Welcome, Guest
Username: Password: Remember me
  • Page:
  • 1
  • 2

TOPIC: Mỗi Ngày Một Câu Kinh Thánh - Suy niệm tháng 9 - Sưu tầm và Tổng hợp

Mỗi Ngày Một Câu Kinh Thánh - Suy niệm tháng 9 - Sưu tầm 10 years 7 months ago #49465

Thứ Bảy 21/09/2013 Tuần XXIII Mùa Thường Niên - Thánh Matthêu

Khi ấy, Đức Giê-su đi ngang qua trạm thu thuế, thì thấy một người tên là Mát-thêu đang ngồi ở đó. Người bảo ông: “Anh hãy theo tôi !” Ông đứng dậy đi theo Người. (Mt 9,9-13)


Khi ấy, Chúa Giêsu đi ngang qua, thấy một người ngồi ở bàn thu thuế, tên là Matthêu. Người phán bảo ông: "Hãy theo Ta". Ông ấy đứng dậy đi theo Người. Và xảy ra khi Người ngồi dùng bữa trong nhà, thì có nhiều người thu thuế và tội lỗi đến ngồi đồng bàn cùng Chúa Giêsu và các môn đệ của Người. Những người biệt phái thấy vậy, liền nói với các môn đệ Người rằng: "Tại sao Thầy các ông lại ăn uống với những người thu thuế và tội lỗi như vậy?" Nghe vậy, Chúa Giêsu bảo rằng: "Người lành mạnh không cần đến thầy thuốc, nhưng là người đau yếu! Các ông hãy đi học xem lời này có ý nghĩa gì: Ta muốn lòng nhân từ, chớ không phải hy lễ. Vì Ta không đến để kêu gọi người công chính, nhưng kêu gọi người tội lỗi".(Mt 9, 9-13)

Mát-thêu bỏ bàn thu thuế, đểtheo Chúa, nhưng ít nhất có hai điều ông đã không từ bỏ.
Thứ nhất: ông đã không bỏ những bạn đồng nghiệp với ông. Ông mởtiệc lớn với họ để ăn mừng việc ông theo Chúa ( Mt 9,11). Các Phúc Âm Mác-cô và Lu-ca nói rõ chi tiết này ( Mc 2,15; Lc 5,29). Chúa Giê-su cũng có mặt trong bữa tiệc đó. Ai dám bảo rằng sau bữa tiệc đó, lại không có thêm những người cũng đứng dậy, cùng với Mát-thêu để đi theo Ngài?
Thứhai: Mát-thêu bỏ bàn thu thuế nhưng không quên đem theo cây bút. “Cây bút”, dụng cụđể tính sổ thu thuế giờ đây trở thành công cụđể ông ghi chép Tin Mừng. Ai có thể nói được bao nhiêu người đã trở thành môn đệ Đức Ki-tô nhờ đọc cuốn Tin Mừng mà người cựu thu thuế này đã viết ?


Không ai nên thánh một mình. Mát-thêu đã làm như thế. Bạn cũng như tôi đều có nhiệm vụ làm như thế. Bạn sẽ nên thánh chứ? Và những ai sẽ cùng nên thánh với bạn và nhờ bạn? Có phải là những người cùng gia đình, cùng nghề nghiệp, cùng sống với bạn không?
Last Edit: 10 years 7 months ago by Đinh Cường [ Tôma ].
The administrator has disabled public write access.
The following user(s) said Thank You: Đào Đình Hoa

Mỗi Ngày Một Câu Kinh Thánh - Suy niệm tháng 9 - Sưu tầm 10 years 7 months ago #49445

Thứ Sáu 20/09/2013 Tuần XXIV Mùa Thường Niên

Cùng đi với Người có Nhóm Mười Hai và mấy người phụ nữ đã được Người trừ quỷ và chữa bệnh. (Lc 8,1-2)



Khi ấy, Chúa rảo qua các thành thị và xóm làng, giảng dạy và loan báo Tin Mừng nước Thiên Chúa. Có nhóm Mười Hai cùng đi với Người, cũng có cả mấy người phụ nữ đã được chữa khỏi tà thần và bệnh tật: là bà Maria cũng gọi là Mađalêna, người đã được trừ khỏi bảy quỷ ám, bà Gioanna vợ của Chusa, viên quản lý của Hêrôđê, bà Susanna và nhiều bà khác; những bà này đã lấy của cải mình mà giúp Người.( Lc 8, 1-3)

