Welcome, Guest
Username: Password: Remember me

TOPIC: Mỗi Ngày Một Câu Kinh Thánh - Suy niệm tháng 1/2014 - Sưu tầm & Tổng hợp

Mỗi Ngày Một Câu Kinh Thánh - Suy niệm tháng 1/2014 - Sưu tầm 10 years 3 months ago #52117

Chúa Nhật 12/01/2014Mùa Thường Niên Năm A - Chúa Giêsu chịu Phép Rửa

Khi Đức Giê-su chịu phép rửa xong, vừa ở dưới nước lên, thì các tầng trời mở ra. Người thấy Thần Khí Thiên Chúa đáp xuống như chim bồ câu và ngự trên Người. Và có tiếng từ trời phán: “Đây là Con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về Người.” (Mt 3,16-17)

Khi ấy, Chúa Giêsu bỏ xứ Galilêa mà đến với Gioan ở sông Giođan, để ông làm phép rửa cho. Nhưng Gioan can Người rằng: "Chính tôi phải được Ngài rửa, thế mà Ngài lại đến với tôi sao?" Chúa Giêsu liền đáp lại: "Không sao, vì chúng ta cần chu toàn bổn phận như thế". Và bấy giờ ông Gioan chiều ý Người. Chúa Giêsu chịu phép rửa, rồi bước lên khỏi nước. Này đây các tầng trời mở ra, và Người thấy Thánh Thần Chúa ngự xuống như một bồ câu và đậu trên Người. Và ngay lúc ấy, có tiếng từ trời phán: "Này là Con yêu dấu của Ta, Con đẹp lòng Ta".(Mt 3, 13-17)

Khởi đầu cuộc sống công khai, Chúa Giêsu, tự hạ thêm một bước nữa khi rước vào đời mình kiếp sống tội nhân đến song Giođan và xin ông Gioan chịu phép Rửa. Chịu nhận mình là một tội nhân xếp hàng đứng chung với những tội nhân khác để đợi tới phiên mình cúi đầu xin ơn tha thứ. Thiên Chúa thánh thiện mà nhận mình là người tội lỗi. Vì thế Gioan môt mực can Người và nói: Chính tôi mới cần Ngài làm phép rửa thế mà Ngài lại đến với tôi!. Nhưng Đức Giêsu trả lời: Bây giờ cứ thế đã. Vì chúng ta nên làm như vậy để giữ trọn đức công chính.- thực thi... công chính.- Đó là “lời nói đầu tiên" của Đức Giêsu và cũng hay được nhắc đến trong sách Tin Mừng Matthêu. Đức công chính đòi hỏi phải hành xử phù hợp với thực trạng của mình, bản chất của mình. Bản chất mình là «hình ảnh của Thiên Chúa», «được tạo dựng giống như Thiên Chúa» (St 1,26-27), là «con cái Thiên Chúa» (Lc 20,36; Rm 8,14.16; Gl 3,26), và mang trong mình bản tính thần linh của Ngài (2Pr 1,4), nhưng lại sống không đúng với bản chất cao cả ấy của mình. Chính vì thế, chúng ta làm nhục Thiên Chúa. Tương tự như một hoàng tử, là cành vàng lá ngọc, mà lại làm những việc đê tiện, bỉ ổi khiến vua cha phải xấu hổ vì con. Thật vậy, nếu bản chất của ta là tội lỗi thì khi ta sống trong tội lỗi, ta không có gì đáng trách vì ta đã sống đúng với bản chất của mình. Tương tự như một người hạ tiện làm công việc hạ tiện thì không có gì đáng xấu hổ. Nhưng bản chất ta là thánh thiện, nếu ta lại chấp nhận vùi mình trong tội lỗi, thì ta thật đáng trách. Chẳng khác gì một người có tấm thân ngọc ngà mà lại cam lòng vùi mình vào đám phẩn hôi. Đức Giêsu đại diện cho cả nhân loại tội lỗi, đi sai trệnh đường lối Thiên Chúa, nên Ngài phải đại diện cho toàn nhân loại sám hối trước mặt Thiên Chúa. Và ngay lúc ấy, có tiếng từ trời phán: "Này là Con yêu dấu của Ta, Con đẹp lòng Ta".(Mt 3, 13-17). Người có tội mà nhìn nhận tội lỗi mình đồng thời sám hối và quyết tâm sửa đổi, thì người ấy mới trở nên công chính.

