Welcome, Guest
Username: Password: Remember me
  • Page:
  • 1

TOPIC: CHÚA NHẬT X X X THƯỜNG NIÊN - B

Re: CHÚA NHẬT X X X THƯỜNG NIÊN - B 11 years 6 months ago #43310


  • Posts:3165 Thank you received: 876
  • “Mane nobiscum, Domine, quoniam advesperascit”. (Luc 24:29b)
  • DuySa (MVN)'s Avatar
  • DuySa (MVN)
  • Platinum Boarder
  • OFFLINE
***********

PHÚT CẦU NGUYỆN

Lạy Chúa trong cuộc sống, có nhiều lúc chúng con chỉ loay hoay với chuyện đời cơm áo hay chỉ lo sống tốt cho bản thân mình, hơn nghĩ và quan tâm đến nhu cầu khác của anh chị em chúng con. Xin cho chúng con biết rộng mở trái tim và con mắt tinh thần để nhận ra điều này và thực hành theo gương Chúa.

index_2012-10-29.jpg


Trong Năm thánh Đức Tin này, chúng con cũng học nơi anh Bactimê để xin cho con thêm đức TIN; cho con được sáng ra trước Lời Chúa, Giáo huấn của GH với nếp sống đạo bác ái quảng đại vị tha của chúng con. Xin cho chúng con biết rũ bỏ chiếc áo choàng cũ kỹ ích kỷ cố hữu của bản thân để chạy đến Chúa, vươn đến anh chị em chúng con. Xin cho con hiểu khi trông CẬY nơi Chúa, đức TIN con được vững mạnh và toả sáng trong đời sống MẾN yêu thường nhật của con vì “Đức tin của con đã chữa con”. Amen.
"Ut In Omnibus Glorificetur Deus" (1Pt. 4:11)
duysa93.blogspot.com/
Last Edit: 11 years 6 months ago by DuySa (MVN).
The administrator has disabled public write access.

Re: CHÚA NHẬT X X X THƯỜNG NIÊN - B 11 years 6 months ago #43295


  • Posts:3165 Thank you received: 876
  • “Mane nobiscum, Domine, quoniam advesperascit”. (Luc 24:29b)
  • DuySa (MVN)'s Avatar
  • DuySa (MVN)
  • Platinum Boarder
  • OFFLINE
:musicband :boat :cry :gift

ÁNH SÁNG ĐỨC TIN

Bài học anh mù Bactimê thật toả sáng hơn bao giờ hết, đặc biệt trong Năm Thánh Đức Tin này. "Lạy Thầy, xin cho tôi được thấy"… "Được, đức tin của anh đã chữa anh". (X. Mc. 10, 46-52)

Chúa cứu chữa tật bệnh mù tối trần gian qua hình ảnh anh mù Bactimê hôm nay. Dù bị mù nhưng con mắt tinh thần anh còn sáng hơn nhiều người, vì biết mình mù thật.
Nhiều anh chị em đã nhìn ra, chính chúng ta là những người mù loà cần được ánh sáng đức tin soi rọi. Riêng tôi, trong bài Tin mừng hôm nay, tôi nhìn về Đức Kitô với hai điểm sáng xin được gợi ý chia sẻ.

1. “Chúa Giêsu dừng lại và truyền gọi anh đến.” (Mc 10, 49a)
Tiếng kêu nài van xin của một con người đang sống trong tối tăm đã chạm đến trái tim nhân loại đầy nhậy cảm của Chúa. Người ta và kể cả các môn đệ chỉ mải mê nghe lời Chúa giảng... xem Chúa làm phép lạ. Ham mê đến những của cải vật chất, kể cả thực tại thiêng liêng hay trở nên thông sáng về mặt tinh thần, muốn nên thánh một mình.

Chính Chúa, không phải ai khác đã “dừng lại và truyền gọi” anh đến. Chúa đã nghe tiếng khẩn cầu và ghé mắt nhìn xem. Hành vi của Chúa Giêsu thật hay và làm chúng ta ngạc nhiên đến khâm phục. Nhưng đâu lại chỉ vì có một người xem ra cản trở việc rao giảng Tin mừng của Chúa, cứ lải nhải những câu chẳng vào đâu, thậm chí còn la to hơn nữa làm mọi người chú ý đến: "Hỡi con vua Đavít, xin thương xót tôi" (Mc 10, 48b). Cả thảy đều bực mình vì những lời quấy rầy đến khó chịu này. Nhưng cái nhìn của Chúa trải rộng trên những con người cùng khổ thực sự thấp cổ bé miệng; không có lấy tiếng nói trong xã hội. Chúa đã nhìn đến nhu cầu của anh; như đã được nhận biết nơi bao người nghèo khổ khác trước đây. Chúa thực sự có tấm lòng và con mắt tâm hồn luôn rộng mở trước những băn khoăn lo lắng của chúng ta.