Trả lời cho phóng viên tờ La Croix trên chuyến bay từ Rio de Janeiro về Roma, Đức Thánh Cha Phanxicô nói rằng không có phụ nữ, Giáo Hội mất đi sức phong phú của mình. Vì chưng, một Giáo Hội không có các phụ nữ cũng giống như đoàn Tông Đồ không có Mẹ Maria. Vai trò của phụ nữ không chỉ là người mẹ trong gia đình mà còn là hình ảnh của Đức Maria, Đấng làm cho Giáo Hội sinh ra và lớn lên. Trong Tin Mừng Luca, cùng với nhóm Mười Hai, còn có các “nữ tông đồ” đi theo Chúa “trên từng cây số,” hỗ trợ vật chất cho các ngài. Nhờ đó, việc loan báo Tin Mừng được thuận lợi hơn. Giáo hội sơ khai gắn bó với ý muốn này của Chúa Giêsu. Mọi tín hữu bất luận nam nữđều tham dự vào sứ mạng truyền giáo. Thánh Phaolô đã kể tên một số phụ nữ như A-qui-la, Pơ-rít-ca, Pho-tu-na-tô, A-khai-cô, và đặc biệt là Phê-bê, phụ trách Giáo hội tại Ken-khơ-rê.

Thưở ban đầu, Thiên Chúa dựng nên con người có nam có nữ. Trong Giáo Hội sơ khai cũng vậy, người nữ sát cánh bên cạnh người nam trong công cuộc loan báo Nước Trời, với một vai trò hoàn toàn mới, xứng hợp với bản chất “nữ tính” của mình. Mời bạn cùng đóng góp cho việc nhìn nhận phẩm giá và vai trò của người phụ nữ trong Giáo Hội và trong xã hội.
Last Edit: 10 years 7 months ago by Đinh Cường [ Tôma ].
The administrator has disabled public write access.
The following user(s) said Thank You: Đào Đình Hoa

Mỗi Ngày Một Câu Kinh Thánh - Suy niệm tháng 9 - Sưu tầm 10 years 7 months ago #49432

Thứ Năm 19/09/2013 Tuần XXIV Mùa Thường

“Tội của chị rất nhiều, nhưng đã được tha, bằng cớ là chị đã yêu mến nhiều.” (Lc 7,47)

Khi ấy, có một người biệt phái kia mời Chúa Giêsu đến dùng bữa với mình; Người vào nhà người biệt phái và vào bàn ăn. Chợt có một người đàn bà tội lỗi trong thành, nghe biết Người đang dùng bữa trong nhà người biệt phái, liền mang đến một bình bạch ngọc đựng thuốc thơm. Bấy giờ bà đứng phía chân Người, khóc nức nở, nước mắt ướt đẫm chân Người, bà lấy tóc lau, rồi hôn chân và xức thuốc thơm. Thấy thế, người biệt phái đã mời Người, tự nghĩ rằng: "Nếu ông này là tiên tri thì phải biết người đàn bà đang động đến mình là ai, và thuộc hạng người nào chứ: là một đứa tội lỗi (mà)!" Nhưng Chúa Giêsu lên tiếng bảo ông rằng: "Hỡi Simon, Tôi có điều muốn nói với ông". Simon thưa: "Xin Thầy cứ nói". "Một người chủ nợ có hai con nợ, một người nợ năm trăm đồng, người kia nợ năm mươi. Vì cả hai không có gì trả, nên chủ nợ tha cho cả hai. Vậy trong hai người đó, người nào sẽ yêu chủ nợ nhiều hơn?" Simon đáp: "Tôi nghĩ là kẻ đã được tha nhiều hơn". Chúa Giêsu bảo ông: "Ông đã xét đoán đúng". Và quay lại phía người đàn bà, Người bảo Simon: "Ông thấy người đàn bà này chứ? Tôi đã vào nhà ông, ông đã không đổ nước rửa chân Tôi, còn bà này đã lấy nước mắt rửa chân Tôi, rồi lấy tóc mình mà lau. Ông đã không hôn chào Tôi, còn bà này từ lúc vào không ngớt hôn chân Tôi. Ông đã không xức dầu trên đầu Tôi, còn bà này đã lấy thuốc thơm xức chân Tôi. Vì vậy, Tôi bảo ông, tội bà rất nhiều mà đã được tha rồi, vì bà đã yêu mến nhiều. Kẻ được tha ít, thì yêu mến ít". Rồi Người bảo người đàn bà: "Tội con đã được tha rồi". Những người đồng bàn liền nghĩ trong lòng rằng: "Ông này là ai mà lại tha tội được?" Và Người nói với người đàn bà: "Đức tin con đã cứu con, con hãy về bình an".(Lc 7, 36-50)


