Welcome, Guest
Username: Password: Remember me

TOPIC: MỖI NGÀY MỘT CÂU KINH THÁNH - Sưu tầm

Re: MỖI NGÀY MỘT CÂU KINH THÁNH - Sưu tầm 10 years 7 months ago #49306

Chúa Nhật 15/09/2013 - Tuần XXIV Mùa Thường Niên Năm C

“Con à, lúc nào con cũng ở với cha, tất cả những gì của cha đều là của con. Nhưng chúng ta phải ăn mừng, phải vui vẻ, vì em con đây đã chết, nay lại sống, đã mất, nay lại tìm thấy.” (Lc 15,1-32)

Khi ấy, những người thâu thuế và những người tội lỗi đến gần Chúa Giêsu để nghe Người giảng. Thấy vậy, những người biệt phái và luật sĩ lẩm bẩm rằng: "Ông này đón tiếp những kẻ tội lỗi, cùng ngồi ăn uống với chúng". Bấy giờ Người phán bảo họ dụ ngôn này: "Ai trong các ông có một trăm con chiên, và nếu mất một con, lại không để chín mươi chín con khác trong hoang địa mà đi tìm con chiên lạc, cho đến khi tìm được sao? Và khi đã tìm thấy, người đó vui mừng vác chiên trên vai, trở về nhà, kêu bạn hữu và những người lân cận mà nói rằng: "Anh em hãy chia vui với tôi, vì tôi đã tìm thấy con chiên lạc!" Cũng vậy, Tôi bảo các ông: "Trên trời sẽ vui mừng vì một người tội lỗi hối cải hơn là vì chín mươi chín người công chính không cần hối cải. "Hay là người đàn bà nào có mười đồng bạc, nếu mất một đồng, mà lại không đốt đèn, quét nhà và tìm kỹ lưỡng cho đến khi tìm thấy sao? Và khi đã tìm thấy, bà mời các chị em bạn và những người láng giềng đến mà rằng: 'Chị em hãy vui mừng với tôi, vì tôi đã tìm được đồng bạc tôi đã mất'. Cũng vậy, Tôi bảo các ông: Các Thiên Thần của Thiên Chúa sẽ vui mừng vì một người tội lỗi hối cải". Người lại phán rằng: "Người kia có hai con trai. Đứa em đến thưa cha rằng: 'Thưa cha, xin cha cho con phần gia tài thuộc về con'. Người cha liền chia gia tài cho các con. Ít ngày sau, người em thu nhặt tất cả tiền của mình, trẩy đi miền xa và ở đó ăn chơi xa xỉ, phung phí hết tiền của. Khi nó tiêu hết tiền của, thì vừa gặp nạn đói lớn trong miền đó và nó bắt đầu cảm thấy túng thiếu. Nó vào giúp việc cho một người trong miền, người này sai nó ra đồng chăn heo. Nó muốn ăn những đồ heo ăn cho đầy bụng, nhưng cũng không ai cho. Bấy giờ nó muốn hồi tâm lại và tự nhủ: "Biết bao người làm công ở nhà cha tôi được ăn dư dật, còn tôi, tôi ở đây phải chết đói! Tôi muốn ra đi, trở về với cha tôi và thưa người rằng: 'Lạy cha, con đã lỗi phạm đến Trời và đến cha; con không đáng được gọi là con cha nữa, xin cha đối xử với con như một người làm công của cha'. Vậy nó ra đi và trở về với cha nó. Khi nó còn ở đàng xa, cha nó chợt trông thấy, liền động lòng thương; ông chạy lại ôm choàng lấy cổ nó hồi lâu. Người con trai lúc đó thưa rằng: 'Lạy cha, con đã lỗi phạm đến Trời và đến cha; con không đáng được gọi là con cha nữa'. Nhưng người cha bảo các đầy tớ: 'Mau mang áo đẹp nhất ra đây và mặc cho cậu, hãy đeo nhẫn vào ngón tay cậu và xỏ giầy vào chân cậu. Hãy bắt con bê béo làm thịt để chúng ta ăn mừng, vì con ta đây đã chết, nay sống lại, đã mất nay lại tìm thấy'. Và người ta bắt đầu ăn uống linh đình. "Người con cả đang ở ngoài đồng. Khi về gần đến nhà, nghe tiếng đàn hát và nhảy múa, anh gọi một tên đầy tớ để hỏi xem có chuyện gì. Tên đầy tớ nói: 'Đó là em cậu đã trở về và cha cậu đã giết con bê béo, vì thấy cậu ấy trở về mạnh khoẻ'. Anh liền nổi giận và quyết định không vào nhà. Cha anh ra xin anh vào. Nhưng anh trả lời: 'Cha coi, đã bao năm con hầu hạ cha, không hề trái lệnh cha một điều nào, mà không bao giờ cha cho riêng con một con bê nhỏ để ăn mừng với chúng bạn, còn thằng con của cha kia, sau khi phung phí hết tài sản của cha với bọn điếm, nay trở về, thì cha lại sai làm thịt con bê béo ăn mừng nó'. "Nhưng người cha bảo: 'Hỡi con, con luôn ở với cha, và mọi sự của cha đều là của con. Nhưng phải ăn tiệc mừng, vì em con đã chết nay sống lại, đã mất nay lại tìm thấy'".( Lc 15,1-32)

