Welcome, Guest
Username: Password: Remember me

TOPIC: Mỗi Ngày Một Câu Kinh Thánh - Suy niệm tháng 11 - Sưu tầm và Tổng hợp

Mỗi Ngày Một Câu Kinh Thánh - Suy niệm tháng 11 - Sưu tầm 10 years 5 months ago #50740

Thứ Năm 21/11/2013 Tuần XXXIII Mùa Thường Niên

“Phải chi ngày hôm nay ngươi nhận ra những gì đem lại bình an cho ngươi!” (Lc 19,42)

Khi ấy, Chúa Giêsu đến gần Giêrusalem, trông thấy thành thì Người khóc thương thành ấy mà rằng: "Chớ chi hôm nay ngươi hiểu biết sứ điệp mang hoà bình lại cho ngươi! Nhưng giờ đây, sứ điệp ấy bị che khuất khỏi mắt ngươi. Vì sẽ đến ngày quân thù đắp luỹ bao vây ngươi, xiết chặt ngươi tứ bề. Chúng sẽ tàn phá ngươi bình địa, ngươi cùng con cái ở trong thành. Chúng sẽ không để lại hòn đá nào trên hòn đá nào, vì ngươi đã không nhận biết giờ ngươi được thăm viếng".(Lc 19, 41-44)

“Phải chi ngày hôm nay ngươi cũng nhận ra những gì đem lại bình an cho ngươi”. Lời Chúa luôn đề cập đến tai hoạ và bình an. Tai hoạ sẽ trở thành an bình khi con người thực hiện những cái “phải chi!” Có những cái phải chi đem đến khổ đau và hối hận, kiểu như phải chi “ngày ấy mình đừng quen nhau, thì ngày nay có đâu buồn đau!” Nhưng cũng không thiếu những cái phải chi mang lại an bình, đó là phải chi ngày hôm nay mỗi người nhận ra những gì đem lại hạnh phúc và bình an cho cuộc đời mình. Lời Chúa Giêsu rất giống với lời Thánh Vịnh đầu tiên trong kinh nhật tụng đọc mỗi sáng : “Ước chi hôm nay các bạn nghe tiếng Người và đừng cứng lòng nữa” (Tv 94). Lời này nhắc nhở chúng ta “nhận biết” tiếng Chúa nói với chúng ta suốt ngày qua những biến cố hay những người mà chúng ta gặp gỡ. Mỗi ngày tôi đã để vuột mất biết bao “sứ điệp bình an” như thế ?
Một buổi trưa hè nóng bức, Thánh Phanxicô Assisi sau khi đi đường mệt nhọc đã tìm được một chỗ nghỉ chân rất thoải mái. Chỗ đó là dưới một gốc cây có tàng lá che mát, bên dưới là một dòng nước trong lành mát rượi. Thánh nhân rửa tay rửa mặt xong xuôi rồi ngả mình dưới tàng lá. Bỗng dưng người bật khóc. Vì người nghĩ : từ không biết bao đời, Chúa đã biết hôm nay mình đến đây, Chúa biết mình mệt, cho nên Chúa đã đặt sẵn ở đây một bóng mát và một dòng suối để cho mình nghỉ ngơi.Cái nhìn của bậc thánh nhân đã nhận ra những điều mà người phàm không bao giờ thấy được.


Người khôn ngoan biết học những bài học của lịch sử, biết chắt lọc những kinh nghiệm của bản thân, cũng như vâng nghe theo Lời Chúa, sẽ tìm được bình an và hạnh phúc. Người nhắm mắt bịt tai sẽ hối hận nhiều về sau. Đừng để bất cứ một cơ hội nào Lời Chúa kêu gọi vuột khỏi tầm tay của chúng ta.
Lạy Chúa, xin cho con biết nhận ra ý Chúa của ngày “hôm nay” để con làm theo, vì thời giờ mỗi ngày mỗi thu hẹp lại. Con có thể có tiền để mua đồng hồ, nhưng không mua được thời gian.(Theo tục ngữ Hà Lan)
The administrator has disabled public write access.

Mỗi Ngày Một Câu Kinh Thánh - Suy niệm tháng 11 - Sưu tầm 10 years 5 months ago #50708

Thứ Tư Tuần 20/11/2013 XXXIII Mùa Thường Niên

“Hãy lo làm ăn sinh lợi cho tới khi tôi đến.” (Lc 19,13 )