“Nhân vô thập toàn:” mang thân phận con người, ai lại không yếu đuối lỗi lầm! Yếu đuối lỗi lầm, ai là không cần được tha thứ, nhất là sự tha thứ của Thiên Chúa! Thật vậy, sống trên đời, mỗi người đều cần được tha thứ; nhưng cùng một trật cũng cần biết thứ tha. Song, tha thứ là một điều dễ nói nhưng thật khó
làm, bởi vì muốn tha thứ phải yêu thương. Thiên Chúa luôn sẵn sàng tha thứ cho con người vì Ngài yêu thương, vì Ngài là Tình Yêu. Ngược lại con người chỉ nhận được ơn tha thứ khi cảm nhận được tình yêu Thiên Chúa và sẵn sàng hoán cải. Và một khi biết mình được tha thứ thì lại yêu mến nhiều hơn. Đó chính là cảm nghiệm của người phụ nữ được ơn tha thứ hôm nay: “Tội của chị rất nhiều, nhưng đã được tha, bằng cớ là chị đã yêu mến nhiều.” Quả thật, yêu thương chính là đường dẫn đến tha thứ. Và đểcó thể tha thứ cho nhau thật sự, con người phải bước đi trên con đường Chúa đã dạy, đó là con đường yêu thương.


Ý thức thân phận bất xứng của chúng ta trước tình yêu của Chúa, để nổ lực đền đáp tình yêu ấy bằng tất cả khả năng của mình. Đồng thời chúng ta cũng cần hạn chế và dần loại trừ cái nhìn xét đoán anh chị em , vì bản thân chúng ta cũng là một con người tội lỗi.
Lạy Chúa xin cho con biết cúi đầu thống hối tội lỗi của mình.
Xin cho con biết ngẩng đầu để đón nhận tình yêu của Chúa.
Và xin cho con biết thẳng thắn nhìn thái độ yêu thương của anh chị em con dành cho Chúa và cho chính bản thân con nữa.
Last Edit: 10 years 7 months ago by Đinh Cường [ Tôma ].
The administrator has disabled public write access.
The following user(s) said Thank You: Đào Đình Hoa

Mỗi Ngày Một Câu Kinh Thánh - Suy niệm tháng 9 - Sưu tầm 10 years 7 months ago #49405

Thứ Tư 18/09/2013 Tuần XXIV Mùa Thường Niên

“Nhưng Đức Khôn Ngoan đã được tất cả con cái mình biện minh cho.” (Lc 7,35)


Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng: "Ta sẽ phải nói những người của thế hệ này giống ai đây? Họ giống ai? Họ giống như những đứa trẻ ngồi ngoài đường phố gọi và nói với nhau rằng: 'Chúng tôi đã thổi sáo cho các anh, mà các anh không nhảy múa. 'Chúng tôi đã hát những điệu bi ai, mà các anh không khóc'. Bởi vì khi Gioan Tẩy Giả đến, không ăn bánh, không uống rượu, thì các ngươi bảo: 'Người bị quỷ ám'. Khi Con Người đến có ăn có uống, thì các ngươi lại nói: 'Kìa con người mê ăn tham uống, bạn bè với quân thu thuế và phường tội lỗi'. Nhưng sự khôn ngoan đã được minh chính bởi tất cả con cái mình".(Lc 7, 31-35)