2. Bấy giờ Chúa Giêsu bảo rằng: "Anh muốn Ta làm gì cho anh?" Người mù thưa: "Lạy Thầy, xin cho tôi được thấy". (Mc 10, 51)
Và khi thấy thế, như người khác Chúa chỉ việc chữa cho anh là xong (Ngài thừa hiểu điều anh sẽ xin); khỏi phiền hà mất thời gian chi nữa. Nhưng Chúa như vờ đi trước thực tại đau khổ anh phải chịu. Rồi bất ngờ tuyệt vời hơn, Chúa tôn trọng tự do, ý muốn và có thể những mong ước khác của anh. Ngài gợi lên cho anh Báctimê và chúng ta BIẾT và MUỐN THẬT, MUỐN MẠNH hay đúng hơn ý thức điều mình CẦN và XIN. Ngài mở lời: "Anh muốn Ta làm gì cho anh?".

Chúa là Đấng thông biết mọi sự, kể cả những nhu cầu thầm kín dù chưa nói lên của ta. Nhưng Ngài muốn chúng ta nhất tâm cộng tác trong việc cầu xin với lòng TIN và MUỐN thật khát khao manh mẽ. Thật thế, Chúa không và sẽ không bao giờ tự ý làm “làm phép lạ” hay thực hiện điều ta chưa biết khát khao ước muốn. Chúa muốn chúng ta ai cũng được cứu rỗi và cùng hưởng nhan thánh Chúa đời đời; nhưng một khi chúng ta không muốn Ngài đành bó tay (X. Augustinô). Ở đây, Anh Báctimê đã nghe biết về Chúa, Tin Chúa và khát khao muốn được thắp sáng niềm tin đó nơi chính con người của anh… Kết quả, Chúa không những đã mở mắt con mắt trần thế của anh mà còn thắp sáng con mắt đức tin của anh cũng như mọi người hiện diện…



DuySa
"Ut In Omnibus Glorificetur Deus" (1Pt. 4:11)
duysa93.blogspot.com/
Last Edit: 11 years 6 months ago by DuySa (MVN).
The administrator has disabled public write access.

Re: CHÚA NHẬT X X X THƯỜNG NIÊN - B 11 years 6 months ago #43284


  • Posts:270 Thank you received: 289
  • Chúa ơi, Chúa biết con cần gì rồi, sao Ngài lại cứ im lặng chứ??!!!
  • Lê Công Đức-Piox's Avatar
  • Lê Công Đức-Piox
  • Gold Boarder
  • OFFLINE
“XIN CHO TÔI ĐƯỢC THẤY”
Tin Mừng thánh Macco 10, 46-52 thuật lại câu chuyện Chúa chữa người mù thành Giêricô. Anh mù tự bao giờ và anh cũng vẫn thường ngồi ở một chỗ bên vệ đường đó tự bao giờ. Anh không thấy được, chỉ biết lắng tai nghe người ta kể với nhau về một người tên là Giêsu, người ấy rao giảng về một đất nước mà anh chưa nghe đến bao giờ và người ấy có quyền năng chữa được mọi bệnh tật. Anh cũng đã thầm ước mơ có ngày anh cũng sẽ gặp được ông Giêsu ấy.
Được gặp một người nổi tiếng và nổi tiếng như ông Giêsu lúc nào cũng có hàng trăm người vây quanh thì đó là điều không thể đối với một người bình thường và càng không thể được với một người mù như anh mù ở thành Giêricô này. Giêsu làm sao mà biết được anh. Và làm gì để một người danh nổi như cồn như Giêsu để mắt đến anh? Anh chỉ có tiếng kêu gào “ Lạy con vua Đavít, xin rũ lòng thương tôi!”. Tin Mừng thuật lại “ nhiều người quát nạt anh nhưng anh lại càng gào to hơn “ Lạy con vua Đavit, xin thương xót tôi” (Luca 18, 39)
Trong dịp ngôi sao nhạc Pop của Hàn Quốc Bi Rain sang Việt Nam, người ta đã thấy các bạn trẻ tập trung từ sáng sớm tại phi trường Tân Sơn Nhất để chào đón; qua trưa nắng gắt đến chiều tối mới thấy thần tượng xuất hiện. Họ vẫy khăn, gào to tên thần tượng chỉ cốt để thần tượng nhìn và cười với mình, vẫy tay với mình khi đi qua. Đức Giêsu đã xuất hiện nhưng Ngài đã không bỏ anh trong vũng lầy của thất vọng, Ngài đã nghe tiếng kêu gào của anh trong cảnh hỗn độn của đám đông vây quanh và Ngài đã gọi anh.
Trong cảnh khốn cùng của kiếp người, khi cô đơn tuyệt vọng và cảm thấy dường như Chúa đã bỏ mặc chúng ta trong khổ đau một mình, chúng ta cũng cần phải kêu gào lên như thế, cho dù những thất vọng ê chề, cho dù những khổ đau nối tiếp chồng chất lên đời mình tựa như những lời quát nạt để làm cho chúng ta ngã lòng trông cậy vào Chúa. Trong thư thánh Phaolô gửi cho tín hữu Roma, Ngài đã khuyên dạy “Chúng ta tự hào vì gặp gian truân vì ai gặp gian truân thì quen chịu đựng. Ai quen chịu đựng thì được kể là người trung kiên” (Rm 5, 3-4). Nếu chúng ta biết kiên trung kêu gào rồi có ngày Chúa sẽ nghe và Ngài sẽ hỏi “ Con muốn Cha làm gì cho con?”
Khi ấy, ước gì chúng ta cũng còn giữ vững được niềm tin vững mạnh và kiên trung để thưa lại với Chúa như anh mù thành Giêricô ngày xưa:
Lạy Chúa, xin cho con được thấy.