Sự công chính của Thiên Chúa là tình yêu, hạ mình xuống, chung phần với cái yếu đuối của người khác, như Chúa đã hạ mình nhập thể, chịu phép rửa,. Còn chúng ta ngược lại, theo sự công chính loài người : cự cãi , cái tôi là nhất để tranh dành phần thắng về mình. Sống theo sự công chính của Thiên Chúa, tức là đáp lại chính xác ý muốn của Thiên Chúa như Chúa Giê su đã làm

Lạy Cha, Đức Giêsu thánh thiện và hoàn toàn vô tội, thế mà vì yêu thương nhân loại tội lỗi, Ngài đã gánh lấy tội lỗi nhân loại, và tự liệt mình vào hàng những người tội lỗi cần phải sám hối. Còn con thì lại hành động ngược lại, con tuy tội lỗi nhưng lại thích được người khác tôn vinh và đối xử như một người thánh thiện. Con rất ngại phải nhìn nhận mà chỉ muốn chối phăng những tội lỗi của mình. Ôi, xin cho con biết hành xử như Đức Giêsu khi xin Gioan làm phép rửa cho mình.
Last Edit: 10 years 3 months ago by Đinh Cường [ Tôma ].
The administrator has disabled public write access.

Mỗi Ngày Một Câu Kinh Thánh - Suy niệm tháng 1/2014 - Sưu tầm 10 years 3 months ago #52046

Thứ Bảy 11/01/2014 Mùa Thường Niên Năm chẵn

Ông Gio-an trả lời: “Chính anh em đã làm chứng cho thầy là thầy đã nói: Tôi đây không phải là Đức Kitô, mà là kẻ được sai đi trước mặt Người… Người phải nổi bật lên, còn thầy phải lu mờ đi.” (Ga 3,28-30)

Khi ấy, Chúa Giêsu cùng các môn đệ Người đến đất Giuđêa. Người ở lại đó với họ và làm phép rửa. Cũng có Gioan làm phép rửa tại Ainon, gần Salim, vì ở đó có nhiều nước, và người ta đến để chịu rửa. Vì chưng, khi ấy Gioan chưa bị tống ngục. Xảy ra có cuộc tranh luận giữa các môn đệ của Gioan và người Do-thái về việc thanh tẩy. Họ đến cùng Gioan và nói với ông: "Thưa Thầy, người đã ở với Thầy bên kia sông Giođan, mà Thầy đã làm chứng cho, nay cũng làm phép rửa và ai nấy đều đến cùng người!" Gioan trả lời rằng: "Người ta không tiếp nhận gì mà không phải bởi trời ban cho. Chính các ngươi đã làm chứng cho tôi là tôi đã nói: Tôi không phải là Đấng Kitô, nhưng tôi được sai đến trước Người. Ai cưới vợ, thì là người chồng, còn bạn hữu của tân lang đứng mà nghe tân lang nói thì vui mừng vì tiếng nói của tân lang. Vậy niềm vui của tôi như thế là đầy đủ. Người phải lớn lên, còn tôi phải nhỏ lại".(Ga 3, 22-30)

Gioan Tẩy giả là người đi trước dọn đường cho Chúa. Ngài lặng lẽ dâng trọn cuộc đời mình mở đường cho Chúa đến, để mọi người được phúc chiêm ngắm vinh quang Thiên Chúa tỏ hiện nơi Đức Giêsu Đấng Cứu Thế. Ngài là người biết mình, biết ơn gọi của mình, khiêm tốn đón nhận và chu toàn bổn phận của mình. Gioan đúng là người “cao trọng” như Chúa Giêsu đã khen ngợi.

Trên một chuyến tàu xuyên đại dương, vị giám mục kể cho một giáo sĩ trẻ mới ra trường về cuộc đời gian khổ của mình, rồi xin anh nói về ơn gọi của mình. Anh tự mãn trả lời : “Dễ thôi. Tất cả là Thiên Chúa cần con”.
Vị giám mục nói : “Này bạn trẻ, quả là trùng hợp ! Như tôi nhớ, trong Thánh Kinh, chỉ có một lần Thiên Chúa nói Ngài cần một điều gì đó. Trong Lc 19, 34 trên đường vinh thắng vào Giêrusalem, Ngài nói Ngài cần một con lừa” (Góp nhặt).


Thánh Gioan Tiền hô dạy ta bài học phải biết đóng vai phụ. Ai mà không thích đóng vai chính. Nhưng trong một vỡ tuồng, vai chính chỉ cần một hai người, còn vai phụ thì rất nhiều. Nhiều khi nhờ các vai phụ đóng khéo mà vai chính được nổi bật lên. Mỗi người đều có một biệt tài riêng, một năng khiếu riêng, không thể so sánh với nhau. Mỗi người đều được đặt ở một vị trí riêng nhau. - “Chúa phải nổi bật lên, còn tôi phải nhỏ đi” có nghĩa phải làm phần của Chúa trong con người tôi càng ngày càng lớn lên, và phần của xác thịt, của tội lỗi và của khuynh hướng xấu dần dần nhỏ bớt. Khi chúng ta muốn mình nổi bật trước mọi người, chính lúc đó chúng ta lại lu mờ đối với Chúa.
Last Edit: 10 years 3 months ago by Đinh Cường [ Tôma ].
The administrator has disabled public write access.

