi đấu tranh là rất cần thiết trong cuộc sống. Nếu ta quen sống một cuộc đời bình lặng, ta sẽ mất đi sức mạnh tiềm tàng mà bẩm sinh mỗi người đều có. và chẳng bao giờ ta có thể bay được.

Vì thế, nếu bạn thấy mình đang phải vượt qua nhiều áp lực và căng thẳng thì hãy tin rằng sau đó bạn sẽ trưởng thành hơn.


Sưu tầm
Last Edit: 7 years 1 month ago by Đinh Cường [ Tôma ].
The administrator has disabled public write access.

Những truyện đọc không chỉ để giải trí 7 years 1 month ago #62185

Học trò thông minh trong trò chơi " Đố tục giảng thanh" :
Cuối buổi học cô giáo chơi trò "đố tục giảng thanh", Cô liền ra câu đố:
"Tròn tròn mà lại dài dài, ở trong có lỗ ở ngoài có lông", cô đố các em là gì? Cu Tí liền giơ tay:
- Thưa cô là cái vòi con voi ạ!
Cô nói: Giỏi. Cô đố tiếp:
"Hai tay thì giữ khư khư, bụng thì bảo dạ khư khư đút vào, đút vào thì nó sướng làm sao, dập lên dập xuống thì trào nước ra", Tí nói ngay:
- Thưa cô là người ta cầm gióng mía ăn ạ!
Cô giáo bảo: Đúng quá!
Tiếp tục nhé:
"Lu mu như cái của chị, bị rị như cái của tôi, lôi thôi tôi đút cái của tôi vào cái của chị". Lại là Tí:
- Thưa cô là con rùa thò cổ ra rụt cổ vào ạ! Cô lại khen Tí: Em giỏi lắm:
Nghe cô đố tiếp nhé:
"L. nào mà chẳng có lông, B. nào mà chẳng muốn xông vào L.", cô đố các em chữ L. và chữ B. ở đây là chữ gì?
Cu Tí nhanh nhảu:
- Thưa cô chữ L. đầu tiên là "Loài", chữ B. là "Bò", còn chữ L. cuối cùng là "Lò". Nên ta có cả câu là:
"Loài nào mà chẳng có Lông, Bò nào mà chẳng muốn xông vào Lò". Cả câu ý nói loài nào cũng đều có lông, mà con bò nào cuối cùng cũng đều vào lò sát sinh cả thôi.
Cô giáo vội nhảy lên reo to: Em Tí giỏi quá, cho em 10 điểm.
T/S : Trẻ em như búp trên cành, như tờ giấy trắng, đâu có biết về những chuyện của người lớn... bằng sự suy luận diễn giải của trẻ thơ nên thấy là cậu bé Tí rất thông minh. Còn người lớn, khỏe suy luận nên mới có trò đố tục.
The administrator has disabled public write access.

Những truyện đọc không chỉ để giải trí 7 years 1 month ago #62184

Đàn ông sợ vợ thì khôn,
Vợ gọi mất hồn mới đáng mặt mày râu.....con số 6

Đàn bà là xếp gia đình,
Nam tử như tụi mình phải rắp rắp tuân theo.
Sợ nào bằng sợ vợ làm Nail,
Nổi giận nó dám bỏ mình nằm chèo queo có một mình....49

Lỗ đầu gẫm chẳng có sao,
Băng keo dán lại lấy dầu xức vô.
Máu ra một lát nó khô,
Con mà cãi vợ ô hô sập nhà....63

Cho hay số hệ do trời,
Vợ mình mình sợ ai cười mặc ai....42
The administrator has disabled public write access.

Những truyện đọc không chỉ để giải trí 7 years 1 month ago #62181


(Người ta đồn rằng:)

Các bà mang một bệnh chung

Thấy chồng nể sợ vô cùng hả hê

Riết quen phát triển thành nghề

Càm ràm, trách móc, ủ ê châu mày

Nước này chồng chỉ phân bày

Lỗi anh tất cả: bu mày, xin tha!

(Lời bàn:)

Nghiệp duyên đừng có kêu ca

Ráng mà nhẫn nhục, vinh hoa có ngày

Bình tâm chịu đựng kiếp này

Kiếp sau hưởng phúc mọi ngày, Amen.
The administrator has disabled public write access.

Những truyện đọc không chỉ để giải trí 7 years 1 month ago #62180

Vì sao “Uống Giấm” là đồng nghĩa với “Ghen tuông”?


Tương truyền dưới thời Hoàng Đế Đường Thái Tông có vị tể tướng tên là Phong Huyền Linh nổi tiếng sợ vợ. Mặc dù vợ của ông độc đoán và nóng nảy, nhưng cô luôn chắm sóc cho chồng chu đáo mà không cần người giúp việc.