LÊ CÔNG ĐỨC
Chúa biết sẽ có lúc con cần đến Chúa nên ngày xưa Ngài đã giáng sinh và chờ con trong hang đá nôi hèn...nhưng con đã không ghé đến
The administrator has disabled public write access.

Re: CHÚA NHẬT X X X THƯỜNG NIÊN - B 11 years 6 months ago #43274


  • Posts:1950 Thank you received: 658
  • Xin cho con luôn biết tín thác vào Chúa ! Khi an vui cũng như khi sầu đầy.
  • Văn Quyền.Vianney's Avatar
  • Văn Quyền.Vianney
  • Platinum Boarder
  • OFFLINE
Người mù hôm nay

image1478s.jpg

Có một anh mù đi thăm một người bạn. Trời tối khuya. Anh sợ người khác đụng vào mình nên anh đã có một sáng kiến. Anh đội đèn lên đầu để người khác trông thấy anh mà tránh. Anh hân hoan bước đi. Thình lình anh va vào một người làm cái đèn rớt xuống bể nát. Anh tức giận và chửi: “Mày mù hay sao mà không thấy đèn của tao”. Người kia trả lời rằng: “Đèn mày còn sáng đâu mà tao trông thấy”.

Cái đáng thương của anh mù là không biết đèn mình đã tắt. Anh chong đèn không phải để anh bước đi cho rõ mà quan yếu là nhờ ánh sáng để người khác đừng đụng phải anh. Nhưng anh đâu ngờ đèn anh đã tắt tự bao giờ! Vâng, mù đôi mắt là một bất hạnh. Bất hạnh vì đi lại khó khăn. Bất hạnh vì không còn nhìn thấy vẻ đẹp của thiên nhiên, vẻ đẹp của những người thân yêu, của cuộc sống quanh ta. Song song với cái đáng thương của sự mù loà thể xác còn có cái đáng thương của mù loà về luân lý, về chân thiện mỹ, đó là sự mù loà của tâm hồn. Cái đáng thương của mù loà tâm hồn là họ mù nhưng không chấp nhận mình mù. Họ vẫn bước đi trong vùng tối của tội lỗi, của đam mê nhưng không nhận ra sai trái của mình. Họ có cái nhìn lệch lạc về luân lý, về chân thiện mỹ nhưng đáng thương thay, họ vẫn cố chấp sống theo quan điểm của mình. Chính sự ngộ nhận đó đã giết chết cuộc đời họ và chắc chắn cũng gây nên đau khổ, có khi tổn thất cho những người chung quanh vì sự u tối và dốt nát của mình.

Bài Tin Mừng hôm nay được thánh Marcô ghi lại, có lẽ không nhằm nói về sự bất hạnh của người mù thể xác. Vì thời Chúa Giêsu cũng như thời nay người mù loà thì rất nhiều. Nhưng Chúa Giêsu chỉ chữa lành một vài trường hợp, trong đó có trường hợp chữa lành người mù thành Giêricô tên là Bactimê. Hơn nữa, những phép lạ của Chúa Giêsu thường liên hệ đến việc chữa lành tâm hồn. Anh mù Bactimê chỉ được chữa lành khi anh cố đến với Chúa. Anh quyết tâm chỗi dậy, dứt bỏ chốn xưa đã giam hãm cuộc đời anh. Anh cậy dựa vào Chúa để mong muốn thay đổi cuộc đời.