Khi chiêm ngắm người cha nhân hậu, ta khám phá ra khuôn mặt một Thiên Chúa yêu thương.
Thiên Chúa yêu thương là Thiên Chúa khiêm tốn.
Như người cha chấp nhận chia gia sản cho con, chấp nhận để con bỏ nhà ra đi, Thiên Chúa cũng tôn trọng tự do của con người.
Đấng Toàn Năng đã tự giới hạn quyền năng của mình để chúng ta có thể hiện hữu một cách tự do. Ngài như thể thu mình lại để nhường chỗ cho thụ tạo.
Không phải chỉ con người mới cần cởi giày trước Thiên Chúa. Chính Thiên Chúa cũng cởi giày trước mầu nhiệm con người, vì lòng con người cũng là phần đất thiêng thánh.
Thiên Chúa yêu thương là Thiên Chúa biết chờ đợi.
Thiên Chúa vẫn nuôi hy vọng khi con người lìa xa Ngài.
Người Cha vẫn luôn ngóng con từ bên cửa sổ. Lòng Cha luôn hướng về con. Bởi thế ngay khi con còn ở đàng xa, Cha đã thấy. Cha vẫn nhận ra con, dù con xanh xao tiều tụy.
Thiên Chúa không thất vọng về con người. Ngài không bắt ép người ta hoán cải, Ngài chỉ chờ. Ngài chờ vì Ngài tôn trọng tự do của họ.
Thiên Chúa yêu thương là Thiên Chúa biết tha thứ.
Ngài là Cha yêu con bằng cung lòng người mẹ.
Rõ ràng con thứ thật đáng trách, vì bất hiếu. Nhưng tình thương của Cha còn lớn hơn tội của anh.
Cha thương anh vì anh đã lỗi phạm.
Tội lỗi tự nó đã đem lại hình phạt rồi.
Người cha có vẻ không cần nghe con mình xin lỗi. Sự trở về của anh đã là lời thống hối ăn năn.
“Con ta đã chết, nay đang sống; đã mất, nay lại tìm thấy.”
Thiên Chúa không nhớ mãi chuyện đã qua. Điều quan trọng là hiện tại: con đang sống trong vòng tay Cha.
Thiên Chúa yêu thương là Thiên Chúa luôn chạy ra, như người cha chạy ra để đón đứa con thứ, như người cha đi ra để năn nỉ đứa con cả.
Thiên Chúa dường như không yên trong hạnh phúc của mình, nếu có một người con còn đứng ngoài.
Người cha trong dụ ngôn chẳng sợ mất uy nghi, đạo mạo. Ông chạy đến với con, phá vỡ khoảng cách của quyền uy. Quyền uy của người cha là quyền uy của tình yêu, mà tình yêu thi có can đảm vượt qua mọi khoảng cách.
Thiên Chúa yêu thương là Thiên Chúa biết nhảy mừng.
Thiên Chúa đãi tiệc vì một người ăn năn sám hối.
Nhưng Thiên Chúa nhảy mừng cũng là Thiên Chúa từng đau khổ. Ngài đau nỗi đau của con khi cố tình xa Cha.
Thiên Chúa biết buồn vui với con người và vì con người.
Hãy trở lại và ở lại trong nhà Cha, vì Cha muốn trao cho bạn tất cả những gì Ngài có. Tiệc đã sẵn, vào với Cha cũng là về với anh em.