Chúa Giêsu đã nói: “Đức Khôn Ngoan đã được tất cả con cái biện minh cho” (Lc7, 35). Nghĩa là dù người ta có chỉ trích, có xuyên tạc sự thật, có cố chấp không muốn đón nhận thì sự thật vẫn là sự thật. Sự thật đó được Đức Khôn Ngoan biện minh cho. Vì vậy lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy biết mở lòng ra đón nhận chân lý. Đừng cố chấp đổ thừa điều này điều nọ.
Tại bận làm ăn nên tôi không đi lễ được.
Tại ông cha đó thấy ghét nên tôi không giữ đạo.
Tại nó chửi trước nên tôi mới nhào vô đánh nó
Tại nó không nói gì hết, tôi biết đường đâu mà giúp...
Sự Khôn Ngoan sẽ biện mình cho tất cả :
Chúng ta đổ thừa tại bận làm ăn, nhưng vẫn có những người đầu tắt mặt tối mà ngày nào vẫn đến nhà thờ dự lễ.
Chúng ta đổ thừa tại ông cha đó thấy ghét, nhưng vẫn có những người quý mến cha đó.
Chúng ta đổ thừa tại nó chửi tôi, nhưng vợ con chúng ta ở nhà có chửi đâu, mà mỗi lần đi nhậu về vẫn nhào vô đánh.
Chúng ta đổ thừa tại người ta không nói, nhưng cũng có rất nhiều người âm thầm, tế nhị giúp đỡ người khác…


Hãy khiêm tốn nhìn nhận tất cả do sự cứng cõi của mình, và xin Chúa Thánh Thần uốn nắn tâm hồn chúng ta, để chúng ta dễ nghe tiếng chúa trong tất cả mọi biến cố cuộc đời.
Last Edit: 10 years 7 months ago by Đinh Cường [ Tôma ].
The administrator has disabled public write access.
The following user(s) said Thank You: Đào Đình Hoa

Mỗi Ngày Một Câu Kinh Thánh - Suy niệm tháng 9 - Sưu tầm 10 years 7 months ago #49377

Thứ Ba 17/09/2013 Tuần XXIV Mùa Thường Niên

Khi Đức Giêsu đến gần cửa thành, thì kìa người ta khiêng một người chết đi chôn, người này là con trai duy nhất, và mẹ anh ta lại là một bà goá. Trông thấy bà, Chúa chạnh lòng thương và nói: “Bà đừng khóc nữa.” (Lc 7,12-13)

Khi ấy, Chúa Giêsu đến một thành gọi là Naim. Các môn đệ và đám đông dân chúng cùng đi với Người. Khi Người đến gần cửa thành, thì gặp người ta đang khiêng đi chôn người con trai duy nhất của một bà goá kia và có đám đông dân thành đi đưa xác với mẹ nó. Trông thấy bà, Chúa động lòng thương và bảo bà rằng: "Đừng khóc nữa". Đoạn tiến lại gần, Người chạm đến quan tài và những người khiêng đứng lại. Bấy giờ Người phán: "Hỡi thanh niên, Ta truyền cho ngươi hãy chỗi dậy". Người chết liền ngồi lên và bắt đầu nói. Rồi Người trao lại cho mẹ nó. Mọi người đều sợ hãi và ngợi khen Thiên Chúa rằng: "Một tiên tri cao cả đã xuất hiện giữa chúng ta, và Thiên Chúa đã thăm viếng dân Người". Và việc này đã loan truyền danh tiếng Người trong toàn cõi Giuđêa và khắp vùng lân cận.(Lc 7, 11-17)