Một ngày nọ, trong buổi tiệc với các quan. Sau vài ly rượu tất cả đã ngà ngà say. Phong Huyền Linh khoe với mọi người rằng ông chẳng hề sợ vợ. Hoàng đế hài lòng đã ban tặng cho tể tướng hai người đẹp làm thiếp. Khi tỉnh rượu, Phong tể tướng lo sợ vợ sẽ giận dữ khi mang thêm hai tì thiếp về nhà

GHEN.jpg


Đuờng Thái Tông và Phong Huyền Linh


Thấy thế Các quan trong triều an ủi ông và cho rằng rằng hai tỳ thiếp đó là ơn ban của Hoàng Đế, vợ ông liệu dám đụng vào không? Phong Huyền Linh thu xếp cẩn thận đưa hai người phụ nữ về nhà. Như dự đoán vợ của ông vô cùng tức giận, la hét, mắng mỏ và buộc chồng phải đưa hai người đẹp trả lại.

Khi nghe tin, Vua triệu hồi hai vợ chồng tể tướng đến.Trước mặt bá quan vua chỉ tay vào bình rượu độc rồi nói với vợ tể tướng rằng :” Ngươi chỉ có hai lựa chọn : Một là đưa hai người phụ nữ này trở về, Hai là uống rượu độc tự vẫn. Như vậy ngươi sẽ không thể ghen tuông với ai nữa”

Phong phu nhân nhìn hai người phụ nữ và nhận ra Một khi họ về làm thiếp, bằng cách này hay cách khác, mình sẽ không bao giờ cạnh tranh được với họ. Cuối cũng sẽ thất bại và không thể tồn tại.. . Bà suy nghĩ một vài giây và quyết định cầm bình rượu và uống một mạch mà không do dự.

Tể tướng ôm vợ và khóc nức nở. Lúc ấy tất cả quan đều cười ồ lên vì đó chỉ là vở kịch. Ly rượu tưởng là có độc chỉ đựng toàn dấm. Đường Thái Tông chứng kiến và thảng thốt :” Đến Trẫm còn phải sợ cô ấy, huống gì là Phong Huyền Linh.”

Từ câu chuyện này, “Uống giấm” mang ý nghĩa là “Ghen tuông”.


Theo Kang Zhang Guo
Last Edit: 7 years 1 month ago by Đinh Cường [ Tôma ].
The administrator has disabled public write access.

Những truyện đọc không chỉ để giải trí 7 years 2 months ago #62148


NƠI ĐÓ MỚI THẬT SỰ CẦN NHỮNG BÔNG HOA...



Trước cổng một nghĩa trang , có một chiếc xe Roll Royce sang trọng dừng lại . Người tài xế tiến lại người giữ cổng và nói :

- Xin anh giúp một tay cho người đàn bà này xuống xe vì bà ta yếu quá không đi được nữa !
Ra khỏi xe , người đàn bà tự giới thiệu và nói với người giữ cổng nghĩa trang :

- Từ hai năm qua , tôi là người mỗi tuần đã gửi cho anh 5 đô-la để mua hoa đặt lên mộ con trai tôi . Nay các bác sĩ bảo rằng : " Tôi không còn sống được bao lâu nữa , nên tôi đến đây để chào từ biệt và cảm ơn anh đã giúp tôi ! "

Thế nhưng , người đàn bà không ngờ người giữ cổng nghĩa trang trả lời như sau :

- Thưa bà , tôi lấy làm tiếc rằng bà đã làm công việc ấy !
Người đàn bà như bị xúc pham nhưng vẫn giữ bình tĩnh hỏi lại người giữ cổng :

- Tại sao lại lấy làm tiếc về cử chỉ đẹp như thế ?
Người thanh niên giải thích :

- Thưa bà , tôi lấy làm tiếc vì người chết như con trai bà chẳng bao giờ còn thấy được một cánh hoa nào nữa !
Bị chạm tự ái, người đàn bà liền cao giọng :

- Anh có biết nói như vậy là làm tổn thương tôi không ?
Người thanh niên bình tĩnh trả lời :

- Thưa bà , tôi xin lỗi nhưng chỉ muốn nói với bà rằng có rất nhiều người đang cần đến những bông hoa của bà hơn . Tôi là hội viên của một tổ chức chuyên đi thăm những người già , các bệnh nhân trong viện dưỡng lão , các bệnh viện , trẻ em mồ côi .Chính họ mới là những người đang cần đến những bông hoa của chúng ta, họ có thể nhìn thấy và ngửi được bông hoa ấy !
Nghe thế , người đàn bà ngồi bất động trên xe một lúc , rồi ra hiệu cho tài xế mở máy.

...
Vài tháng sau người đàn bà trở lại nghĩa trang nhưng lần này không cần ai giúp đỡ , bà tự động bước xuống xe với một dáng vẻ vui tươi nhanh nhẹn và điều đáng ngạc nhiên hơn nữa là một nụ cười rạng rỡ . Bà nói với người giữ cổng :

- Cậu đã có lý , tôi mang hoa đến cho những người già lão, bệnh tật. Quả thật, điều đó đã làm cho họ được hạnh phúc. Nhưng người thực sự hạnh phúc chính là tôi . Các bác sĩ không biết được bí quyết làm tôi khỏe mạnh lại. Nhưng tôi đã khám phá ra cái bí quyết ấy, tôi đã tìm ra .....lẽ sống !
( Sưu tầm )
Last Edit: 7 years 2 months ago by Đinh Cường [ Tôma ].
The administrator has disabled public write access.