Khi ấy, Chúa Giêsu phán thêm một dụ ngôn nữa, vì Người đã đến gần Giêrusalem, mà dân chúng lại cứ tưởng là Nước Thiên Chúa sắp xuất hiện trong giây lát. Vậy Người phán rằng: "Có người quý tộc kia đi phương xa để được phong vương rồi trở về. Ông cho gọi mười người tôi tớ đến, giao cho họ mười nén bạc và dặn rằng: 'Hãy làm lợi cho đến khi ta trở về'. Nhưng các người dân của ông ấy ghét ông, sai người đi theo mà rằng: 'Chúng tôi không muốn ông ấy làm vua chúng tôi'. Được phong vương rồi ông trở về, cho gọi các tôi tớ mà trước kia ông đã giao tiền cho, để biết mỗi người đã làm lợi được bao nhiêu. "Người thứ nhất đến và thưa: 'Tâu vua, nén bạc của vua đã sinh lợi được mười nén'. Nhà vua bảo: 'Được, hỡi người tôi tớ tốt lành, ngươi đã trung tín trong điều nhỏ mọn, ngươi sẽ được quyền cai trị mười thành'. Người thứ hai đến thưa: 'Tâu vua, nén bạc của vua đã sinh lợi được năm nén'. Nhà vua đáp: 'Ngươi cũng vậy, hãy cai quản năm thành'. "Người thứ ba đến thưa: 'Tâu vua, đây nén bạc của vua, tôi còn giữ trong khăn, vì tôi sợ ngài: ngài là người hà khắc, và lấy cái ngài không gửi, gặt cái ngài không gieo'. Vua phán rằng: 'Hỡi đầy tớ bất lương, ta cứ lời ngươi mà xử ngươi. Ngươi đã biết ta là người hà khắc, lấy cái ta không gửi, gặt cái ta không gieo, sao ngươi không gửi bạc ta ở ngân hàng, để rồi khi ta trở về, ta có thể lấy cả vốn lẫn lời'. "Vua liền bảo những người đứng đó rằng: 'Hãy lấy nén bạc của nó mà trao cho người đã có mười nén'. Họ tâu rằng: 'Tâu vua, người ấy đã có mười nén rồi'. Vua đáp: 'Ta nói cùng các ngươi: Ai có sẽ cho thêm, và người đó sẽ được dư dật; còn ai không có, người ta sẽ lấy đi cả cái nó đang có. Còn những kẻ nghịch cùng ta, không muốn ta làm vua, hãy đem chúng ra đây và giết chúng trước mặt ta". Nói thế rồi Chúa liền dẫn họ lên Giêrusalem.(Lc 19 11-28)

Các tôi tớ của nhà Vua được ủy thác hai công việc phải làm, đó là nhận nén bạc và sinh lợi. Hai động tác cho thấy bản chất con người của họ là đầu tư để sinh lợi hay cất giữ để hoàn trả nguyên vốn. Những đầy tớ biết sinh lợi nén bạc vua trao thì được vua khen ngợi và ân thưởng cân xứng. Riêng tên đầy tớ giữ nguyên, không sinh lợi nén bạc vua trao thì bị vua trách cứ và nghiêm phạt. Tương tự, ai cũng được Thiên Chúa tin tưởng giao phó cho một số nén bạc như chức vụ, tài năng, sức khỏe, tài sản, kiến thức chuyên môn... Thánh nữ Têrêxa Hài Đồng còn nói “Tất cả là hồng ân”. Nên ơn Chúa còn là : thời giờ ; môi trường ta đang sống ; những người ta sống chung ; Ngay cả các bệnh tật và đau khổ v.v.... Người đầu tư để sinh lợi là người biết dùng chúng để làm chứng cho Tin Mừng Nước Trời theo hoàn cảnh, khả năng riêng của mình. Người bọc khăn giữ kỹ nén bạc là người sử dụng chúng hoàn toàn cho lợi ích bản thân. Nhưng nên nhớ một điều là tất cả mọi người đều phải “tính sổ” khi Đức Kitô trở lại. Chúa Giêsu giảng dụ ngôn này liền sau chuyện ông Dakêu. Dakêu chính là gương mẫu về cách xử dụng những nén bạc Chúa ban : ông đã xử dụng tốt tài sản của mình và đã tận dụng cơ hội Chúa Giêsu đi ngang qua nơi ông ở..


Khi cho tôi hiện hữu trong cuộc đời này, Chúa cũng đặt vào tay tôi một nén bạc: sức khỏe, tài năng, hoàn cảnh… của tôi. Sinh lợi cho Nước Trời hay sinh lợi cho riêng bản thân là vấn đề sinh tử của mỗi người. Được ban cho nhiều khả năng hay ít, đó không phải là yếu tố quyết định cho hạnh phúc muôn đời, nhưng là tấm lòng của Ta. Thiên Chúa không nhìn cái Ta cầm trong tay, nhưng nhìn điều ta có nơi trái tim. Mong sao, tôi đừng gói kỹ nén bạc trong khăn hay đặt kín đáo trong tủ, nhưng tích cực sử dụng nó để sinh lời. Mong sao, tôi biết sức khỏe mà tôi có, sự giàu sang mà tôi đang sở hữu, tài năng phong phú mà tôi đang sở đắc… sẽ là phương tiện, là cơ hội để tôi mưu cầu hạnh phúc cho anh chị em tôi.
Last Edit: 10 years 5 months ago by Đinh Cường [ Tôma ].
The administrator has disabled public write access.

Mỗi Ngày Một Câu Kinh Thánh - Suy niệm tháng 11 - Sưu tầm 10 years 5 months ago #50678

Thứ Ba 19/11/2013 Tuần XXXIII Mùa Thường Niên

Người nhìn lên và nói với ông: “Này ông Dakêu, xuống mau đi, vì hôm nay tôi phải ở lại nhà ông.” (Lc 9,5)

Khi ấy, Chúa Giêsu vào Giêricô và đi ngang qua thành, thì kìa, có một người tên là Giakêu, ông thủ lãnh những người thu thuế và là người giàu có. Ông tìm cách để nhìn xem Chúa Giêsu là người thế nào, nhưng không thể được, vì người ta đông quá, mà ông lại thấp bé. Vậy ông chạy lên trước, trèo lên một cây sung để nhìn xem Người, vì Người sắp đi ngang qua đó. Khi vừa đến nơi, Chúa Giêsu nhìn lên và trông thấy ông ấy, nên Người bảo ông rằng: "Hỡi Giakêu, hãy xuống mau, vì hôm nay Ta phải lưu lại tại nhà ngươi". Ông vội vàng trụt xuống và vui vẻ đón tiếp Người. Mọi người thấy vậy, liền lẩm bẩm rằng: "Ông này lại đến trọ nhà một người tội lỗi". Ông Giakêu đứng lên thưa cùng Chúa rằng: "Lạy Ngài, tôi xin bố thí nửa phần của cải tôi cho kẻ khó, và nếu tôi có làm thiệt hại cho ai điều gì, tôi xin đền gấp bốn". Chúa Giêsu bảo ông ấy rằng: "Hôm nay nhà này được ơn cứu độ, bởi người này cũng là con cái Abraham. Vì chưng, Con Người đến tìm kiếm và cứu chữa điễu gì đã hư mất".(Lc 19, 1-10)