Mỗi Ngày Một Câu Kinh Thánh - Suy niệm tháng 1/2014 - Sưu tầm 10 years 3 months ago #52006


Thứ Sáu 10/01/2014 Mùa Giáng Sinh


“Thưa Ngài, nếu Ngài muốn, Ngài có thể làm cho tôi được sạch.” Người giơ tay đụng vào anh ta và bảo: “Tôi muốn, anh sạch đi.” Lập tức chứng phong hủi biến khỏi anh. (Lc 5,12-13)

Xảy ra khi Chúa Giêsu đang ở trong một thành kia, thì có một người mình đầy phong hủi, thấy Chúa Giêsu, liền sấp mặt xuống đất, van xin Ngài rằng: "Lạy Thầy, nếu Thầy muốn, Thầy có thể cho tôi được sạch". Người giơ tay chạm đến người ấy và nói: "Ta muốn, hãy nên trơn sạch". Lập tức, người ấy khỏi phong hủi. Người ra lệnh cho người ấy không được nói với ai, nhưng: "Hãy đi trình diện với tư tế, và hãy dâng lễ vật như luật Môsê đã dạy, để làm chứng cho người ta biết ngươi được sạch". Nhưng tiếng đồn về Người cứ lan rộng, và dân chúng đông đảo kéo nhau đến để nghe Người và được chữa lành bệnh tật. Còn Người, thì lánh vào nơi hoang vắng và cầu nguyện.( Lc 5, 12-16)

Chúa Giêsu không chỉ chữa bệnh cho người bị phong cùi, mà còn đưa tay đụng chạm đến anh. Chứng tỏ Ngài không ghê tởm anh. Ngài còn bảo anh đi trình diện với tư tế để được công nhận hết bệnh và nhờ đó được hội nhập vào xã hội. Như thế, người phong cùi này vừa được chữa bệnh tật phần xác vừa chữa bệnh tật tâm hồn.
Nạn đói xảy ra trong vùng. Một người ăn xin bên góc đường bước đến bên đại văn hào Nga, Tolstoy, đang đi ngang qua đó. Tolstoy dừng lại, lấy tiền cho nhưng không tìm được đồng nào. Ông nói với sự nuối tiếc : “ Này người anh em, đừng giận tôi. Tôi chẳng đem theo gì”.
Mặt người ăn xin sáng lên và nói : “Ông gọi tôi là anh em, đó đã là món quà rất lớn rồi !” (Góp nhặt).


Sự quan tâm của chúng ta với những người nghèo khổ có được toàn diện như Chúa muốn chưa ? Người bệnh phong vì muốn được khỏi nên đã tìm đến với Chúa Giêsu. Chúa đã chạm đến anh để chữa lành cho anh. Chúa cũng đã chạm đến chúng ta nhiều lần trong đời, nhưng dường như chẳng có gì thay đổi nơi chúng ta cả ! Phải chăng vì ta chưa thực sự tin tưởng vào Chúa và thực tâm muốn được chữa lành ?
Lạy Chúa, xin cho con khao khát được canh tân và ước muốn được chữa lành, để con luôn bước đến với Chúa và được hoàn toàn đổi mới. (Epphata)
Last Edit: 10 years 3 months ago by Đinh Cường [ Tôma ].
The administrator has disabled public write access.

Mỗi Ngày Một Câu Kinh Thánh - Suy niệm tháng 1/2014 - Sưu tầm 10 years 3 months ago #51996

Thứ Năm 09/01/2014 Mùa Giáng Sinh Năm chẵn

“…để tôi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn.” (Lc 4,18)

Khi ấy, Chúa Giêsu trở về Galilêa trong quyền năng của Thánh Thần và danh tiếng Người đồn khắp miền xung quanh. Người giảng dạy trong các hội đường của họ, và ai nấy đều ca tụng Người. Người đến Nadarét là nơi Người sinh trưởng, và theo thói quen của Người, Người vào hội đường ngày Sabbat, và đứng dậy đọc sách. Người ta trao cho Người cuốn sách Tiên tri Isaia. Người mở sách và gặp chỗ có chép rằng: "Thánh Thần Chúa ở trên tôi, vì Chúa đã xức dầu cho tôi, sai tôi đi rao giảng tin mừng cho người nghèo khó, chữa lành những người sầu khổ trong tâm hồn, loan tin giải thoát cho kẻ bị giam cầm, cho người mù được thấy, giải thoát người bị áp chế, công bố năm hồng ân của Thiên Chúa". Người xếp sách lại, trao cho viên phụ trách, đoạn ngồi xuống. Mọi người trong hội đường đều đưa mắt chăm chú nhìn Người. Người bắt đầu nói với họ rằng: "Hôm nay đã ứng nghiệm lời Kinh Thánh tai các ngươi vừa nghe". Và ai nấy đều công nhận lời Người và ngạc nhiên vì những lời hấp dẫn thốt ra từ miệng Người.( Lc 4, 14-22a)