Những truyện đọc không chỉ để giải trí 7 years 5 months ago #61888

Một ngày, lão hòa thượng đang ngồi trong chùa thì có một người đàn ông với vẻ mặt buồn rầu bước tới. Anh ta cất lời chào lão hòa thượng rồi ngồi lặng im đăm chiêu suy nghĩ mà không nói lời nào…

Lão hòa thượng nhìn thấy người khách trẻ tuổi có tâm tư như vậy liền mở lời hỏi trước: “Thí chủ có tâm tư gì sao?”

Lúc này người khách mới kể rằng: “Thưa thầy! Từ trước đến nay đối với bạn bè hay đồng nghiệp ở sở làm, con đều luôn nhận phần thiệt thòi về mình. Đôi khi có những cái lợi nhìn thấy ngay trước mắt nhưng vì sợ người khác bị tổn hại nên con cũng không chiếm làm của mình. Nhưng bạn bè của con đều cho rằng, người chiếm được phần lợi cho mình mới là người thông minh, tháo vát. Còn con là một kẻ ngu đần. Con rất buồn và không biết phải làm sao?”

Lão hòa thượng chưa kịp mở lời khuyên nhủ thì người khách lại nhanh nhảu hỏi trước: “Thưa thầy! Thầy cho con hỏi: “Trên đời này thực sự có thể chiếm của người khác để làm lợi cho mình được sao?”

Lão hòa thượng chậm rãi nói: “Vậy, ta sẽ kể cho thí chủ nghe một câu chuyện. Thí chủ nghe xong sẽ tìm được câu trả lời.


ngua.jpg


Ngày xưa, ở một địa phương nọ có một người chủ bán hàng, để chở hàng hàng ngày, anh ta đã mua về hai con ngựa, một nâu, một trắng rất khỏe mạnh.

Một hôm, vào buổi trưa nắng chang chang, trên đường về nhà, hai con ngựa của người chủ hàng đang ra sức kéo hai chiếc xe chở đầy hàng. Con ngựa nâu đi ở phía trước rất cố gắng nên đi cũng rất nhanh. Con ngựa trắng ở phía sau thì ngược lại, nó bước đi một bước rồi lại dừng lại và nghỉ ngơi một lát….
Người chủ thấy vậy đành phải dừng hai con ngựa lại và chuyển từng kiện hàng ở xe ngựa sau lên chiếc xe ngựa đằng trước.

Khi toàn bộ hàng hóa ở chiếc xe ngựa đằng sau được chuyển lên chiếc xe ngựa đằng trước rồi, chú ngựa trắng đi sau nhẹ nhàng chạy lên nói với chú ngựa nâu đang đi ở đằng trước:“Anh có số phải chịu khổ rồi! Nhưng anh thật là ngốc, nếu như anh càng dốc hết sức mình thì lại càng phải chịu khổ đấy!”

Khi chúng chở hàng về đến cửa tiệm, người chủ nghĩ: “Mình sao phải nuôi những hai con ngựa làm gì trong khi chỉ cần dùng đến một con để chờ hàng? Chi bằng để toàn bộ thức ăn cho một con để nó được ăn no đủ mà làm việc chăm chỉ và làm thịt một con đi. Ít nhất thì mình cũng đỡ được tiền thức ăn và còn được một bộ da ngựa.”

Ngay ngày hôm sau người chủ kia đã thực hiện ý nghĩ của mình…

Kể đến đây, lão hòa thượng đưa mắt nhìn người khách trẻ rồi nói tiếp: “Trên đời này có một quy luật khách quan không bao giờ thay đổi, đó là: “Không mất thì không được!” Vậy nên nếu như một người mà muốn chiếm lợi về mình thì anh ta đương nhiên sẽ phải mất, phải trả giá. Vậy thì chẳng phải đó mới chính là kẻ ngốc, kẻ đần sao?”

Người khách trẻ nghe xong những lời này ngay lập tức hiểu ra. Anh ta cất lời tạ ơn rồi cúi người chào lão hòa thượng và ra về với vẻ mặt hân hoan.

Lão hòa thượng nhìn theo vị khách trẻ gật gật đầu và nở một nụ cười…


:bird
The administrator has disabled public write access.

Những truyện đọc không chỉ để giải trí 7 years 5 months ago #61796

Tư Ếch đến với thế giới này bằng hai bàn tay trắng
Khi lão rời thế giới này thì bằng hai bàn tay đen plus chai sạn,thô thiển.
:grin :cry
The administrator has disabled public write access.
The following user(s) said Thank You: Đinh Cao Thắng, Mai Viết Châu (Lớp Don Bosco)


VISITORS SINCE JANUARY 7, 2012