Qua bài Tin Mừng này, bạn hãy cho thấy khuôn mặt khiêm tốn của người cha. Bạn thấy Thiên Chúa có khi nào khiêm tốn với bạn không?
Last Edit: 10 years 7 months ago by Đinh Cường [ Tôma ].
The topic has been locked.
The following user(s) said Thank You: Đinh Cao Thắng

Re: MỖI NGÀY MỘT CÂU KINH THÁNH - Sưu tầm 10 years 7 months ago #49304


Thứ Bảy 14/09/2013 Tuần XXIII Mùa Thường Niên
- Lễ Suy tôn Thánh Giá

“Như ông Môsê giương cao con rắn trong sa mạc, Con Người cũng sẽ phải được giương cao như vậy.” (Ga 3,14)


Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng Nicôđêmô rằng: "Không ai lên trời được, ngoài người đã từ trời xuống, tức là Con Người vốn ở trên trời. Cũng như Môsê treo con rắn nơi hoang địa thế nào, thì Con Người cũng phải bị treo lên như vậy, để những ai tin vào Người, thì không bị tiêu diệt muôn đời. "Quả thật, Thiên Chúa đã yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một Người, để tất cả những ai tin vào Con của Người, thì không phải hư mất, nhưng được sống đời đời, vì Thiên Chúa không sai Con của Người giáng trần để luận phạt thế gian, nhưng để thế gian nhờ Con của Người mà được cứu độ".(Ga 3, 13-17)

Thập giá trong bối cảnh xã hội Do Thái thời Chúa Giêsu là biểu tượng của án phạt ghê tởm và nhục nhã nhất đối với con người. Thế nhưng, khi Chúa đến, Người đã dùng chính hình ảnh xấu xa ấy làm nơi gởi tấm thân vô giá, biến nó trở thành Thánh giá, biểu tượng của sự sống và phúc trường sinh cho nhân loại. Nếu như thập giá tự nó là hình ảnh của sự ác, làm cho con người đau khổ thì cây Thánh Giá với hình ảnh Chúa Giêsu giang tay ra, như một lời mời gọi con người hãy đến để được ơn tha thứ, được yêu thương và hưởng hạnh phúc. Đây chính là cách thức Thiên Chúa yêu thương nhân loại, một tình yêu trung thành, tuyệt đối và vô điều kiện. Để diễn tả tình yêu ấy, Chúa đã đi đến tận cùng sự đau khổ của con người . Qua tình yêu thập giá này, mối quan hệ mật thiết mới giữa Thiên Chúa và loài người tội lỗi được thiết lập và không bao giờ bị phá huỷ.

Những cây thập giá bằng vàng, bạc chúng ta đeo sẽ chỉ có giá trị một món đồ trang sức, những dấu thánh giá chúng ta “vẽ” trên mình sẽ chỉ là những cử chỉ vô nghĩa, nếu như đời sống của chúng ta không diễn tả mầu nhiệm thập giá của Chúa Kitô. Mời bạn tự vấn: Tôi có sẵn sàng đón nhận hy sinh gian khổ khi phục vụ tha nhân không? Tôi có dám chịu những thiệt thòi, hệ luỵ để dấn thân bênh vực cho công lý, sựthật, cho những người bị bỏ rơi không?
Last Edit: 10 years 7 months ago by Đinh Cường [ Tôma ].
The topic has been locked.
The following user(s) said Thank You: Đào Đình Hoa, Đinh Cao Thắng

Re: MỖI NGÀY MỘT CÂU KINH THÁNH - Sưu tầm 10 years 7 months ago #49282

Biết tự trào về cái tôi xấu xí của mình là phương thế hữu hiệu để sửa chữa khuyết điểm của chính mình.

Bác Cường hay quá, Bác xử dụng tữ ngữ nhẹ nhàng khiến người ta cảm thấy rất dễ thực hiện. Quả là Thánh Thần CHúa soi sáng cho người siêng năng lắng nghe Lời Chúa.
The topic has been locked.
The following user(s) said Thank You: Đinh Cao Thắng

Re: MỖI NGÀY MỘT CÂU KINH THÁNH - Sưu tầm 10 years 7 months ago #49281

Thứ Sáu 13/09/2013 Tuần XXIII Mùa Thường Niên

“Sao anh thấy cái rác trong con mắt của người anh em, mà cái xà trong con mắt của chính mình thì lại không để ý tới?” (Lc 6,41)


Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ dụ ngôn này: "Người mù có thể dẫn người mù được chăng? Cả hai lại không sa xuống hố ư? Môn đệ không trọng hơn Thầy; nếu môn đệ được giống như Thầy, thì kể là hoàn hảo rồi.
"Sao ngươi nhìn cái rác trong mắt anh em, còn cái đà trong chính mắt ngươi thì lại không thấy? Sao ngươi có thể nói với người anh em: 'Này anh, hãy để tôi lấy cái rác trong con mắt anh', trong khi chính ngươi không nhìn thấy cái đà trong mắt ngươi. Hỡi kẻ hình, hãy lấy cái đà ra khỏi mắt mình trước đã, rồi bấy giờ ngươi sẽ trông rõ để lấy cái rác khỏi mắt anh em ngươi".( Lc 6, 39-42)


Thông thường người ta dễ nhìn thấy những khuyết điểm nơi người khác hơn là những ưu điểm, và cũng dễ thấy nhưng lỗi lầm của người khác hơn những khiếm khuyết nơi bản thân. Nhận ra mình tội lỗi đã là khó, nhận ra mình giả dối còn khó gấp bội, bởi vì người đạo đức giả lại cho mình đạo đức hơn ai hết, người giả dối lại nghĩ mình trung thực không ai bằng. Chúa Giêsu khiển trách những người giả hình, giả đạo đức bằng những lời có sức đánh động như thế, may ra họ thức tỉnh và nhận ra chân tướng của mình. Đồng thời Chúa dạy chúng ta cần khiêm tốn, chân thành sửa sai, nhận ra những khuyết điểm của mình để sửa chữa.

Có khi nào bạn thấy mình thật buồn cười lố bịch khi soi mói bắt bẻ người khác về những chuyện nhỏ nhặt trong khi chính mình lại sa lầy trong những tội lỗi có khi rất nặng nề mà mình vẫn nhắm mắt làm ngơ? Biết tự trào về cái tôi xấu xí của mình là phương thế hữu hiệu để sửa chữa khuyết điểm của chính mình. Bạn có nhận thấy như vậy không?
Last Edit: 10 years 7 months ago by Đinh Cường [ Tôma ].
The topic has been locked.

Re: MỖI NGÀY MỘT CÂU KINH THÁNH - Sưu tầm 10 years 7 months ago #49271

Thứ Năm 12/09/2013 Tuần XXIII Mùa Thường Niên

“Nếu anh em yêu thương kẻ yêu thương mình, thì có gì là ân với nghĩa? Ngay cả người tội lỗi cũng yêu thương kẻ yêu thương họ.” (Lc 6,32)

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Thầy bảo các con đang nghe Thầy đây: Các con hãy yêu kẻ thù, hãy làm ơn cho những kẻ ghét mình, hãy chúc phúc cho những kẻ nguyền rủa mình, hãy cầu nguyện cho những kẻ vu khống mình. Ai vả con má bên này, thì đưa cả má bên kia; ai lột áo ngoài của con, thì con cũng đừng cản nó lấy áo trong. Ai xin, thì con hãy cho, và ai lấy gì của con, thì đừng đòi lại. Các con muốn người ta làm điều gì cho các con, thì hãy làm cho người ta như vậy. Nếu các con yêu những kẻ yêu các con, thì còn ân nghĩa gì nữa? Vì cả những người tội lỗi cũng yêu những ai yêu họ. Và nếu các con làm ơn cho những kẻ làm ơn cho các con, thì còn ân nghĩa gì? Cả những người tội lỗi cũng làm như vậy. Và nếu các con cho ai vay mượn mà trông người ta trả lại, thì còn ân nghĩa gì? Cả những người tội lỗi cũng cho những kẻ tội lỗi vay mượn để rồi được trả lại sòng phẳng. Vậy các con hãy yêu kẻ thù, hãy làm ơn và cho vay mượn mà không trông báo đền. Phần thưởng của các con bấy giờ sẽ lớn lao, và các con sẽ là con cái Đấng Tối Cao, vì Người nhân hậu với những kẻ bội bạc và những kẻ gian ác. Vậy các con hãy ở nhân từ như Cha các con là Đấng nhân từ. Đừng xét đoán, thì các con sẽ khỏi bị xét đoán; đừng kết án, thì các con khỏi bị kết án. Hãy tha thứ, thì các con sẽ được thứ tha. Hãy cho, thì sẽ cho lại các con; người ta sẽ lấy đấu hảo hạng, đã dằn, đã lắc và đầy tràn mà đổ vào vạt áo các con. Vì các con đong đấu nào, thì cũng sẽ được đong trả lại bằng đấu ấy".( Lc 6, 27-38).