Sau một thời gian hoạt động, Chúa Giêsu trở về rao giảng tại chính quê hương mình là Nadarét. Tại đây, trong một bối cảnh trang nghiêm trong hội đường ngày Sabbat, Chúa đã công bố chương trình hoạt động của mình qua lời ngôn sứ Isaia.- “Thần khí Chúa ngự trên tôi... sai tôi đi loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn”. Với thời gian ba năm ngắn ngủi. Chúa đã rao giảng không biết mệt mỏi để Tin Mừng được đến với người nghèo. Chúa yêu thương những người nghèo khổ, người tội lỗi và không loại trừ một ai. Người nghèo được đón nhận Tin Mừng xuất hiện dưới nhiều khuôn mặt khác nhau: người mù, người què, người câm, người phong, người bại liệt, người bị giam cầm trong các loại ngục tù: tham lam tiền của như Giakêu; sợ mất thể diện như Nicôđêmô; ham quyền chức như anh em Gioan-Giacôbê… Tin Mừng quả thật đã thực hiện cuộc “lột xác” toàn diện nơi những người nghèo này.

Tôi cũng có sứ mạng loan báo Tin Mừng của Chúa cho anh em, những người chung quanh tôi. Tôi chỉ có thể loan báo khi tôi đã sống Tin Mừng ấy thực sự qua đời sống của tôi. - “Lời nói đi đôi với việc làm”, trước khi muốn loan báo thì chính tôi phải sống tin mừng đó trước. Và như thế chắc chắn sẽ được mọi người đón nhận.

Lạy Chúa, khi con đói, xin gởi đến con người cần của ăn. Khi con cô đơn, xin gởi đến con người cần được thông cảm. (Epphata)
)
Last Edit: 10 years 3 months ago by Đinh Cường [ Tôma ].
The administrator has disabled public write access.

Mỗi Ngày Một Câu Kinh Thánh - Suy niệm tháng 1/2014 - Sưu tầm 10 years 3 months ago #51992

Thứ Tư 08/01/2014 Mùa Giáng Sinh Năm chẵn

Người bảo các ông: “Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ !” (Mc 6,50)


Khi năm ngàn người đã được ăn no, Chúa Giêsu liền giục các môn đệ xuống thuyền, qua bờ bên kia trước mà đến Bếtsai-đa, đang khi Người giải tán dân chúng. Giải tán họ xong, Người lên núi cầu nguyện. Chiều đến, thuyền đã ra giữa biển, còn Người thì một mình ở trên đất. Khoảng canh tư đêm tối, Người thấy họ khó nhọc chèo chống vì ngược gió, Người đi trên mặt biển mà đến với họ, và Người muốn vượt qua trước họ. Họ thấy Người đi trên mặt biển, thì tưởng là ma, nên la hoảng lên. Vì ai nấy đều thấy Người và hoảng hốt, nên Người liền lên tiếng bảo họ rằng: "Hãy yên trí, chính Thầy đây, đừng sợ". Rồi Người lên thuyền họ, và gió im lặng. Tâm hồn họ lại càng sửng sốt hơn, vì họ chưa hiểu gì về vấn đề bánh: lòng họ còn mù tối.(Mc 6, 45-52)

Bài tin mừng hôm nay lại là một minh chứng cho sự hiện diện của Chúa. Ở đâu có Chúa ở đó có bình an vì Chúa sẽ dẹp yên bão tố và sợ hãi. Mỗi người sống trên đời cũng giống như đi trên biển cả mênh mông. Biển đời cũng đầy dẫy sóng gió, hiểm nguy. Cuộc đời tôi cũng trải qua những lúc chao đảo và lo sợ về thất bại, đau khổ, và khi gặp thử thách gian nan. Nhiều Khi ta như kiệt sức, những thử thách của cuộc sống như vượt quá sức con người, chắc chắn Ngài đang đến, ở lại bên ta, củng cố và nâng đỡ những cố gắng của ta đạt đến thành công.

Chúa không biến mọi sự trở thành dễ dãi cho ta. Chúa không đến để diệt trừ đau khổ của con người. Chúa không muốn biến chúng ta trở thành con người nhu nhược, hèn kém. Thế nhưng, điều quan trọng nhất là Chúa hiện diện bên bạn trong đau khổ. Với sự hiện diện ân sủng của Ngài, những gì bất khả, không thể chịu đựng trở thành có thể, việc khó khăn nhất cũng trở nên dễ dàng hơn

Lạy Chúa, xin cho con luôn nhận ra sự hiện diện của Ngài trong cuộc sống. Và khi gặp thử thách gian truân, xin cho con nghe được tiếng Chúa khích lệ “ Cứ an tâm. Thầy đây mà. Đừng sợ !”.
Last Edit: 10 years 3 months ago by Đinh Cường [ Tôma ].
The administrator has disabled public write access.