Thánh Luca ghi lại câu chuyện đời của ông Dakêu. Từ sâu thẳm lòng mình, ông có một khát khao là được nhìn thấy mặt Đức Giêsu – vị ngôn sứ mà ông đã nghe đồn đãi rất nhiều. Nhưng có một khó khăn là người ta vây quanh Đức Giêsu quá đông và ông lại quá thấp bé. Chính sự khát khao mãnh liệt đã giúp ông tìm ra một giải pháp để vượt qua sự cản trở. Ông trèo lên một cây sung phía trước để “đón đường” Đức Giêsu. Chúa đã nhìn ông bằng cái nhìn trìu mến của một người nhận ra người thân yêu của mình ở giữa một đám đông; cái nhìn cảm thông và thấu hiểu tấm lòng của Dakêu; cái nhìn yêu thương nhân hậu “không bẻ gẫy cây lau bị dập, không dập tắt tim đèn còn khói”. Với cái nhìn của tình thương, Chúa gọi ông và mở lời đến thăm nhà ông, điều mà chắc hẳn ông rất ước ao nhưng chẳng dám ngỏ lời. Thật là một niềm hạnh phúc ngoài sự mong đợi của ông. Cái nhìn của Chúa như một luồng gió đầy sinh khí ùa vào nhà tâm hồn ông, quét sạch mọi dơ bẩn và biến đổi ông thành con người mới.

Mong sao, tôi dám trèo lên cây sung của đời tôi: thánh lễ, cầu nguyện, các bí tích… với niềm tin trên cây sung ấy, tôi sẽ thấy Chúa. Mong sao, trên “cây sung ân sủng” ấy, không những tôi sẽ thấy Chúa, mà còn được Chúa thấy tôi, được Chúa gọi tên, ngỏ lời và lưu lại tại căn nhà tâm hồn tôi.
Last Edit: 10 years 5 months ago by Đinh Cường [ Tôma ].
The administrator has disabled public write access.
The following user(s) said Thank You: Mai Hữu Thể (Lớp Don Bosco)

Mỗi Ngày Một Câu Kinh Thánh - Suy niệm tháng 11 - Sưu tầm 10 years 5 months ago #50677

Thứ Hai 18/11/2013 Tuần XXXIII

“Đức Giêsu dừng lại, truyền dẫn anh ta đến… Người hỏi: ‘Anh muốn tôi làm gì cho anh?” (Lc 18,40-41)

Khi Chúa đến gần thành Giêricô, thì có một người mù ngồi ăn xin bên vệ đường. Khi nghe tiếng đám đông đi qua, anh liền hỏi có chuyện gì đó. Người ta nói cho anh biết có Ðức Giêsu Nazareth đang đi qua. Bấy giờ anh liền kêu lên rằng: "Lạy ông Giêsu con vua Ðavít, xin thương xót tôi!" Những người đi trước mắng bảo anh nín đi, nhưng anh lại càng kêu lớn tiếng hơn: "Lạy con vua Ðavít, xin thương xót tôi!" Vậy Chúa Giêsu dừng lại, truyền dẫn anh đến cùng Người. Khi anh đến gần bên Người, Người hỏi anh: "Ngươi muốn Ta làm gì cho ngươi?" Anh thưa: "Lạy Ngài, xin cho tôi được xem thấy". Chúa Giêsu bảo anh: "Hãy nhìn xem, lòng tin của ngươi đã cứu chữa ngươi". Tức khắc anh thấy được và anh đi theo Người, và ca tụng Thiên Chúa. Thấy vậy toàn dân liền ca ngợi Thiên Chúa.

Tin mừng thuật lại chuyện Đức Giêsu chữa lành cho một anh mù ở gần thành Giêricô. Hôm ấy, ngồi ăn xin bên vệ đường, anh nghe, hỏi và biết Đức Giêsu đi ngang qua chỗ anh. Dù không thấy Đức Giêsu đang ở đâu, nhưng anh đã dùng tiếng kêu để cho Đức Giêsu biết sự hiện diện và nỗi thống khổ của mình: “Lạy ông Giêsu, Con Vua Đavit, xin dủ lòng thương tôi”. Đức Giêsu đã dừng chân trước lời kêu xin được thương xót của anh và Ngài đã chữa lành. Hôm nay, con mắt thể lý của tôi vẫn còn sáng, tôi nhìn rõ mọi vật và mọi người. Nhưng có thể, con mắt tâm hồn, con mắt đức tin của tôi đã mờ tối từ lâu, nên tôi khó nhận ra hoặc không thể nhận ra những giá trị thiêng thánh, không thể nhìn mọi sự bằng nhãn quan Thiên Chúa.