Thiên Chúa luôn đi bước trước để bày tỏ tình yêu của Ngài. Ngài “yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một”(Ga 3,16)mà không có một điều kiện nào. Quả đúng là “anh em đã nhận được nhưng không...” . Vậy Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta vô điều kiện thì đến lượt chúng ta cũng phải thương yêu anh em vô điều kiện, dù người ấy là ai, dù là kẻ thù đi nữa.Có như thế chúng ta mới diễn tả được hình ảnh của Thiên Chúa trong mình và sống đúng định nghĩa về Ngài là Thiên Chúa của tình yêu.

Tha thứ , đặc biệt tha thứ cho kẻ thù là điều khó nhất và cũng là điều làm cho chúng ta giống Chúa nhất. Nhưng để trở nên giống Chúa Kitô, chúng ta cần phải có tình yêu, sự can đảm, quảng đại.
Cám ơn người làm ơn là điều phải lẽ, nhưng có bao giờ bạn cám ơn người đã làm cho bạn khó chịu chưa? Đó chính là lúc bạn có dịp để thể hiện tình yêu thương vô điều kiện đó vậy.
Last Edit: 10 years 7 months ago by Đinh Cường [ Tôma ].
The topic has been locked.
The following user(s) said Thank You: Đào Đình Hoa, Xuân-Dung, Đinh Cao Thắng

Re: MỖI NGÀY MỘT CÂU KINH THÁNH - Sưu tầm 10 years 7 months ago #49257

Thứ Tư 11/09/2013 Tuần XXIII Mùa Thường Niên Năm

“Phúc cho anh em là những kẻ nghèo khó... Khốn cho các ngươi là những kẻ giàu có…” (Lc 6,20.24)


Khi ấy, Chúa Giêsu đưa mắt nhìn các môn đệ và nói:"Phúc cho các ngươi là những kẻ nghèo khó, vì nước Thiên Chúa là của các ngươi. Phúc cho các ngươi là những kẻ bây giờ đói khát, vì các ngươi sẽ được no đầy. Phúc cho các ngươi là những kẻ bây giờ phải khóc lóc, vì các ngươi sẽ được vui cười. Phúc cho các ngươi, nếu vì Con Người mà người ta thù ghét, trục xuất và phỉ báng các ngươi, và loại trừ các ngươi như kẻ bất lương, ngày ấy các ngươi hãy hân hoan và reo mừng, vì như thế, phần thưởng các ngươi sẽ bội hậu trên trời. Chính cha ông họ cũng đã đối xử với các tiên tri y như thế. "Nhưng khốn cho các ngươi là kẻ giàu có, vì các ngươi hiện đã được phần an ủi rồi. Khốn cho các ngươi là kẻ đã được no nê đầy đủ, vì các ngươi sẽ phải đói khát. Khốn cho các ngươi là kẻ hiện đang vui cười, vì các ngươi sẽ ưu sầu khóc lóc. Khốn cho các ngươi khi mọi người đều ca tụng các ngươi, vì chính cha ông họ cũng từng đối xử như vậy với các tiên tri giả".(Lc 6, 20-26)


Chúng ta đừng hiểu lầm rằng Chúa Giêsu ghét những người giàu có và chúc dữ họ. Ngài chỉ muốn dạy những kẻ theo Ngài, nếu chỉ muốn chọn con đường dễ dãi, con đường đưa tới thú vui và lợi lộc trước mắt mà quên đi mục đích tối hậu của con người thì thật là bất hạnh. Sự giàu sang dễ trói buộc con người vào một thực tại trần thế, làm cho con người không thể vươn tới thực tại thiên quốc: người giàu có khó sống thanh thoát để buông mình tín thác trọn vẹn vào bàn tay yêu thương của Thiên Chúa.


Chắc chắn là Chúa không chủ trương ‘bần cùng hoá’ con người. Ngài từng xác nhận Ngài “đến cho chiên được sống dồi dào”(cf. Ga 10,10). Vậy những lời Chúa nói đây phải được nghe trong bối cảnh hiện sinh: ĐANG có những người nghèo khổ đó, và chúng ta cần biết cảnh giác về trách nhiệm của mình đối với những người nghèo khổ xung quanh mình?
Last Edit: 10 years 7 months ago by Đinh Cường [ Tôma ].
The topic has been locked.
The following user(s) said Thank You: Đào Đình Hoa, Xuân-Dung