Thực vậy, anh mù Bactimê được Chúa chữa lành nhờ thiện chí của anh. Dù rằng người đời cản ngăn anh. Dù rằng thế gian muốn anh mãi mãi là người mù ăn xin bên vệ đường thành Giêricô. Anh đã mạnh dạn kêu cầu Chúa: “Lạy ông Giêsu, con Vua Đavít xin dủ lòng thương”. Với thiện chí của mình anh đã dũ bỏ áo choàng ăn xin, dũ bỏ góc đường Giêricô mà bấy lâu nay anh vẫn ngồi đó để chờ bố thí, và rồi với đức tin mạnh mẽ anh đã được Chúa chữa lành, để từ nay anh trở thành một con người được tôn trọng giữa cộng đoàn, và hơn thế nữa anh còn có thể trở thành môn đệ của Chúa Giêsu.

Ngày nay, loại mù về tâm hồn rất nhiều. Nguyên nhân có thể là do hoàn cảnh, do môi trường. Có thể do thiếu hiểu biết. Có thể là do đam mê, lười biếng. Có thể là vì thiếu trách nhiệm nên cố tình mù loà để hưởng bổng lộc của thế gian bố thí.

Có những bạn trẻ đã chạy theo xu hướng sai lầm của thời đại, quá tự do về giới tình, quan hệ nam nữ bừa bãi dẫn đến hủy hoại tâm hồn và thể xác. Có những cô gái trẻ đã phá đi cái thai là hậu quả của những giây phút bồng bột, lầm lỡ vì họ đã thấy trong gia đình, trong xóm làng đã có nhiều người làm thế nên mình làm theo.

Có những người trở thành những con nghiện của sì kẻ, ma túy do thiếu hiểu biết nên sa vào con đường tội lỗi và tự huỷ diệt thân xác mình mà không hay.

Có những người vì đam mê rượu chè, ham thích đỏ đen mà hủy hoại thanh danh không chỉ của mình, đôi khi còn ảnh hưởng xấu đến gia đình. Có những người vì rượu chè, cờ bạc đã đẩy gia đình đến khánh tận bần cùng mà họ vẫn trơ trẽn sống theo đam mê của mình.

Có những người vì một chút bổng lộc thế gian đã bán mình làm tôi cho ma quỷ, trở thành một Giuđa bán Chúa và làm hại anh em. Cuối cùng chỉ còn lại sự thất vọng, cô đơn và chán chường.

Hậu quả của những ngừơi mù mất ý thức này là huỷ diệt chính mình, hủy diệt thân xác và cả linh hồn. Còn đâu sự trong sáng của linh hồn là hình ảnh Thiên Chúa! Tất cả đã bị bôi nhọ bởi chính sự lầm lẫn đáng thương của chính mình.

Xem ra người mù thành Giêricô thật có phúc vì anh ý thức được sự mù loà của mình. Anh đã vượt qua mọi trở ngại để chạy đến nương nhờ lòng thương xót của Chúa. Ước gì mỗi lần chúng ta tham dự thánh lễ, với hành vi đấm ngực ăn năn, không phải là máy móc, vụ hình thức mà là sự nhức nhối của con tim đầy nuối tiếc về sự mù loà tâm linh của mình dẫn đến biết bao điều sai quấy, gây lo âu bất an cho tâm hồn, và gây đau khổ cho gia đình. Ước gì chúng ta luôn khiêm tốn nhìn nhận sự yếu đuối của mình để cần Chúa chỉ đường dẫn lối, và chữa lành khỏi những u mê của cõi lòng, để chúng ta luôn hân hoan bước đi trong ánh sáng của tin mừng, của chân thiện mỹ, của nẻo chính đường ngay. Ước gì cặp mắt của tâm hồn chúng ta luôn đủ sáng để nhận ra đâu là thiện, là ác, để luôn hành động đúng theo lương tri của một con người. Amen.


Lm. Jos Tạ duy Tuyền
Tin Mừng không chọn lựa đất sống - Tình Yêu chẳng chối từ gian nan
The administrator has disabled public write access.

Re: CHÚA NHẬT X X X THƯỜNG NIÊN - B 11 years 6 months ago #43273


  • Posts:1950 Thank you received: 658
  • Xin cho con luôn biết tín thác vào Chúa ! Khi an vui cũng như khi sầu đầy.
  • Văn Quyền.Vianney's Avatar
  • Văn Quyền.Vianney
  • Platinum Boarder
  • OFFLINE
Chúa chữa anh mù Bactimê
imagesnguoimu.jpg
ĐGM. Nguyễn Khảm

Trong bài hát Kinh Hoà Bình của thánh Phanxicô Assisi, chúng ta hát lên: “Lạy Chúa, xin hãy dùng con như khí cụ bình an của Chúa, để con đem yêu thương vào nơi oán thù, đem thứ tha vào nơi lăng nhục…” Chúng ta lại hát tiếp: “Để con dọi ánh sáng vào nơi tối tăm, đem niềm vui đến chốn u sầu”.