Đôi mắt là quà tặng của Thiên Chúa dành cho con người. Nó giúp chúng ta nhìn thấy những công trình kỳ diệu của Thiên Chúa trong vũ trụ này và trân trọng chúng. Nhưng đôi mắt tâm hồn mới thật là cần thiết để chúng ta nhận ra sự hiện diện của Chúa trong cuộc đời mình. Hãy để cho Chúa mở mắt tâm hồn bạn và hướng cái nhìn của bạn về những giá trị vĩnh cửu.
The administrator has disabled public write access.
The following user(s) said Thank You: Mai Hữu Thể (Lớp Don Bosco)

Mỗi Ngày Một Câu Kinh Thánh - Suy niệm tháng 11 - Sưu tầm 10 years 5 months ago #50638

Chúa Nhật 17/11/2013 Tuần XXXIII Mùa Thường Niên Năm C

“Đó sẽ là cơ hội để anh em làm chứng cho Thầy.” (Lc 21,13)

Khi ấy, có mấy người trầm trồ về đền thờ được trang hoàng bằng đá tốt và những lễ vật quý, nên Chúa Giêsu phán rằng: "Những gì các con nhìn ngắm đây, sau này sẽ đến ngày không còn hòn đá nào nằm trên hòn đá nào mà chẳng bị tàn phá". Bấy giờ các ông hỏi Người rằng: "Thưa Thầy, bao giờ những sự ấy sẽ xảy ra, và cứ dấu nào mà biết những sự đó sắp xảy đến?" Người phán: "Các con hãy ý tứ kẻo bị người ta lừa dối. Vì chưng, sẽ có nhiều kẻ mạo danh Thầy đến mà tự xưng rằng: 'Chính ta đây và thời giờ đã gần đến'. Các con chớ đi theo chúng. Khi các con nghe nói có chiến tranh loạn lạc, các con đừng sợ, vì những sự ấy phải đến trước đã, nhưng chưa phải là hết đời ngay đâu". Bấy giờ Người phán cùng các ông ấy rằng: "Dân này sẽ nổi dậy chống lại dân kia, và nước này sẽ chống với nước nọ. Sẽ có những cuộc động đất lớn mọi nơi; sẽ có ôn dịch đói khát, những hiện tượng kinh khủng từ trên trời và những điềm lạ cả thể. Nhưng trước những điều đó, người ta sẽ tra tay bắt bớ, ức hiếp và nộp các con đến các hội đường và ngục tù, điệu các con đến trước mặt các vua chúa quan quyền vì danh Thầy; các con sẽ có dịp làm chứng. Vậy các con hãy ghi nhớ điều này trong lòng, là chớ lo trước các con sẽ phải thưa lại thể nào. Vì chính Thầy sẽ ban cho các con miệng lưỡi và sự khôn ngoan, mọi kẻ thù nghịch các con không thể chống lại và bắt bẻ các con. Cha mẹ, anh em, bà con, bạn hữu sẽ nộp các con, và có kẻ trong các con sẽ bị giết chết. Các con sẽ bị mọi người ghét bỏ vì danh Thầy. Nhưng dù một sợi tóc trên đầu các con cũng sẽ chẳng hư mất. Các con cứ bền đỗ, các con sẽ giữ được linh hồn các con".(Lc 21, 5-19)


Lời Chúa hôm nay đòi hỏi ta thật gắt gao và dứt khoát: làm chứng cho Chúa dù gặp những chống đối, ngược đãi, bắt bớ. Có vẻ như đòi hỏi này khó khả thi trong thời đại hôm nay! Dành chút thời gian để thờ phượng Chúa hay học hỏi về Ngài chúng ta đã cảm thấy khó, huống chi việc làm chứng còn đòi hỏi phải hy sinh nhiều hơn! Có thể là sự bách hại , thiệt hại quyền lợi khi sống theo đức tin những nhẫn nhuc , hy sinh trong đời sống hằng ngày, thậm chí ngay cả trong đời sông gia đình. Người khuyên họ: “Đừng sợ”. Hãy tin tưởng trong phó thác và bền đỗ trong đức tin. Vì Thiên Chúa luôn quan phòng chở che cho những ai cậy trông nơi Người. Đối với Chúa Giêsu, bách hại và thử thách không phải là điều đáng sợ mà là một cơ may, để người tín hữu có dịp “làm chứng” đức tin của mình, và để chứng tỏ lòng tin chúng ta vào Thiên Chúa trong cơn thử thách. Thiên Chúa muốn niềm tin phải là một hành động tín nhiệm sâu xa nơi Người, một biểu lộ tín thác tuyệt đối vào Người, cho dù có phải chịu thử thách đớn đau nhất, kể cả sự chết. Đức Tổng Giám mục Fulton Sheen có viết: “Để trắc nghiệm đức tin của ta, cần phải xem phản ứng lúc đau khổ và thử thách, chứ không phải lúc thuận buồm xuôi gió”. Thật ra, việc làm chứng trong nghịch cảnh không phải là một hành vi anh hùng xuất thần, trong một phút ngẫu hứng, nhưng là cả một quá trình dài lâu, qua nỗ lực “trung tín trong việc nhỏ, thì mới trung tín trong việc lớn.” Ai sống mối tương quan thân thiết với Chúa hằng ngày qua thánh lễ, cầu nguyện, suy niệm và thực hành Lời Chúa, phục vụ người lân cận… người ấy chắc chắn sẽ là chứng tá trong mọi khó khăn nghịch cảnh.