Đoạn Tin Mừng này kết thúc bằng lời tôn vinh của dân chúng: “Một vị ngôn sứ vĩ đại đã xuất hiện giữa chúng ta, và Thiên Chúa đã viếng thăm dân Người” (Lc 7, 16). Quả thật, Luca muốn mặc khải cho chúng ta thấy Chúa Giêsu là một vị ngôn sứ mới. Vị ngôn sứ mới này được Luca diễn tả từ cái nhìn: “Trông thấy bà”, từ lời nói: “Bà đừng khóc nữa”, từ hành động: “Sờ vào quan tài” là “Đấng chạnh lòng thương”. Đó là sự thật về vị ngôn sứ mới. Đó là sự thật về Thiên Chúa đã đi vào cuộc đời chúng ta, giúp chúng ta nhận biết Thiên Chúa luôn yêu thương chúng ta trong mọi hoàn cảnh. Không phải Thiên Chúa đứng bên ngoài cuộc đời chúng ta rồi người thấy xót xa cho những phận đời nghèo khổ, đớn đau, tội lỗi… mà cùng mang lấy tất cả những khổ đau, bệnh tật và tội lỗi chúng ta nữa. Tất cả những điều đó vẫn nặng trĩu trên đôi vai của Ngài: Ngài đang vác lấy cuộc đời chúng ta. Sự thật đó làm cho chúng ta an tâm, vững vàng trong mọi hoàn cảnh vì có Chúa luôn nâng đỡ chúng ta. Chúng ta không sợ khi mình nghèo túng, vì Chúa cũng đã từng nghèo và Chúa hứa ban cho chúng ta gia tài vĩnh cửu trên nước Thiên Đàng. Hãy tìm kiếm gia tài đó!Chúng ta không sợ mình đau khổ vì Chúa cũng đã từng đau khổ và hứa ban cho chúng ta hạnh phúc đích thực ở đời sau. Hãy tìm kiếm hạnh phúc đó! Chúng ta không sợ mình tội lỗi vì Chúa cũng đã từng gánh lấy hậu quả của tội lỗi là sự chết, để ban ơn cứu độ cho chúng ta. Hãy ăn năn sám hối và đón lấy ơn cứu độ!


Sự thật về vị ngôn sứ vĩ đại này mời gọi chúng ta hãy biết quan tâm, thông cảm, nâng đỡ cho những anh chị em xung quanh chúng ta, nhất là những người nghèo, những người đau khổ và những người tội lỗi.
“Khi tôi lầm lỡ mới biết sớt chia với kẻ lỡ lầm. Khi tôi nghèo đói, tôi mới hiểu nỗi đau người lầm than. Khi tôi bơ vơ mới biết sớt chia với kẻ không nhà. Khi tôi đau khổ, đời tôi mới biết cảm thông”.
Last Edit: 10 years 7 months ago by Đinh Cường [ Tôma ].
The administrator has disabled public write access.
The following user(s) said Thank You: Đinh Cao Thắng, Phi Mạnh Hùng (Lớp Tôma)

Mỗi Ngày Một Câu Kinh Thánh - Suy niệm tháng 9 - Sưu tầm 10 years 7 months ago #49359

Thứ Hai 16/09/2013 Tuần XXIV Mùa Thường Niên

Viên đại đội trưởng nói: “Xin Ngài cứ nói một lời, thì đầy tớ tôi được khỏi bệnh.” (Lc 7,7)

Khi ấy, lúc Chúa Giêsu đã nói với dân chúng xong, Người vào Capharnaum. Bấy giờ một viên sĩ quan có tên đầy tớ thân tín bị bệnh gần chết. Nghe nói về Chúa Giêsu, ông sai vài người kỳ lão Do-thái đi xin Người đến cứu chữa đầy tớ ông. Họ đến gần Chúa Giêsu và van xin Người rằng: "Ông ta đáng được Thầy ban cho ơn đó, vì thật ông yêu mến dân ta, và chính ông đã xây cất hội đường cho chúng ta". Chúa Giêsu đi với họ, và khi Người còn cách nhà viên sĩ quan không bao xa, thì ông này sai mấy người bạn đến thưa Người rằng: "Lạy Thầy, không dám phiền Thầy hơn nữa, vì tôi không xứng đáng được Thầy vào nhà tôi, cũng như tôi nghĩ tôi không xứng đáng đi mời Thầy, nhưng xin Thầy phán một lời, thì đầy tớ tôi được lành mạnh. Vì tôi cũng chỉ là một sĩ quan cấp dưới, (tuy nhiên) tôi có những lính dưới quyền tôi, tôi bảo người này đi, thì nó đi; bảo người khác lại, thì nó lại; và bảo đầy tớ tôi làm cái này, thì nó làm". Nghe nói thế, Chúa Giêsu ngạc nhiên và quay lại nói với đám đông theo Người rằng: "Ta nói thật với các ngươi, cả trong dân Israel, Ta cũng chẳng thấy lòng tin mạnh mẽ như vậy". Và những người được sai đi, khi về tới nhà, thấy tên đầy tớ lành mạnh.(Lc 7, 1-10)