Re: MỖI NGÀY MỘT CÂU KINH THÁNH - Sưu tầm 10 years 7 months ago #49242


Thứ Ba 10/09/2013 - Tuần XXIII Mùa Thường Niên


Đức Giê-su đi ra núi cầu nguyện, và Người đã thức suốt đêm cầu nguyện cùng Thiên Chúa. (Lc 6,12)

Trong những ngày ấy, Chúa Giêsu lên núi cầu nguyện, và suốt đêm, Người cầu nguyện cùng Thiên Chúa. Sáng ngày, Người gọi các môn đệ và chọn mười hai vị mà Người gọi là Tông đồ: Đó là Simon, mà Người đặt tên là Phêrô, và em ông là Anrê, Giacôbê và Gioan, Philipphê và Bartôlômêô, Matthêu và Tôma, Giacôbê con ông Alphê và Simon cũng gọi là Nhiệt Thành, Giuđa con ông Giacôbê và Giuđa Iscariốt là kẻ phản bội. Người đi xuống với các ông, và dừng lại trên một khoảng đất bằng phẳng, có nhóm đông môn đệ cùng đoàn lũ dân chúng đông đảo từ khắp xứ Giuđêa, Giêrusalem và miền duyên hải Tyrô và Siđôn đến nghe Người giảng và để được chữa lành mọi bệnh tật. Cả những người bị quỷ ô uế hành hạ cũng được chữa khỏi, và tất cả đám đông tìm cách chạm tới Người, vì tự nơi Người phát xuất một sức mạnh chữa lành mọi người.( Lc 6, 12-19)

Với Chúa Giêsu việc cầu nguyện thật quan trọng vì nó gắn liền với căn tính là Con Thiên Chúa của Ngài. Chúa Giêsu “đi ra núi cầu nguyện,” ở đó Ngài gặp gỡ Thiên Chúa là Cha của Ngài trong sự thân mật riêng tư . Đêm hôm ấy Chúa Giêsu cầu nguyện suốt đêm bởi vì Ngài sắp làm một việc vô cùng hệ trọng: ngày hôm sau Ngài sẽ chọn gọi Nhóm Mười Hai để giao phó cho họ sứmạng qui tụ và coi sóc Hội Thánh cho đến ngày Ngài quang lâm; Điều này cho chúng ta thấy Chúa Giêsu luôn sống kết hiệp với Chúa Cha, cầu nguyện với Chúa Cha, nhất là trước những biến cố quan trọng. Noi gương Chúa Giêsu mỗi người Kitô hữu chúng ta phải luôn cầu nguyện, sống kết hiệp với Thiên Chúa trong mọi phút giây của cuộc sống. .

Chắc bạn cũng đã nhiều lần cầu nguyện rồi.Thông thường khi gặp đau khổ, khó khăn hay có những biến cố quan trọng trong cuộc sống chúng ta mới chạy đến với Chúa. Nhưng chúng ta đến với Chúa chỉ là để xin ơn. Chúng ta coi Thiên Chúa như là một ông chủ, để khi cần gì đó chúng ta đến xin ông ban phát cho ta. Đây quả thật là một quan niệm sai lầm. Chính Chúa Giêsu đã dạy chúng ta kêu Chúa là Cha, vậy tại sao chúng ta không đến với Thiên Chúa bằng tâm tình của một người con đến với Cha? Hãy học cùng Chúa Giêsu để luôn sống thât mật với Thiên Chúa bằng tâm tình của một người con thảo. Vì cầu nguyện chính là không khí thiêng liêng để chúng ta hít thở sức sống của Thiên Chúa. Sống đời cầu nguyện kết hiệp với Thiên Chúa cách mật thiết sẽ giúp chúng ta nhận ra thánh ý của Thiên Chúa để sống đẹp lòng Ngài.
Last Edit: 10 years 7 months ago by Đinh Cường [ Tôma ].
The topic has been locked.
The following user(s) said Thank You: Đào Đình Hoa, Xuân-Dung, Hùng 33

Re: MỖI NGÀY MỘT CÂU KINH THÁNH - Sưu tầm 10 years 7 months ago #49231

Thứ Hai 09/09/2013 Tuần XXIII Mùa Thường Niên

“Ngày Sabát, được phép làm điều lành hay điều dữ, cứu mạng người hay hủy diệt?” (Lc 6,9)