Sống chứng nhân Tin Mừng không chỉ là lời mời gọi, nhưng còn là đòi hỏi với chúng ta - một người Kitô hữu- từ khi chúng ta lãnh nhận bí tích thánh tẩy.Ta phải thực thi ba sứ vụ tư tế, ngôn sứ và vương đế trong toàn bộ đời sống: từ việc lao động cho tới việc tôn thờ Chúa, cũng như trong công cuộc loan báo Tin Mừng. Những bài Tin Mừng cuối năm Phụng Vụ mời gọi chúng ta ý thức lại sứ mạng mình đã lãnh nhận, nhất là trong vai trò sống chứng tá cho Chúa.
Lạy Chúa, đức tin không giữ cho chúng con khỏi chết, cũng không cứu chúng con thoát đau khổ, nhưng đức tin chính là hiến dâng mạng sống. Xin ban thêm đức tin cho chúng con, để trong bất cứ hoàn cảnh nào, chúng con vẫn luôn kiên trì giữ vững niềm tin vào Chúa.
Last Edit: 10 years 5 months ago by Đinh Cường [ Tôma ].
The administrator has disabled public write access.

Mỗi Ngày Một Câu Kinh Thánh - Suy niệm tháng 11 - Sưu tầm 10 years 5 months ago #50587


Thứ Bảy 16/11/2013 Tuần XXXII Mùa Thường Niên


“ …chẳng lẽ Thiên Chúa lại không bênh vực những kẻ Người đã tuyển chọn, ngày đêm hằng kêu cứu với Người, dù Người có trì hoãn?” (Lc 18,7)


Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ một dụ ngôn, dạy các ông phải cầu nguyện luôn, đừng ngã lòng mà rằng:
"Trong thành kia, có một vị thẩm phán không kính sợ Thiên Chúa, cũng không kiêng nể người ta. Trong thành đó lại có một bà goá đến thưa ông ấy rằng: 'Xin ông minh oan cho tôi khỏi tay kẻ thù'. Trong một thời gian lâu dài, ông không chịu, nhưng sau đó ông nghĩ rằng: 'Mặc dầu ta không kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng kính nể người ta, nhưng vì bà goá này cứ quấy rầy ta mãi, nên ta sẽ xử cho bà ấy, kẻo bà ấy đến mãi làm ta nhức óc' ". Rồi Chúa phán: "Các con hãy nghe lời vị thẩm phán bất lương nói đó. Vậy Thiên Chúa lại không minh xử cho những kẻ Người tuyển chọn hằng kêu cứu với Người đêm ngày, mà khoan giãn với họ mãi sao? Thầy bảo các con, Chúa sẽ kíp giải oan cho họ. Nhưng khi Con Người đến, liệu sẽ còn gặp được lòng tin trên mặt đất nữa chăng?"(Lc 18, 1-7)


Viên quan toà trong dụ ngôn vốn khét tiếng là “bất chính,” dám tự nhận mình “chẳng kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng coi ai ra gì.” Ngược lại, người đàn bà kia đã goá bụa lại nghèo túng, bị người ta thưa kiện mà không có gì để tự bênh vực, bảo vệ. Thế nhưng bà có một vũ khí mà viên quan toà ấy cũng phải sợ: đó là sự kiên trì dai dẳng đến mức lì lợm khiến ông ta phải đáp ứng để khỏi bị quấy rầy. Với hình ảnh bà góa trong bài tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu muốn dạy chúng ta phải kiên trì trong cầu nguyện để biểu lộ đức tin mạnh mẽ của mình. Có tin mới cầu xin. Tin ít thì cầu xin ít, tin nhiều cầu xin nhiều. Tin vững vàng thì cầu xin kiên trì.
Bà góa đã kiên vững đặt hết niềm tin và lời cầu xin của mình vào ông quan tòa bất chính, thì chúng ta càng phải kiên gan giữ vững niềm tin vào lời nguyện xin của chúng ta hướng về Thiên Chúa là người Cha chúng ta.


Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta kiên tâm nguyện cầu. Nguyện cầu vừa là tỏ bày nhu cầu của mình lên Thiên Chúa là Cha, vừa là hàn huyên tâm sự với Ngài. Nếu ông quan tòa bất chính còn đáp lại nguyện vọng của bà góa nhờ sự kiên trì không chán nản bỏ cuộc của bà, thì Thiên Chúa, người cha nhân ái của chúng ta, chắc chắn sẽ không bao giờ làm ngơ trước lời cầu xin liên tục của con cái mình. Nhiều khi Thiên Chúa đáp lời cầu nguyện của chúng ta bằng một cách thức và vào một thời điểm mà chúng ta không ngờ. (Pastor Paterno). Nhưng liệu lòng tin chúng ta có đủ mạnh để kiên trì cầu xin hay là chúng ta dễ dàng nản lòng bỏ cuộc?
Last Edit: 10 years 5 months ago by Đinh Cường [ Tôma ].
The administrator has disabled public write access.
The following user(s) said Thank You: Đào Đình Hoa, Mai Hữu Thể (Lớp Don Bosco)

Mỗi Ngày Một Câu Kinh Thánh - Suy niệm tháng 11 - Sưu tầm 10 years 5 months ago #50544

Thứ Sáu 15/11/2013 XXXII Mùa Thường Niên

“Cũng như thời ông Nô-ê, sự việc đã xảy ra cách nào, thì trong những ngày của Con Người, sự việc cũng sẽ xảy ra như vậy.” (Lc 17,26)