“Đức Giêsu thán phục ông ta” (Lc7, 9), mà người đó lại là người ngoại. Đâu là những điểm khiến Chúa Giêsu phải thán phục như vậy?
Điểm đầu tiên Luca thuật lại là ông yêu quý người nô lệ của mình, Ông không xem anh ta là nô lệ,mà yêu thương, chăm sóc cho anh ta như người con trong gia đình. Một tình yêu thương dành cho người xa lạ, thuộc hạng thấp kém không phải là chuyện dễ.
Điểm thứ hai là viên đại đội trưởng này được người khác yêu quý, đến mức họ cũng xin Chúa Giêsu giúp ông ta. “Họ đến gặp Đức Giêsu và khẩn khoản nài xin Người rằng: “Thưa Ngài, ông ấy đáng được Ngài làm ơn cho” (Lc 7, 4). Sống tốt đã là chuyện khó, sống để lòng tốt mình được lan tỏa lại là chuyện khó hơn.
Điểm thứ ba :“Vả lại, chính ông đã xây cất hội đường cho chúng ta” (Lc7,5b). Điều này có ý nghĩa gì? Thưa ông đã tạo điều kiện, nâng đỡ đời sống đức tin của người khác trở thành việc chính yếu khiến Chúa Giêsu phải khen ngợi ông ta.
Điểm thứ bốn. Ông là một người khiêm tốn. Khiêm tốn ở chỗ nhìn nhận sự thật nơi bản thân mình và nơi Chúa Giêsu: “Tôi đây tuy dưới quyền kẻ khác, tôi cũng có lính tráng dưới quyền tôi. Tôi bảo người này đi là nó đi; bảo người kia đến là nó đến” . Còn về Chúa Giêsu, ông nhìn Chúa ở một vị thế cao cảm mà ông “chẳng đáng đến gặp Ngài” (Lc 7,7a). Hơn nữa nhìn nhận Chúa Giêsu có quyền năng để “Ngài cứ nói một lời thì đầy tớ tôi sẽ được lành mạnh” (Lc 7,7b).

Đứng trước một nhân cách như vậy, Chúa Giêsu đã phải thán phục: “Tôi nói cho các ông hay: ngay cả trong dân Israel tôi cũng chưa thấy người nào có lòng tin mạnh như thế” (Lc 7,9).

Trong Năm Đức Tin, chúng ta được mời gọi noi gương nhân cách mà Chúa Giêsu đã đề cao để xác tín một cách mạnh mẽ niềm tin vào Thiên Chúa, đồng thời khiêm tốn nhìn nhận mình cần đến Thiên Chúa.
Từ niềm tin đó dẫn chúng ta đến cuộc sống yêu thương mọi người xung quanh, nhất là những người thấp kém trong xã hội; và nhất là phải biết nâng đỡ đức tin cho người khác, tạo điệu kiện, giúp đỡ họ thờ phượng Chúa cho tốt.
“Lạy Chúa, Chúa vẫn biết chúng con cần đến Chúa, tháng năm ưu tư miệt mài. Chúa vẫn biết chúng con cần đến Chúa, dẫn đưa đời vui sống bình an”.
Last Edit: 10 years 7 months ago by Đinh Cường [ Tôma ].
The administrator has disabled public write access.
The following user(s) said Thank You: Đinh Cao Thắng, Phi Mạnh Hùng (Lớp Tôma)

Mỗi Ngày Một Câu Kinh Thánh - Suy niệm tháng 9 - Sưu tầm và Tổng hợp 10 years 7 months ago #49341

.
Xin mời anh em sang trang mới cùng chủ đề
:thankyou

Chúa Nhật 15/09/2013 - Tuần XXIV Mùa Thường Niên Năm C

“Con à, lúc nào con cũng ở với cha, tất cả những gì của cha đều là của con. Nhưng chúng ta phải ăn mừng, phải vui vẻ, vì em con đây đã chết, nay lại sống, đã mất, nay lại tìm thấy.” (Lc 15,1-32)