Mỗi Ngày Một Câu Kinh Thánh - Suy niệm tháng 1/2014 - Sưu tầm 10 years 3 months ago #51956


Thứ Ba 07/01/2014 Mùa Giáng Sinh


“Đức Giêsu thấy đông đảo dân chúng thì chạnh lòng thương, vì họ như bầy chiên không người dẫn dắt” (Mc 6,34)

Khi ấy, Chúa Giêsu xem thấy dân chúng đông đảo thì động lòng thương xót họ, vì họ như chiên không người chăn giữ, và Người bắt đầu giảng dạy họ nhiều điều. Và khi giờ đã muộn, các môn đệ đến thưa Người rằng: "Chỗ này hoang vắng, mà giờ đã muộn, xin Thầy giải tán họ, để họ đi tới các làng các xóm gần đây mà mua gì ăn". Chúa Giêsu trả lời họ rằng: "Các con hãy cho họ ăn đi". Họ thưa Người: "Chúng con phải đi mua đến hai trăm đồng bạc bánh để phát cho họ ăn". Người nói với họ: "Các con có mấy cái bánh? Hãy đi xem". Khi biết được rồi, họ thưa: "Có năm cái bánh và hai con cá". Người ra lệnh cho họ bảo mọi người ngồi xuống làm thành từng nhóm trên cỏ xanh. Họ ngồi xuống từng nhóm, chỗ một trăm, chỗ năm mươi. Người cầm năm cái bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời mà chúc tụng, rồi bẻ bánh ra và trao cho các môn đệ, để họ phân phát cho người ta; còn hai con cá, Người cũng chia cho mọi người. Và tất cả đều ăn no. Mụn bánh và cá còn dư lại, người ta lượm được mười hai thúng đầy. Mà số người ăn là năm ngàn người.(Mc 6, 34-44)

Bởi chạnh lòng thương nên Ngài đã hóa bánh ra nhiều từ 5 chiếc bánh và 2 con cá. Ngài không chỉ quan tâm đến cái đói thể xác nhưng còn muốn ban phát tình thương, của ăn mà nhân loại đang thiếu. Khi đọc và suy gẫm đoạn Tin mừng này chúng ta bắt gặp được một nét đẹp nơi Chúa Giêsu, làm cho ta nghĩ đến bổn phận của mình đối với anh em. Đó là, Chúa xem những người theo và nghe Chúa giảng như người nhà, như người thân thiết . Vì xem họ thân thiết như thế nên Chúa đã quan tâm, thông cảm, thấu hiểu và không bỏ rơi họ. Những nhu cầu của họ trở nên những điều quan trọng với Chúa. Chính vì thế, sau khi đã cho họ món ăn tinh thần là những lời khuyên dạy, thì Chúa muốn các môn đệ cộng tác với Chúa cho họ có được những món ăn nuôi sống thân xác sau một ngày đói mệt. Quả thật, có Chúa ở bên cạnh, những người theo Chúa luôn sống trong an vui, dư đầy.- “Chúa Giêsu chính là ân huệ bằng xương bằng thịt mà Thiên Chúa tặng ban cho nhân loại”.


Cái thiếu thốn của thế giới hôm nay chính là tình thương, lòng nhân ái. Bản thân chúng ta cũng thích được lãnh nhận hơn là cho đi, luôn thoái thác như các tông đồ xưa : “Làm sao thỏa mãn những nhu cầu của kẻ khác, một khi sức mình có hạn ?”. Rất nhiều khi chúng ta chỉ xem những nhu cầu của mình mới là quan trọng, ý riêng của mình mới là đúng nhất, nên nhiều lần đã vô tình, vô tâm thờ ơ với những nhu cầu của tha nhân.
Xin Chúa cho con biết đáp trả lời mời gọi của Chúa, luôn dấn thân phục vụ Chúa và tha nhân trong ơn gọi, trong bổn phận của con mỗi ngày
Last Edit: 10 years 3 months ago by Đinh Cường [ Tôma ].
The administrator has disabled public write access.

Mỗi Ngày Một Câu Kinh Thánh - Suy niệm tháng 1/2014 - Sưu tầm 10 years 3 months ago #51951

Thứ Hai 06/01/2014 Mùa Giáng Sinh

“Đoàn dân đang ngồi trong cảnh tối tăm, đã thấy một ánh sáng huy hoàng, những kẻ đang ngồi trong vùng bóng tối của tử thần, nay được ánh sáng bừng lên chiếu rọi.” (Mt 4,16)