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Như sự kiện đã xảy ra thời Noe thế nào, thì trong ngày Con Người cũng xảy đến như vậy. Thiên hạ cứ ăn uống, cưới vợ gả chồng, mãi cho tới ngày Noe vào tầu, rồi nước lụt đến tiêu diệt mọi người. "Lại cũng như đã xảy ra thời ông Lót: người ta ăn uống, mua bán, trồng tỉa, xây cất, nhưng ngày ông Lót ra khỏi thành Sôđôma, thì trời liền mưa lửa và sinh diêm, tiêu diệt mọi người. Cũng sẽ xảy như thế trong ngày Con Người xuất hiện. "Trong ngày đó, ai ở trên mái nhà có đồ vật trong nhà, thì chớ xuống lấy đi; và ai ở ngoài đồng cũng đừng trở về. Các con hãy nhớ trường hợp vợ ông Lót. Ai lo cứu mạng sống mình thì sẽ mất, còn ai đành mất sự sống mình thì giữ được nó. "Thầy bảo các con: Trong đêm ấy sẽ có hai người trên một giường, thì một người bị đem đi, và người kia sẽ được để lại. Hai phụ nữ xay cùng một cối, thì một người sẽ bị đem đi, còn người kia sẽ được để lại. Hai người ở ngoài đồng, thì một người bị đem đi, và người kia được để lại". Các môn đệ thưa Chúa rằng: "Lạy Thầy, chuyện đó ở đâu vậy?" Người phán bảo các ông: "Xác ở đâu thì diều hâu tựu lại đó".(Lc 17, 26-37)

Bao giờ thì tận thế?
Không ai biết trước được. Cả Chúa Giêsu cũng không mạc khải về thời giờ cụ thể của ngày này, chỉ có Chúa Cha biết thôi: “Còn về ngày hay giờ đó, thì dù các thiên sứ trên trời, hay cả Con Người đi nữa, cũng không ai biết được trừ một mình Chúa Cha mà thôi”(Mc 13,32). Chúa Giêsu chỉ nói sẽ có ngày tận thế và ngày ấy đến một cách rất là nhanh chóng và bất ngờ như “ánh chớp chói lòa chiếu sáng từ phương trời này đến phương trời kia” (Lc 17,24).
Và để minh họa cho tính bất ngờ của ngày tận thế ấy, bài tin mừng hôm nay, Chúa Giêsu dùng hai sự kiện cụ thể trong thời Cựu ước, đó là lụt Đại Hồng Thủy thời Nôe và Mưa Lửa, Diêm Sinh từ trời xuống thời ông Lót để mời gọi chúng ta phải có thái độ sẵn sàng cho ngày ấy. Những người thời ông Nôê chẳng làm điều gì có tội, chỉ làm những việc bình thường : “ăn uống, cưới vợ lấy chồng” (câu 26). Những người thời ông Lót cũng thế : “Ăn uống, mua bán, trồng trọt, xây cất” (câu 28). Họ làm rất nhiều việc cho cuộc sống thể xác và bị cuốn hút trong những lo lắng cho cuộc sống vật chất. Những lo lắng này không có gì là tội lỗi. Họ bị chết trong cơn nước lụt và cơn mưa diêm sinh vì họ không làm những việc phải làm. không làm việc gì cho cuộc sống linh hồn cả.
Cũng như ngày tận thế đến bất ngờ và nhanh chóng thế nào thì cái chết cũng đến với mỗi chúng ta bất ngờ như vậy. Vì thế điều quan trọng là hãy nghe theo lời dạy của Chúa mà chuẩn bị sẵn sàng. Có sẵn sàng thì cho dù cái chết có đến bất ngờ, ta cũng không hề sợ hãi; trái lại, ngày ấy sẽ là ngày hân hoan vui mừng của ta, vì triều đại Thiên Chúa thuộc về ta.


Elena Frings là một thiếu nữ mới 20 tuổi nhưng đau tim nặng. Các bác sĩ cho biết cô chỉ còn sống được 6 tháng. Cô bỏ việc làm ở sở để đi làm việc xã hội trong một tổ chức thiện nguyện ở Nam Mỹ. Cô làm việc rất đắc lực và có hiệu quả đến nỗi cô được mời đến New York để thuyết trình. Tại New York cô may mắn gặp một bác sĩ giỏi. Ông này giải phẫu cho cô và chữa cô khỏi bệnh tim. Sau khi khỏi bệnh, cô không quay lại sở làm nhưng quay lại Nam Mỹ với những công việc hàng ngày phục vụ những người khốn khổ, bởi vì điều đã ban cho đời cô có ý nghĩa và đã định hướng cho đời cô không phải là cuộc giải phẫu mà là cảm nghiệm về cái chết gần kề (Christopher Notes).

Lạy Chúa, sống trên đời này, ai trong chúng con cũng tất bật lo cho cơm áo gạo tiền; cũng như muốn vui chơi hưởng thụ. Nhưng xin Chúa đừng để chúng con quá ham mê của cải và đam mê hưởng thụ mà quên đi nhiệm vụ chính yếu là chuẩn bị sẵn sàng cho ngày Chúa đến.
The administrator has disabled public write access.