Vào một ngày Sabbat, Chúa Giêsu vào hội đường và giảng dạy. Khi ấy ở đó có một người tay hữu bị khô bại. Những luật sĩ và biệt phái quan sát xem Người có chữa lành người ấy trong ngày Sabbat không, để có cớ tố cáo Người. Nhưng Người biết tư tưởng các ông, liền bảo người có tay khô bại rằng: "Ngươi hãy chỗi dậy mà đứng ra giữa đây". Người đó đứng thẳng dậy. Đoạn Chúa Giêsu bảo các ông ấy rằng: "Tôi hỏi các ông, ngày Sabbat được phép làm sự lành hay sự dữ, cứu sống hay là giết chết?" Rồi đưa mắt nhìn mọi người, Chúa bảo người đó rằng: "Ngươi hãy giơ tay ra". Người ấy giơ ra, và tay người ấy được lành. Bấy giờ các ông đầy lòng tức giận, và bàn định với nhau xem có thể làm gì được Chúa Giêsu.(Lc 6, 6-11)

Đối với các luật sĩ biệt phái thì họ chú ý đến hình thức giữ luật hơn là mục đích của lề luật. Vì thế họ đã trách Chúa Giêsu khi Ngài chữa bệnh trong ngày Sabat. Theo quan niệm của người Do Thái thì việc làm vinh danh Thiên Chúa là tuân giữ luật buộc của ngày Sabat. Nhân cơ hội ấy, Chúa Giêsu dạy cho họ biết: mọi lề luật đều được làm ra vì con người, và điểm qui hướng mọi giới luật là mến Chúa, yêu người. Chúa Giêsu không muốn họ giữ luật bằng hình thức mà còn muốn dẫn họ đi xa hơn, tiến đến lý do sâu sa hơn đó là tuân giữ lề luật bằng sự yếu mến Thiên Chúa và tha nhân. Mến Chúa - yêu người là đặc tính cốt yếu của Kitô giáo. Đức Giêsu muốn con người sống tinh thần yêu thương tất cả lòng quảng đại.

Chúng ta đối với Chúa thế nào? Chúng ta giữ luật Chúa vì sợ tội, sợ người khác nói chúng ta tội lỗi hay vì chúng ta yêu mến Chúa? Đối với tha nhân chúng ta có đến với họ bằng lòng yêu thương hay chỉ là đến vì bổn phận và trách nhiệm. Mến Chúa – yêu người là điều răn Thiên Chúa muốn chúng ta thực hiện triệt để. Chúng ta đã, đang và sẽ làm gì để nổ lực chu toàn hai giới răn ấy?
Last Edit: 10 years 7 months ago by Đinh Cường [ Tôma ].
The topic has been locked.
The following user(s) said Thank You: Đào Đình Hoa, Xuân-Dung, Hùng 33

Re: MỖI NGÀY MỘT CÂU KINH THÁNH - Sưu tầm 10 years 7 months ago #49189

Chúa Nhật 08/09/2013 Tuần XXIII Mùa Thường Niên Năm C

“…mà trước tiên không ngồi xuống bàn tính xem…” (Lc 14,31)

Khi ấy, có nhiều đám đông cùng đi với Chúa Giêsu, Người ngoảnh lại bảo họ rằng: "Nếu ai đến với Ta mà không bỏ cha mẹ, vợ con, anh chị em và cả mạng sống mình, thì không thể làm môn đệ Ta. Còn ai không vác thập giá mình mà theo Ta, thì không thể làm môn đệ Ta. "Có ai trong các ngươi muốn xây tháp mà trước tiên không ngồi tính toán phí tổn cần thiết, xem có đủ để hoàn tất không? Kẻo đặt móng rồi mà không thể hoàn tất, thì mọi người xem thấy sẽ chế giễu người đó rằng: 'Tên này khởi sự xây cất mà không hoàn thành nổi'. "Hoặc có vua nào sắp đi giao chiến với một vua khác, mà trước tiên không ngồi suy nghĩ xem mình có thể đem mười ngàn quân ra đương đầu với đối phương dẫn hai mươi ngàn quân tiến đánh mình chăng? Bằng chẳng nổi, thì khi đối phương còn ở xa, vua ấy sai một phái đoàn đến cầu hoà. Cũng thế, bất kỳ ai trong các ngươi không từ bỏ tất cả của cải mình có, thì không thể làm môn đệ Ta".(Lc 14, 25-33)

Người ta không xây ngọn tháp trong một hai ngày, vì thế phải tính toán kỹ lưỡng trước khi khởi công. Cũng chẳng ai coi chuyện giao chiến với địch thù là chuyện đùa giỡn. Các bên giao chiến cũng phải bàn mưu tính kế và động viên mọi nguồn lực để dành chiến thắng. Tháp đã động thổ, không thể để bỏ dở dang. Trận chiến đã khai hỏa, chẳng có lùi lại. Cũng vậy, đời người Kitô hữu không diễn ra trong một, hai ngày nắng đẹp, nhưng kéo dài suốt bốn mùa: xuân, hạ, thu, đông của cả cuộc đời. Bước theo Đức Kitô cũng chẳng phải là chuyện đùa giỡn, được chăng hay chớ, nhưng là chuyện sinh tử của kiếp người, “được ăn cả, ngã về không.” Ta cần chấp nhận cái giá phải trả là bước theo Đức Kitô suốt đời để có thể sống tình thân với Ngài muôn đời.