Khi ấy, nghe tin Gioan bị nộp, Chúa Giêsu lui về Galilêa. Người rời bỏ Nadarét, đến ở miền duyên hải thành Capharnaum, giáp ranh đất Giabulon và Nephtali, để ứng nghiệm lời đã phán bởi miệng tiên tri Isaia rằng: "Hỡi đất Giabulon và đất Nephtali, đường dọc theo biển, bên kia sông Giođan, Galilêa của ngoại bang! Dân ngồi trong tối tăm, đã thấy ánh sáng huy hoàng, ánh sáng đã xuất hiện cho người ngồi trong bóng sự chết". Từ bấy giờ, Chúa Giêsu bắt đầu rao giảng và nói: "Hãy hối cải, vì nước trời đã gần đến". Và Chúa Giêsu đi rảo quanh khắp xứ Galilêa, dạy dỗ trong các hội đường của họ, rao giảng tin mừng nước trời, chữa lành mọi bệnh hoạn tật nguyền trong dân. Tiếng tăm Người đồn ra khắp xứ Syria. Người ta đã đem đến cho Người đủ thứ bệnh nhân, những người mắc phải tật nguyền đau đớn, quỷ ám, kinh phong, bất toại. Người đã chữa họ lành. Dân chúng đông đảo theo Người, họ đến từ xứ Galilêa, miền Thập Tỉnh, Giêsrusalem, Giuđêa và vùng bên kia sông Giođan.( Mt 4, 12-17. 23-25)

Ánh sáng huy hoàng bừng lên tại cánh đồng Bêlem, ánh sao lạ rực rỡ trên bầu trời đêm Giêrusalem, nhưng dân cư tại đó vẫn say giấc mộng; chỉ có đám mục đồng còn thức canh giữ đoàn chiên đón nhận được lời loan báo Hài Nhi giáng sinh, và chỉ có Ba Vua theo dấu sao lạ tìm đến thờ lạy. Các mục đồng, những người nghèo khó chất phác đơn sơ, và Ba Vua, bậc thức giả say mê kiếm tìm Chân Thiện Mỹ, họ tuy khác biệt về tầng lớp xã hội nhưng cùng đại diện cho những người thiện tâm, không “ngủ mê” trong tự mãn, đam mê, nhưng nỗ lực vươn lên không ngừng, để “bắt đầu và lại bắt đầu”, bất chấp những thách đố, những cạm bẫy trần gian: Họ là những người gặp được Hài Nhi Giê su và có Con Thiên Chúa làm người trong tâm hồn khi ra về.

Bốn lối sống “thời thượng” trong xã hội ngày nay là chủ nghĩa vô thần, chủ nghĩa tương đối, chủ nghĩa khoái lạc và chủ nghĩa cá nhân, chúng là những cản trở khiến con người không thể nhìn thấy ánh sáng hiển linh của Chúa Kitô. Chúng ta có đang bị những lối sống ấy chi phối? Những dấu hiệu nào cho thấy lối sống thế tục đang len lỏi vào và làm biến chất đời sống của mỗi người chúng ta?
Lạy Chúa Giêsu, xin mở mắt cho con nhìn thấy Ánh Sáng của Chúa, và sống theo Chân Lý của Ngài
The administrator has disabled public write access.

Mỗi Ngày Một Câu Kinh Thánh - Suy niệm tháng 1/2014 - Sưu tầm 10 years 3 months ago #51914

Chúa Nhật 05/01/2014 - Lễ Hiển Linh

Trông thấy ngôi sao, họ mừng rỡ vô cùng. Họ vào nhà, thấy Hài Nhi và thân mẫu là bà Maria, liền sấp mình thờ lạy Người. (Mt 2,10-11)

Khi Chúa Giêsu sinh hạ tại Bêlem thuộc xứ Giuđa, trong đời vua Hêrôđê, có mấy nhà đạo sĩ từ Đông phương tìm đến Giê-rusalem. Các ông nói: "Vua người Do-thái mới sinh ra hiện đang ở đâu? Chúng tôi đã nhận thấy ngôi sao của Người ở Đông phương, và chúng tôi đến để triều bái Người". Nghe nói thế, vua Hêrôđê bối rối, và tất cả Giêrusalem cùng với nhà vua. Vua đã triệu tập tất cả các đại giáo trưởng và luật sĩ trong dân, và hỏi họ cho biết nơi mà Đức Kitô sinh hạ. Họ tâu nhà vua rằng: "Tại Bêlem thuộc xứ Giuđa, vì đó là lời do Đấng Tiên tri đã chép: Cả ngươi nữa, hỡi Bêlem, đất Giuđa, không lẽ gì ngươi bé nhỏ hơn hết trong các thành trì của Giuđa, vì tự nơi ngươi sẽ xuất hiện một thủ lãnh, Người đó sẽ chăn nuôi Israel dân tộc của Ta". Bấy giờ Hêrôđê ngầm triệu tập mấy nhà đạo sĩ tới, cặn kẽ hỏi han họ về thời giờ ngôi sao đã hiện ra. Rồi vua đã phái họ đi Bêlem và dặn rằng: "Các khanh hãy đi điều tra cẩn thận về Hài Nhi, rồi khi đã gặp thấy, hãy báo tin lại cho Trẫm, để cả Trẫm cũng đến triều bái Người". Nghe nhà vua nói, họ lên đường. Và kìa ngôi sao họ xem thấy ở Đông phương, lại đi trước họ, mãi cho tới nơi và đậu lại trên chỗ Hài Nhi ở. Lúc nhìn thấy ngôi sao, họ hết sức vui mừng. Và khi tiến vào nhà, họ đã gặp thấy Hài Nhi và Bà Maria Mẹ Người, và họ đã quỳ gối xuống sụp lạy Người. Rồi, mở kho tàng ra, họ đã dâng tiến Người lễ vật: vàng, nhũ hương và mộc dược. Và khi nhận được lời mộng báo đừng trở lại với Hêrôđê, họ đã qua đường khác trở về xứ sở mình.(Mt 2, 1-12)