Khi ấy, những người thâu thuế và những người tội lỗi đến gần Chúa Giêsu để nghe Người giảng. Thấy vậy, những người biệt phái và luật sĩ lẩm bẩm rằng: "Ông này đón tiếp những kẻ tội lỗi, cùng ngồi ăn uống với chúng". Bấy giờ Người phán bảo họ dụ ngôn này: "Ai trong các ông có một trăm con chiên, và nếu mất một con, lại không để chín mươi chín con khác trong hoang địa mà đi tìm con chiên lạc, cho đến khi tìm được sao? Và khi đã tìm thấy, người đó vui mừng vác chiên trên vai, trở về nhà, kêu bạn hữu và những người lân cận mà nói rằng: "Anh em hãy chia vui với tôi, vì tôi đã tìm thấy con chiên lạc!" Cũng vậy, Tôi bảo các ông: "Trên trời sẽ vui mừng vì một người tội lỗi hối cải hơn là vì chín mươi chín người công chính không cần hối cải. "Hay là người đàn bà nào có mười đồng bạc, nếu mất một đồng, mà lại không đốt đèn, quét nhà và tìm kỹ lưỡng cho đến khi tìm thấy sao? Và khi đã tìm thấy, bà mời các chị em bạn và những người láng giềng đến mà rằng: 'Chị em hãy vui mừng với tôi, vì tôi đã tìm được đồng bạc tôi đã mất'. Cũng vậy, Tôi bảo các ông: Các Thiên Thần của Thiên Chúa sẽ vui mừng vì một người tội lỗi hối cải". Người lại phán rằng: "Người kia có hai con trai. Đứa em đến thưa cha rằng: 'Thưa cha, xin cha cho con phần gia tài thuộc về con'. Người cha liền chia gia tài cho các con. Ít ngày sau, người em thu nhặt tất cả tiền của mình, trẩy đi miền xa và ở đó ăn chơi xa xỉ, phung phí hết tiền của. Khi nó tiêu hết tiền của, thì vừa gặp nạn đói lớn trong miền đó và nó bắt đầu cảm thấy túng thiếu. Nó vào giúp việc cho một người trong miền, người này sai nó ra đồng chăn heo. Nó muốn ăn những đồ heo ăn cho đầy bụng, nhưng cũng không ai cho. Bấy giờ nó muốn hồi tâm lại và tự nhủ: "Biết bao người làm công ở nhà cha tôi được ăn dư dật, còn tôi, tôi ở đây phải chết đói! Tôi muốn ra đi, trở về với cha tôi và thưa người rằng: 'Lạy cha, con đã lỗi phạm đến Trời và đến cha; con không đáng được gọi là con cha nữa, xin cha đối xử với con như một người làm công của cha'. Vậy nó ra đi và trở về với cha nó. Khi nó còn ở đàng xa, cha nó chợt trông thấy, liền động lòng thương; ông chạy lại ôm choàng lấy cổ nó hồi lâu. Người con trai lúc đó thưa rằng: 'Lạy cha, con đã lỗi phạm đến Trời và đến cha; con không đáng được gọi là con cha nữa'. Nhưng người cha bảo các đầy tớ: 'Mau mang áo đẹp nhất ra đây và mặc cho cậu, hãy đeo nhẫn vào ngón tay cậu và xỏ giầy vào chân cậu. Hãy bắt con bê béo làm thịt để chúng ta ăn mừng, vì con ta đây đã chết, nay sống lại, đã mất nay lại tìm thấy'. Và người ta bắt đầu ăn uống linh đình. "Người con cả đang ở ngoài đồng. Khi về gần đến nhà, nghe tiếng đàn hát và nhảy múa, anh gọi một tên đầy tớ để hỏi xem có chuyện gì. Tên đầy tớ nói: 'Đó là em cậu đã trở về và cha cậu đã giết con bê béo, vì thấy cậu ấy trở về mạnh khoẻ'. Anh liền nổi giận và quyết định không vào nhà. Cha anh ra xin anh vào. Nhưng anh trả lời: 'Cha coi, đã bao năm con hầu hạ cha, không hề trái lệnh cha một điều nào, mà không bao giờ cha cho riêng con một con bê nhỏ để ăn mừng với chúng bạn, còn thằng con của cha kia, sau khi phung phí hết tài sản của cha với bọn điếm, nay trở về, thì cha lại sai làm thịt con bê béo ăn mừng nó'. "Nhưng người cha bảo: 'Hỡi con, con luôn ở với cha, và mọi sự của cha đều là của con. Nhưng phải ăn tiệc mừng, vì em con đã chết nay sống lại, đã mất nay lại tìm thấy'".( Lc 15,1-32)