Mỗi Ngày Một Câu Kinh Thánh - Suy niệm tháng 11 - Sưu tầm 10 years 5 months ago #50509

Thứ Năm 14/11/2013 Tuần XXXII Mùa Thường Niên

“Triều đại Thiên Chúa đang ở giữa các ông.” (Lc 17,21)

Khi ấy, những người biệt phái hỏi Chúa Giêsu "Khi nào nước Thiên Chúa đến", thì Người đáp lại rằng: "Nước Thiên Chúa không đến để cho người ta quan sát, và người ta sẽ không nói được: 'Này nước trời ở đây hay ở kia'. Vì nước Thiên Chúa ở giữa các ông". Chúa lại phán cùng các môn đệ rằng: "Sẽ có ngày các con ước ao thấy được một ngày của Con Người mà không được thấy. Người ta sẽ bảo các con: 'Này Người ở đây và này Người ở kia', các con chớ đi đến và đừng tìm kiếm. Vì như chớp sáng loè từ chân trời này đến phương trời kia thế nào, thì Con Người cũng sẽ đến trong ngày của Người như vậy. Nhưng tiên vàn Người phải chịu đau khổ nhiều, và bị dòng dõi này xua đuổi".(Lc 17, 20-25)

Câu trả lời, Chúa Giêsu như muốn nói với chúng ta rằng: Bao giờ triều đại Thiên Chúa đến hay đến ở đâu không quan trọng. Quan trọng là làm sao chúng ta cảm nhận được triều đại Thiên Chúa đang ở giữa chúng ta. Bởi đó Chúa Giêsu nói “Triều đại Thiên Chúa không đến như một điều có thể quan sát được. Và người ta không thể nói “Ở đây” hay “ở kia”, vì "này Triều đại Thiên Chúa ở giữa các ông”.
- “Ở giữa” có nghĩa là ở ngay trong lòng mỗi người. Cho nên muốn xây dựng Nước Chúa thì phải xây dựng ngay trong lòng mình, phải tự sửa đổi chính bản thân mình. Sự hoán cải nên thánh phải xảy ra ngay giữa tâm hồn mỗi người.
- “Ở giữa” cũng có nghĩa là sư âm thầm phục vụ trong một tập thể nhiều người, trong cộng đoàn .Thánh Gioan định nghĩa: “Thiên Chúa là Tình Yêu”. Như vậy ai sống yêu thương thì người ấy giống Thiên Chúa; giống Thiên Chúa thì tất nhiên được ở trong triều đại của Chúa; mà ở trong triều đại Chúa có nghĩa là triều đại Thiên Chúa đang đến ở giữa người đó.
- "Ở giữa" cũng có nghĩa là nhìn thấy Thiên Chúa trong thiên nhiên, trong những biến cố xảy ra hằng ngày. Thấy bàn tay Chúa giang rộng khắp địa cầu, xoa dịu khổ đau từng giây từng phút.


Hãy nhận ra tiếng Chúa nơi tiếng lương tâm và sự hiện diện của Ngài ngay trong tâm hồn của mình để chúng ta sống như những người con cái Chúa. Bạn có cảm nghiệm Thiên Chúa hiện diện trong cuộc sống thường ngày không, hay là bạn vẫn chờ phép lạ, vẫn đợi những sự kiện giật gân mới nhận ra được thánh ý của Ngài?
Lạy Cha, con hạnh phúc biết bao khi biết rằng Cha đang ở giữa chúng con cùng với triều đại của Ngài. Và con mãi mãi tạ ơn Cha về điều đo.
Last Edit: 10 years 5 months ago by Đinh Cường [ Tôma ].
The administrator has disabled public write access.
The following user(s) said Thank You: Mai Hữu Thể (Lớp Don Bosco)

Mỗi Ngày Một Câu Kinh Thánh - Suy niệm tháng 11 - Sưu tầm 10 years 5 months ago #50485


Thứ Tư 13/11/2013 Tuần XXXII Mùa Thường Niên


“Sao không thấy họ trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại bang này?” (Lc 17,18)

Khi Chúa Giêsu đi lên Giêrusalem, Người đi qua biên giới Samaria và Galilêa. Khi Người vào một làng kia thì gặp mười người phong cùi đang đứng ở đàng xa, họ cất tiếng thưa rằng: "Lạy Thầy Giêsu, xin thương xót chúng tôi". Thấy họ, Người bảo họ rằng: "Các ngươi hãy đi trình diện với các tư tế". Trong lúc họ đi đường, họ được lành sạch. Một người trong bọn họ thấy mình được lành sạch, liền quay trở lại, lớn tiếng ngợi khen Thiên Chúa, rồi đến sấp mình dưới chân Chúa Giêsu và tạ ơn Người: Mà người ấy lại là người xứ Samaria. Nhưng Chúa Giêsu phán rằng: "Chớ thì không phải cả mười người được lành sạch sao? Còn chín người kia đâu? Không thấy ai trở lại tôn vinh Thiên Chúa, mà chỉ có người ngoại này". Rồi Người bảo kẻ ấy rằng: "Ngươi hãy đứng dậy mà về: vì lòng tin của ngươi đã cứu chữa ngươi".( Lc 17, 11-19)

Câu chuyện mười người phung cùi được khỏi bệnh, rồi chỉ có một người Samaria trở lại tạ ơn Chúa, còn chín người Do thái bỏ đi thẳng dạy chúng ta bài học về lòng biết ơn. Biết ơn là một trong những phẩm chất cao quý nhất để đánh giá một con người: - “Lòng biết ơn là bông hoa đẹp nhất của con người” và “Điều đáng trách nhất nơi một người đó là lòng vô ơn”. - Nếu con người phải biết ơn về một ân huệ mình nhận nơi người khác, thì họ còn phải biết ơn đến chừng nào về những ân huệ chan chứa mà họ không ngừng nhận được từ Thiên Chúa! Nói cám ơn Chúa có lẽ chúng ta đã nói nhiều. Nhưng ít khi lòng biết ơn của chúng ta xuất phát từ sự cảm nhận tình thương Chúa để thúc đẩy ta quay trở lại với Chúa, thôi thúc ta tôn vinh Chúa và sấp mình thờ lạy Chúa. Mặt khác, lòng biết ơn của ta không thêm gì cho Chúa, nhưng đem lại ơn cứu độ cho chúng ta, như lời Chúa nói với anh cùi xứ Samaria: “Lòng tin của anh đã cứu chữa anh”.