Đường dẫn các đạo sĩ đến Bêlem là con đường của SAO. SAO rọi chiếu ánh sáng cho đường đi, SAO nuôi hy vọng, SAO cho biết Đấng được sinh ra sẽ mang sứ mệnh lịch sử quan trọng. SAO có lúc khuất dạng nhưng không vụt tắt, có lúc bị mây mù che phủ nhưng rồi lại ló dạng và đồng hành. Ngôi sao trên bầu trời dẫu có lạ lùng cũng chỉ là dấu hiệu chỉ đường đến với Hài Nhi Giêsu, là NGÔI SAO đích thực dẫn đường cho không riêng cho các đạo sĩ mà còn cho cả loài người và từng người trong suốt dọc dài lịch sử. Đó chính là nỗi vui mừng khôn xiết của những ai biết tìm đường đến với Chúa Giêsu, hiện thân của mầu nhiệm Con Thiên Chúa nhập thể làm người.

Thiên Chúa tỏ mình ra không chỉ cho người Do Thái mà còn cho cả dân ngoại, nghĩa là cho toàn thể nhân loại. Điều đó cho chúng ta biết tình yêu và ơn cứu độ của Thiên Chúa có tính phổ quát, nghĩa là dành cho hết mọi người. Con Thiên Chúa là Ánh Sáng thật đã đến làm người và ở với con người, Ánh Sáng không ngừng mời gọi mọi người thành tâm thiện chí đến lãnh nhận ơn cứu độ, Ánh Sáng đó vẫn đến với chúng ta trong từng phút giây và qua mọi biến co của đời thường, qua những con người đang sống quanh ta
Last Edit: 10 years 3 months ago by Đinh Cường [ Tôma ].
The administrator has disabled public write access.

Mỗi Ngày Một Câu Kinh Thánh - Suy niệm tháng 1/2014 - Sưu tầm 10 years 3 months ago #51912

Thứ Bảy 04/01/2014 Mùa Giáng Sinh

Người đáp: "Hãy đến mà xem". Và “Hai ông lưu lại với Ngài ngày hôm ấy”(Ga 1, 39-40)

Khi ấy, Gioan đang đứng với hai người trong nhóm môn đệ của ông, nhìn theo Chúa Giêsu đang đi mà nói: "Đây là Chiên Thiên Chúa". Hai môn đệ nghe ông nói, liền đi theo Chúa Giêsu. Chúa Giêsu ngoảnh mặt lại, thấy họ đi theo mình, thì nói với họ: "Các ngươi tìm gì?" Họ thưa với Người: "Rabbi, nghĩa là thưa Thầy, Thầy ở đâu?" Người đáp: "Hãy đến mà xem". Họ đã đến và xem chỗ Người ở, và ở lại với Người ngày hôm ấy, lúc đó độ chừng giờ thứ mười. Anrê, em ông Simon Phêrô, (là) một trong hai người đã nghe Gioan nói và đã đi theo Chúa Giêsu. Ông gặp Simon anh mình trước hết và nói với anh: "Chúng tôi đã gặp Đấng Messia, nghĩa là Đấng Kitô", và ông dẫn anh mình tới Chúa Giêsu. Chúa Giêsu nhìn Simon và nói: "Ngươi là Simon, con ông Gioan, ngươi sẽ được gọi là Kêpha, nghĩa là Đá"(Ga 1, 35-42)

Để thuyết phục các môn đệ, Chúa Giêsu không nói nhiều, Ngài mời họ “Đến mà xem”. Phải đến tận nơi Chúa ở, phải xem thật rõ con người của Ngài thì mới có thể trung thành đi theo Ngài. Và “Hai ông lưu lại với Ngài ngày hôm ấy” Qua những trao đổi đầu tiên, họ đã đáp lời mời “hãy đến” của Đức Giêsu. Bị hấp dẫn bởi con người và sứ mạng của Đức Giêsu, họ đã “ở lại” với Ngài.
Ngài mời gọi chúng ta theo Ngài, nhưng chỉ bảo “Đến mà xem”. Ngài không quảng cáo ồn ào, cũng không phô trương để mê hoặc chúng ta, vì Ngài muốn chúng ta tự do chọn lựa. Có những việc diễn ra một lần nhưng ảnh hưởng đến suốt đời. Điều quan trọng là có nhận ra Chúa trong những biến cố xảy đến cho mình và quyết tâm ở lại cùng Chúa dù có bị thiệt thòi hay đau khổ không?