Khi chiêm ngắm người cha nhân hậu, ta khám phá ra khuôn mặt một Thiên Chúa yêu thương.
Thiên Chúa yêu thương là Thiên Chúa khiêm tốn.
Như người cha chấp nhận chia gia sản cho con, chấp nhận để con bỏ nhà ra đi, Thiên Chúa cũng tôn trọng tự do của con người.
Đấng Toàn Năng đã tự giới hạn quyền năng của mình để chúng ta có thể hiện hữu một cách tự do. Ngài như thể thu mình lại để nhường chỗ cho thụ tạo.
Không phải chỉ con người mới cần cởi giày trước Thiên Chúa. Chính Thiên Chúa cũng cởi giày trước mầu nhiệm con người, vì lòng con người cũng là phần đất thiêng thánh.
Thiên Chúa yêu thương là Thiên Chúa biết chờ đợi.
Thiên Chúa vẫn nuôi hy vọng khi con người lìa xa Ngài.
Người Cha vẫn luôn ngóng con từ bên cửa sổ. Lòng Cha luôn hướng về con. Bởi thế ngay khi con còn ở đàng xa, Cha đã thấy. Cha vẫn nhận ra con, dù con xanh xao tiều tụy.
Thiên Chúa không thất vọng về con người. Ngài không bắt ép người ta hoán cải, Ngài chỉ chờ. Ngài chờ vì Ngài tôn trọng tự do của họ.
Thiên Chúa yêu thương là Thiên Chúa biết tha thứ.
Ngài là Cha yêu con bằng cung lòng người mẹ.
Rõ ràng con thứ thật đáng trách, vì bất hiếu. Nhưng tình thương của Cha còn lớn hơn tội của anh.
Cha thương anh vì anh đã lỗi phạm.
Tội lỗi tự nó đã đem lại hình phạt rồi.
Người cha có vẻ không cần nghe con mình xin lỗi. Sự trở về của anh đã là lời thống hối ăn năn.
“Con ta đã chết, nay đang sống; đã mất, nay lại tìm thấy.”
Thiên Chúa không nhớ mãi chuyện đã qua. Điều quan trọng là hiện tại: con đang sống trong vòng tay Cha.
Thiên Chúa yêu thương là Thiên Chúa luôn chạy ra, như người cha chạy ra để đón đứa con thứ, như người cha đi ra để năn nỉ đứa con cả.
Thiên Chúa dường như không yên trong hạnh phúc của mình, nếu có một người con còn đứng ngoài.
Người cha trong dụ ngôn chẳng sợ mất uy nghi, đạo mạo. Ông chạy đến với con, phá vỡ khoảng cách của quyền uy. Quyền uy của người cha là quyền uy của tình yêu, mà tình yêu thi có can đảm vượt qua mọi khoảng cách.
Thiên Chúa yêu thương là Thiên Chúa biết nhảy mừng.
Thiên Chúa đãi tiệc vì một người ăn năn sám hối.
Nhưng Thiên Chúa nhảy mừng cũng là Thiên Chúa từng đau khổ. Ngài đau nỗi đau của con khi cố tình xa Cha.
Thiên Chúa biết buồn vui với con người và vì con người.
Hãy trở lại và ở lại trong nhà Cha, vì Cha muốn trao cho bạn tất cả những gì Ngài có. Tiệc đã sẵn, vào với Cha cũng là về với anh em.


Qua bài Tin Mừng này, bạn hãy cho thấy khuôn mặt khiêm tốn của người cha. Bạn thấy Thiên Chúa có khi nào khiêm tốn với bạn không?
Last Edit: 8 years 6 months ago by Đinh Cường [ Tôma ].
The administrator has disabled public write access.
  • Page:
  • 1
  • 2


VISITORS SINCE JANUARY 7, 2012