Lời kinh này không chỉ là một lời cầu nguyện mà còn là một lời kinh diễn tả lối sống đích thực của mỗi người Kitô hữu. Như vậy bổn phận của mình không phải chỉ là đem yêu thương vào nơi oán thù mà còn phải dọi ánh sáng vào nơi tối tăm.

Có một câu chuyện kể như thế này:

Một anh mù đi thăm một người bạn. Đã lâu không gặp nên đôi bạn hàn huyên mãi quên cả thời gian. Khi trời tối mịt thì anh mù mới cáo từ ra về. Anh bạn bảo: “Thôi để tôi thắp cho anh cái đèn, trời tối quá rồi”. Anh mù nghĩ là bạn muốn đùa nên trả lời: “Anh muốn đùa hả? Tôi mù thì ngày và đêm có khác gì nhau đâu”. Anh bạn vội vàng xin lỗi nói: “Tôi đâu có dám đùa với anh, ý tôi là anh nên cầm cái đèn để người ta sẽ thấy sáng và không đụng phải anh”. Anh mù nghe nói có lý liền vui vẻ hiên ngang xách đèn ra về. Đi được một đoạn thì có một người đi ngược chiều đụng phải, làm anh mù ngã xuống vệ đường. Quá tức giận, anh lồm cồm ngồi dậy chửi đổng: “Đồ đui, người ta cầm cái đèn sáng như thế này mà không thấy hả?”. Người kia liền mắng lại: “Mày mới là đồ đui, đèn tắt mẹ từ lúc nào mà còn chửi người ta”.

Coi chừng chúng ta lại rơi vào tình trạng như thế. Nếu mình rơi vào tình trạng đấy thì rất nguy hiểm. Làm sao có thể dọi ánh sáng vào nơi tối tăm khi mà chúng ta không có ánh sáng, hoặc ánh sáng chúng ta đã bị tắt ngấm từ lâu.

Đặt câu hỏi như thế thì chúng ta thấy anh mù Bactimê sẽ trở thành gần gũi với mình hơn. Anh ta không còn là khuôn mặt xa lạ của 20 thế kỷ trước, mà giờ đọc lại mình có cảm tưởng như là đọc truyện cổ tích. Anh ta giờ trở thành một khuôn mặt mời gọi mình suy nghĩ về vấn đề của chính cuộc đời mình.

Ngày nay người ta nói đến mù chữ, vài năm nay lại thêm mù vi tính. Một thứ mù về mặt trí tuệ. Phúc Âm kể cũng có lần Chúa Giêsu mắng các môn đệ: “Các ngươi có mắt mà cũng như mù”. Và đây là một thứ mù về mặt tâm linh.

Khi kể câu chuyện này tôi không nhắm đến mù thân xác, vì thời đó có rất nhiều người mù, nhưng Chúa Giêsu không chữa cho tất cả. Ngài chỉ chữa cho một số người mang tính biểu tượng. Cũng không phải thánh Maccô nói đến mù chữ, vì chúng ta không nghe kể Chúa Giêsu mở lớp tình thương để dạy học. Như vậy chắc chắn là thánh Macco nhấn mạnh mù về mặt tâm linh, mù về mặt tinh thần. Ta có thể hiểu như thế nào về tình trạng mù này?

Có một câu chuyện kể về các người mù rủ nhau đi xem voi. Xem xong thì cùng nhau ngồi lại bàn tán, mô tả xem con voi nó giống như cái gì?

Anh sờ được cái chân thì dõng dạc tuyên bố: con voi nó giống như cái cột nhà.

Anh khác thì oang oang: con voi nó giống như cái quạt. Vì anh này rờ được ngay cái tai của nó.

Còn các anh sờ cái bụng, cái vòi. Ta không biết họ sẽ mô tả con voi giống như cái gì.

Suy nghĩ kỹ chuyện này thì thấy cũng thấm thía lắm. Tôi muốn chia sẻ với anh chị em là: chúng ta có thể rơi vào tình trạng mù về mặt tinh thần, có nghĩa là ta không nhìn thấy được chân lý toàn diện về cuộc sống. Ta chỉ nhìn thấy chân lý phiến diện như anh mù mô tả con voi “nó giống như cái cột nhà”, như thế là rất phiến diện.