Ngày nay, cuộc sống với những vòng xoáy thú vui vật chất và quyền lợi, khiến nhiều người xao lãng xem thường việc “đến xem” và “ở lại” với Chúa.
Lạy Chúa, xin ban cho con, như hai người môn đệ hôm nào, biết “đến và ở lại với Ngài”, vì chỉ nơi Chúa con mới tìm được hạnh phúc đích thực. (Epphata)

Mong sao, ở lại với Thầy Giêsu luôn là chọn lựa căn bản và ưu tiên của tôi trong đời Kitô hữu. Mong sao, nhờ kiên trì ở lại với Thầy Giêsu, tôi sẽ có được những kinh nghiệm ngày càng sâu lắng và xác tín về Thiên Chúa.
The administrator has disabled public write access.

Mỗi Ngày Một Câu Kinh Thánh - Suy niệm tháng 1/2014 - Sưu tầm 10 years 3 months ago #51888

Thứ Sáu 03/01/2014 Mùa Giáng Sinh

Gioan thấy Đức Giêsu đang tiến về phía mình, liền nói: “Đây Chiên Thiên Chúa đây Đấng gánh tội trần gian.” (Ga 1,29)

Ngày hôm sau, Gioan thấy Chúa Giêsu đến với mình thì nói: "Đây Chiên Thiên Chúa, đây Đấng xoá tội trần gian. Đây chính là Đấng mà tôi đã nói rằng: 'Có người đến sau tôi, nhưng cao trọng hơn tôi, vì Người vốn có trước tôi'. Phần tôi, trước tôi không biết Người, nhưng tôi đã đến làm phép rửa bằng nước để Người được tỏ mình ra trong Israel". Và Gioan đã làm chứng rằng: "Tôi đã thấy Thánh Thần, như chim bồ câu, từ trời xuống ngự trên Người. Và trước tôi không biết Người, nhưng Đấng đã sai tôi làm phép rửa trong nước bảo tôi: 'Ngươi thấy Thánh Thần ngự xuống trên ai, thì chính người đó là Đấng làm phép rửa trong Thánh Thần'. Tôi đã thấy và làm chứng rằng: Người là Con Thiên Chúa".(Ga 1, 29-34)

Trong đạo do thái người ta cần có những con chiên gánh tội. Khi người ta có tội, người ta đem một con chiên đến Đền thờ, đặt tay trên đầu nó, tỏ ý trút hết tội của mình xuống nó, rồi giết chết nó hoặc đuổi nó vào sa mạc. Kể như nó đã mang hết tội của người ta và chịu phạt tội thay cho người ta. Cứ theo lẽ thường tình, chẳng ai muốn lâm vào cảnh người ta ăn ốc còn mình phải đi đổ vỏ! Tội vạ do ai đó gây ra mà nay mình phải chịu hoàn toàn trách nhiệm, phải đưa lưng ra gánh lấy hậu quả! Chẳng ai dại gì mà làm như thế. Ấy thế mà đó chính là điều Con Thiên Chúa đã làm. Chúa Giêsu đã tình nguyện làm con chiên gánh tội trần gian. Khi xuống thế làm người, Ngài đón nhận trọn vẹn thân phận con người tội lỗi. Đến với Gioan Tẩy Giả để chịu phép rửa là Chúa Giêsu đến gánh vác lấy tất cả tội lỗi của nhân loại làm tội lỗi của mình. Và Ngài lấy chính bản thân Ngài, gồm cả cuộc sống, cái chết trên thập giá và sự sống lại của Ngài để đền bù tất cả tội lỗi đó thay cho chúng ta. Là Con Chiên vô tì tích, Ngài chấp nhận trở thành “con chiên gánh tội trần gian.”

Chúng ta lắm khi hành xử trái ngược hẳn với cung cách của Chúa Kitô. Đừng nói chi tới việc gánh lấy tội lỗi của anh em để đền bù, ngay cả đến những tội do chính chúng ta gây ra, có khi chúng ta còn phủi tay trốn trách nhiệm! Cuộc chiến chống tội lỗi luôn cam go. - Cuộc chiến đấu chống tội lỗi trong con người chúng ta cũng phải theo con đường của Chúa : nhiều lần vác thập giá, nhiều lần chịu đổ mồ hôi sôi nước mắt, chịu chết lên chết xuống với con người cũ…- Lạy Chúa xin cho con được cộng tác với Chúa trong chương trình cứu độ ngay chính bản thân con. Xin cho con dám hy sinh thân mình, cùng vác thập giá theo Chúa, để đền bù bao tội lỗi của con và anh chị em con.
The administrator has disabled public write access.


VISITORS SINCE JANUARY 7, 2012