Chúa cho con đôi mắt, con nhìn bao kỳ công
Chúa cho con đôi tai, con nghe đủ âm thanh
Chúa cho con đôi môi, con hé mở nụ cười
Chúa cho con hai tay, bưng chén cơm, cầm bút
Chúa cho con đôi chân, dẫn con khắp nẻo đường
Chúa cho con khối óc, phân biệt điều thực hư…
Những điều con có đó, tưởng tầm thường nhưng thật vĩ đại, thật cao cả.
Mà đã lần nào con nhớ đến những thứ ấy để cám ơn Chúa.
Chắc đợi đến khi mắt mù, tai điếc, chân què, con mới nhận ra những thứ ấy thật quý giá.


Lạy Chúa, Chúa đã ban cho chúng con nhiều điều. Nhưng xin ban cho chúng con một điều nữa là cho chúng con luôn biết nhận ra những ân huệ Chúa mà không ngừng cảm tạ tri ân. Amen. (Hosanna)
Last Edit: 10 years 5 months ago by Đinh Cường [ Tôma ].
The administrator has disabled public write access.

Mỗi Ngày Một Câu Kinh Thánh - Suy niệm tháng 11 - Sưu tầm 10 years 5 months ago #50478

Thứ Ba 12/11/2013 Tuần XXXII Mùa Thường Niên

“Khi đã làm tất cả những gì theo lệnh phải làm, thì hãy nói: chúng tôi là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi.” (Lc 17,10)

Khi ấy, Chúa Giêsu phán: "Ai trong các con có người đầy tớ cày bừa hay chăn súc vật ngoài đồng trở về liền bảo nó rằng: 'Mau lên, hãy vào bàn dùng bữa', mà trái lại không bảo nó rằng: 'Hãy lo dọn bữa tối cho ta, hãy thắt lưng và hầu hạ ta cho đến khi ta ăn uống đã, sau đó ngươi mới ăn uống'? Chớ thì chủ nhà có phải mang ơn người đầy tớ, vì nó đã làm theo lệnh ông dạy không? Thầy nghĩ rằng không. "Phần các con cũng vậy, khi các con làm xong mọi điều đã truyền dạy các con, thì các con hãy nói rằng: 'Chúng tôi là đầy tớ vô dụng, vì chúng tôi đã làm điều chúng tôi phải làm' "(Lc 17, 7-10)

Chúa Giêsu dùng câu chuyện dụ ngôn về người đầy tớ để dạy chúng ta về thái độ khiêm tốn phải có trong bổn phận phục vụ. Như người đầy tớ, sau khi đã đi cày hay đi chăn chiên về, sẽ tự thấy có bổn phận phải tiếp tục phục vụ bữa tối cho chủ, rồi sau cùng mới được ăn mà không hề kêu ca. - “Chúng tôi là những đầy tớ vô dụng. Chúng tôi chỉ làm việc theo bổn phận ấy thôi” (Lc 17,10b)
Người ta hỏi Thánh Phanxicô Assisi nhờ đâu và bằng cách nào mà ngài làm được nhiều việc như thế. Thánh nhân đáp :
- Thiên Chúa ở trên Thiên đàng nhìn xuống dưới đất. Ngài tự hỏi : “Tìm đâu ra một người yếu đuối nhất, nhỏ bé nhất và hèn hạ nhất đây ?” Thế rồi Thiên Chúa tìm thấy tôi. Ngài lại tự nhủ : “Ta đã tìm được nó rồi. Qua nó, Ta sẽ làm những việc Ta muốn. Nó sẽ không tự phụ được với những việc đó, bởi vì nó biết rằng Ta xử dụng nó chỉ vì sự yếu đuối, nhỏ bé và hèn hạ của nó thôi” (Christian Herald). Chúng ta cũng vậy, khi đã làm tất cả những gì theo lệnh phải làm theo ý Chúa, thì hãy nói: " Chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi", chứ không được tự mãn, khoe khoang về những thành quả do công khó của mình mà đòi hỏi Chúa phải trả công như người làm thuê. Vì xét cho cùng, tất cả những gì chúng ta “có” và chúng ta “là” đều do Chúa ban: Sự sống, sức khỏe, tài năng, điều kiện hoàn cảnh…; cũng như những thành công trong công việc đều nhờ bởi ơn Chúa. Như lời Người phán: “Không có Thầy, anh em không làm được gì” (Ga 15,5).


Môn đệ Chúa Kitô phải sống như người tôi tớ. Chúng Ta trở nên ‘đầy tớ’ không theo mẫu gương người phàm nhưng là theo mẫu gương của Đức Kitô, Đấng yêu thương tự hạ làm tôi tớ phục vụ mọi người đến mức hiến dâng cả mạng sống cho người mình yêu. Còn bạn, bạn đã trở nên “môn đệ-tôi tớ” theo mẫu gương Thầy Giêsu được bao nhiêu phần trăm? Trong cuộc đời, có lần nào tôi đã dám hy sinh vì anh em mà không tính toán, dám phục vụ mà không nghĩ thiệt hơn ?
Lạy Chúa, xin cho con biết phục vụ một cách vô vị lợi, vì đó là bổn phận của con.
Last Edit: 10 years 5 months ago by Đinh Cường [ Tôma ].
The administrator has disabled public write access.
The following user(s) said Thank You: Đào Đình Hoa, Hùng 33


VISITORS SINCE JANUARY 7, 2012