Từ 30 năm về trước, một nhà xã hội học Mỹ… đã lên tiếng về con người thời đại. Ông gọi: “Con người một chiều kích”. Tôi thấy nhận xét ấy vẫn đúng cho đến ngày nay và chắc có lẽ càng ngày sẽ càng đúng hơn.

Cuộc sống con người chúng ta được đan kết bằng nhiều chiều kích. Có một chiều kích hướng thượng, mình gọi là chiều dọc trong mối quan hệ với Thiên Chúa. Có một chiều kích ngang nữa, trong quan hệ bình đẳng yêu thương đối với mọi người, và có một chiều quan hệ đối với thế giới vật chất.

Càng ngày con người ta càng quên mất cái chiều hướng thượng, quên mất mối quan hệ hàng ngang với anh em trong tình yêu thương, mà chỉ quan tâm đến quan hệ tình bạn với thế giới vật chất.

“Con người một chiều kích”. Chúng mình không khám phá, không sống được cái chân lý toàn diện về cuộc sống của con người. Nguyên nhân nào có thể dẫn đến tình trạng đó.

Trở lại với hoàn cảnh của những anh em khiếm thị. Hầu hết đều bị mù từ lúc mới sinh. Có một số do tai nạn sau này. Nếu hiểu mù là mình không thấy sự vật thì cũng có lúc mình cũng không nhìn thấy mặc dù mắt mình vẫn sáng. Chẳng hạn như có sự cố cúp điện hay lúc mình bị đau mắt phải lấy khăn che mắt cho đỡ chói, đỡ nhức. Những hình ảnh ấy khiến tôi nghĩ đến tình trạng mù về mặt tinh thần. Nếu bảo về tinh thần mù lòa từ lúc mới sinh thì không thể tin được.

Tất cả mọi người đều là hình ảnh của Thiên Chúa, vì thế Thiên Chúa đều ban tặng cho mọi người khả năng nhận biết chân lý.

Ta có thể rơi vào tình trạng mù tâm linh là do nguyên nhân thứ 2, thứ 3. Nghĩa là mình thiếu ánh sáng. Do những hoàn cảnh và những môi trường sống.

Hiểu như vậy, ta thấy rằng hầu hết chúng ta đều là những người mù đáng thương về mặt tâm linh. Vì vậy, chúng ta hãy khiêm tốn chạy đến với Chúa để người chữa trị. Người sẽ giúp chúng ta nhìn thấy chân lý toàn vẹn. Người sẽ giúp chúng ta nhận ra Thiên Chúa là Cha của chúng ta và mọi người là anh em của ta. Người sẽ giúp ta nhận ra con đường tiến về nhà Cha trên Trời. Con đường đó là con đường Chúa Giêsu đã đi và đã tới đích. Và đó cũng là con đường hẹp, con đường ngược dốc, con đường thập giá nhưng là con đường dẫn đến sự sống vinh quang và vĩnh cửu. Amen.

Tin Mừng không chọn lựa đất sống - Tình Yêu chẳng chối từ gian nan
The administrator has disabled public write access.

Re: CHÚA NHẬT X X X THƯỜNG NIÊN - B 11 years 6 months ago #43217


  • Posts:3165 Thank you received: 876
  • “Mane nobiscum, Domine, quoniam advesperascit”. (Luc 24:29b)
  • DuySa (MVN)'s Avatar
  • DuySa (MVN)
  • Platinum Boarder
  • OFFLINE
:computer :buom :cry

RÀO CẢN

Có một chi tiết nhỏ qua đoạn Tin mừng sáng hôm nay đã làm cho tôi phải suy nghĩ và muốn được đem ra để chia sẻ. Đó là đang khi chàng hành khất kêu van cùng Chúa Giêsu: Lạy Con Vua Đavid xin thương xót tôi, thì nhiều người đã quát mắng và bảo anh hãy im đi, hãy câm miệng lại. Những người này đã trở thành một thứ rào cản, ngăn chặn không cho anh tiến đến cùng Chúa Giêsu.

Đáng lẽ họ phải nắm lấy tay anh mà dẫn tới Chúa, thì họ lại túm cổ, lôi anh ra xa Ngài. Chẳng có một ai ngoài chính Chúa Giêsu đã giúp đỡ anh mà thôi.Thực vậy, khi nghe dân chúng quát mắng anh, thì Ngài đã dừng lại, truyền dẫn anh đến với Ngài. Chỉ lúc đó, họ mới thay đổi thái độ. Chỉ lúc đó, họ mới chịu giúp đỡ con người bất hạnh kia.