“Ngồi xuống” suy xét để tìm phương cách giúp mình dạn dĩ và nghiêm túc bước theo Đức Kitô cho đến cuối đường. Thái độ theo Ngài nửa vời, bồng bột, lừng khừng, chẳng khác gì xây tháp dở dang hay không sẵn sàng cho cuộc chiến đã mở màn. Ngài mời bạn từ bỏ, từ bỏ và tiếp tục từ bỏ mỗi ngày như điều kiện tiên quyết cho tư thế người môn đệ của Ngài.
Last Edit: 10 years 7 months ago by Đinh Cường [ Tôma ].
The topic has been locked.

Re: MỖI NGÀY MỘT CÂU KINH THÁNH - Sưu tầm 10 years 7 months ago #49188

Thứ Bảy 07/09/2013 Tuần XXII Mùa Thường Niên


“Ông Đa-vít đã làm gì khi ông và thuộc hạ đói bụng? Ông vào nhà Thiên Chúa lấy bánh tiến mà ăn và cho thuộc hạ ăn. Thứ bánh này chỉ có tư tế mới được ăn mà thôi.” (Lc 6, 3-5)


Trong một ngày Sabbat, khi Chúa Giêsu đi qua đồng lúa, thì các môn đệ bứt bông lúa miến, vò xát trong tay, rồi ăn. Có mấy người biệt phái nói với các ông rằng: "Tại sao các ông làm điều không được phép làm trong ngày Sabbat?" Chúa Giêsu trả lời họ rằng: "Các ông chưa đọc điều Đavit đã làm khi ông và các người tuỳ tùng bị đói sao? Ngài đã vào đền thờ Thiên Chúa, lấy bánh dâng hiến mà ăn và cho các người bạn tuỳ tùng ăn, bánh đó họ không được phép ăn, nhưng chỉ dành cho các trưởng tế mà thôi". Và Người bảo họ rằng: "Con Người làm chủ cả ngày Sabbat".( Lc 6, 1-5)


Tôi rất thích Chúa Giêsu vì mỗi lần các môn đệ của Người phạm luật của người Do thái, hay khi các môn đệ sai lỗi thì Người lại bênh vực và tha thứ. Qua đó tôi nhận ra bản chất tuyệt hảo của Chúa Giêsu đó là Người luôn thấu hiểu, luôn yêu thương, tha thứ và mở cho người khác một con đường sống. Được người khác thông cảm tha thứ và bênh đỡ khi mình yếu đuối lỡ lầm là một niềm vui rất lớn. Thật may mắn cho các môn đệ đã được tận hưởng niềm vui này nơi Thầy Giêsu . Thật vậy, trong cuộc sống, người ta thường tìm sơ hở của nhau để triệt hạ nhau. Phải chăng tôi cũng đang sống trong vòng xoáy đó khi tôi phê bình chỉ trích người khác? Chúa Giêsu đã khai mở một phong cách sống mới: sống quân tử, sống thông cảm và yêu thương. Cách sống này làm biến đổi con người và thay đổi thế giới.

Lạy Chúa, Chúa muốn con đi theo con đường Chúa đã vạch ra, đó là con đường biết sống quảng đại để nhìn người khác với các ưu điểm của họ, biết thơng cảm và khích lệ nhau để mọi người cố gắng vượt khó mà thi hành ý Chúa. Xin Chúa cho con có đôi tay sẵn sàng giúp đỡ mỗi khi tha nhân cần. Xin Chúa thánh hóa miệng lưỡi con để con đừng thốt ra những lời chỉ trích cay nghiệt, nhưng biết dùng những lời nói êm dịu chân thành hầu đem lại niềm vui và hạnh phúc cho mọi người.
The topic has been locked.
The following user(s) said Thank You: Xuân-Dung, Hùng 33


VISITORS SINCE JANUARY 7, 2012