Từ chi tiết nhỏ bé trên chúng ta hãy kiểm điểm lại cuộc sống, vì biết đâu, chính chúng ta đôi lúc cũng đã trở thành một thứ rào cản, ngăn chặn không cho Chúa đến với người khác, cũng như không cho người khác đến với Chúa. Vậy chúng ta đã trở nên một thứ rào cản như thế nào?

Xin thưa: trước hết là bằng những ý nghĩ chủ quan đầy thiển kiến, những lời nói thiếu ý thức gây sứt mẻ và những cử chỉ mang tính cách ghen tị. Thực vậy, đứng trước một thanh niên rượu chè cờ bạc hay trộm cắp, mà nay muốn làm lại cuộc đời của mình để trở nên tốt lành hơn, thì phản ứng tự nhiên của chúng ta là nghi ngờ cái thiện chí của anh ta. Từ sự nghi này, chúng ta thường có thái độ cảnh giác, đề phòng bằng cách không liên hệ với anh ta. Và nếu có liên hệ thì cũng dè chừng, mắt trước mắt sau. Cũng vì sự nghi ngờ ấy, chúng ta thường có những lời nói vô ý thức, thiếu trách nhiệm, chẳng hạn: ngựa quen đường cũ. Người như nó mà bỏ được tật xấu này, tật xấu kia thì tôi chỉ bé bằng con kiến.

Tất cả những ý nghĩ, lời nói và thái độ như thế sẽ vùi dập mất chút thiện chí vừa mới lóe sáng trong tâm hồn người thanh niên, để rồi anh ta sẽ chẳng thể nào trở về cùng Chúa. Thay vì kéo anh ta đến với Chúa, thì chúng ta đã trở nên một thứ rào cản, thậm chí còn đẩy anh ta xa lìa Ngài. Hiện thời, đời sống và cách cư xử của chúng ta đã là một thứ rào cản, hay đã là một nhịp cầu, trên đó Chúa đến với những người anh em chúng ta, cũng như trên đó họ sẽ đến cùng Chúa.

Ngoài ra, chúng ta còn có thể trở nên một thứ rào cản bằng chính cuộc sống bê bối của chúng ta. Thực vậy, có những anh em lương dân đầy thiện chí, muốn tìm hiểu Kitô giáo cũng như sứ điệp Tin mừng, thế nhưng thiện chí này đã bị khựng lại khi họ nhìn vào đời sống cụ thể của chúng ta.

Thực vậy, khi nhìn vào đời sống, họ thấy chúng ta cũng gian tham và bất công, cũng độc ác và hà hiếp, cũng giận hờn và thù oán, cũng vợ nọ con kia, lem nhem trong lãnh vực tình cảm… để rồi có lúc họ đã phải thốt lên: Tôi tưởng người Kitô hữu tốt lành như thế nào. Không ngờ họ còn thua cả những người tôn giáo khác...

Đáng lẽ ra đời sống của chúng ta phải là một bài giảng hùng hồn, có sức thuyết phục cuốn hút họ về với Đức Kitô, thì do những bê bối, đời sống của chúng ta đã trở thành một thứ thuốc nổ, phá hủy chút thiện chí còn đọng lại nơi họ, hay là đã trở thành một thứ rào cản không cho họ tiến đến cùng Chúa.


KD
"Ut In Omnibus Glorificetur Deus" (1Pt. 4:11)
duysa93.blogspot.com/
Last Edit: 11 years 6 months ago by DuySa (MVN).
The administrator has disabled public write access.

CHÚA NHẬT X X X THƯỜNG NIÊN - B 11 years 6 months ago #43210

CHÚA NHẬT XXX THƯỜNG NIÊN-B

Trong bài Tin Mừng hôm nay chúng ta được nghe anh mù Bac-ti-mê cầu xin với Chúa Giêsu rằng: Lạy Chúa, xin cho tôi được thấy.. Đó là lời cầu xin mà mỗi người chúng ta có thể dâng lên Chúa trong thánh lễ hôm nay. Bởi vì dù ít hay nhiều, chúng ta đều mù lòa về một vài phương diện nào đó trong cuộc sống. Và Chúa Giêsu cũng muốn mở mắt cho chúng ta – Xin Chúa giải thoát chúng ta khỏi bóng tối tội lỗi để chúng ta được bước đi trong ánh sáng của Ngài.

Bài Tin Mừng hôm nay tường thuật việc Chúa Giêsu chữa cho người mù được sáng mắt. Đang là “đêm dài một đời” mà nay có người giúp cho phân biệt được đâu là ngày đâu là đêm, đâu là ánh sáng đâu là bóng tối thì còn gì bằng. Nhất anh mù Bac-ti-mê chứ chẳng giỡn chơi !

Mù về thể lý như anh Bac-ti-mê đã là một nỗi khổ. Thế mà con người vẫn còn nhiều chứng mù khác nữa cũng vô vàn là đớn đau. Chính vì thế mà đã từ lâu con người thuộc nhiều quốc gia lãnh thổ trên thế giới đã cố gắng quyết tâm, nào là xóa nạn mù chữ, xóa mù về luật giao thông, hay xóa mù về việc sử dụng computer cho nhân viên hành chánh, cho các thành viên trong Ban Hành Giáo…

Ngày xưa Chúa Giêsu đã có lần quở trách những người Do Thái cứng lòng rằng: “chúng có mắt mà chẳng thấy, có tai mà chẳng nghe” (Mt 8, 18). Chỗ khác thì Chúa Giêsu nói tới nạn mù của những nhà lãnh đạo Do Thái: “Mù mà lại dắt mù được sao? Lẽ nào cả hai lại không sa xuống hố” (Lc 6, 39). Nặng lời hơn, Ngài còn lớn tiếng với nhóm Biệt Phái rằng: “Đồ mù quáng!” (Mt 23, 17.19.23).

Người đời vẫn thường nói: Nhân vô thập toàn; thế nên bình thường, chẳng ai dám tự cho mình là hoàn hảo, là thông sáng mọi sự. Nói cách khác, ai trong chúng ta cũng có một vài chứng mù nào đó. Thực tế này đã được ngôn-sứ Giê-rê-mi-a chia sẻ trong bài đọc thứ nhất khi Ông được đồng hành với với đoàn dân riêng của Thiên Chúa: “…Trong chúng, có kẻ đui người què, kẻ mang thai, người ở cữ…Ta sẽ an ủi và dẫn đưa chúng về..” (Gr 31, 7-9). Còn dưới cái nhìn Kitô giáo hôm nay, có lẽ chứng mù đáng sợ nhất trên hết các dạng mù, đó là không thấy mình đang sống như người mù: sống mà không biết tại sao mình sống. Mình sống để làm gì? Cuộc sống này sẽ đi về đâu? Đó chính là chứng mù về đời sống tâm linh, chứng mù này còn trầm trọng hơn cả sự mù lòa về thể lý, về kiến thức. Thiếu ánh sáng của đức-tin, người ta sẽ lầm lũi đi trong đêm tối. Người ta sống nghi ngờ, ích kỷ, thù hận, tuyệt vọng; sống trong sự sai lầm về chân lý …

Lại có những hạng người kiêu căng ngạo mạn, luôn cho mình là hay nhất, giỏi nhất, hoàn hảo tất cả, thông kim bác cổ. Họ luôn coi mình là người quan trọng, chê bai người già, coi thường lớp trẻ. Từ đó mà họ không nhìn ra cái tốt điều hay của tha nhân mà học hỏi bắt chước; nên cũng chẳng nhận ra kiếp “nhân vô thập toàn” để cảm thông và nâng đỡ nhau. Người ta nói :”Ếch ngồi đáy giếng xem trời bằng vung “ là vậy. Đó cũng là một chững mù.

Liên quan tới điều này, từ ngàn xưa tác giả thư Do Thái đã bộc bạch trước mọi người về thân phận yếu đuối mỏng dòn của hàng giáo sĩ, là những người thường bị những ”kẻ mù”soi mói, châm chọc, đòi hỏi: “…Thượng tế nào cũng là người được chọn trong số người phàm, và được đặt lên làm đại diện cho loài người, trong các mối tương quan với Thiên Chúa, để dâng lễ phẩm cũng như tế vật đền tội. Vị ấy có khả năng cảm thông với những kẻ ngu muội và những kẻ lầm lạc, bởi vì chính mình cũng đầy yếu đuối; mà vì yếu đuối, nên vị thượng tế phải dâng lễ đền tội cho dân thế nào, thì cũng phải dâng lễ đền tội cho chính mình như vậy”( Bài ddcj II-Dt 5, 1-3).

Lạy Thiên Chúa đầy lòng nhân hậu và xót thương, xin cho mỗi người chúng con luôn ý thức về thân phận mỏng dòn hạn chế của kiếp người, để chúng con biết cậy trông vào Chúa hơn nữa, và để chúng luôn biết cảm thông và nâng đỡ nhau trong cuộc sống này.

johntri

Last Edit: 11 years 6 months ago by Nguyễn Hữu Trí.
The administrator has disabled public write access.
The following user(s) said Thank You: DuySa (MVN), Hùng 31, Vũ Hải (Lớp Tôma Thiện)
  • Page:
  • 1


VISITORS SINCE JANUARY 7, 2012