Welcome, Guest
Username: Password: Remember me
  • Page:
  • 1

TOPIC: Truyện Đời Mẹ MARIA

Re: Truyện Đời Mẹ Maria 12 years 2 weeks ago #3341


  • Posts:3165 Thank you received: 876
  • “Mane nobiscum, Domine, quoniam advesperascit”. (Luc 24:29b)
  • DuySa (MVN)'s Avatar
  • DuySa (MVN)
  • Platinum Boarder
  • OFFLINE
Mary2.jpg


Sau cuộc họp ấy, Mẹ Maria, các thiên thần và ba bà Maria đi sửa dọn lại phòng mà Chúa Giêsu đã cử hành Tiệc ly trước. Chính Mẹ thu quét và xếp đặt lại những đồ trang hoàng, đĩa chén, Chúa đã dùng ngày thứ Năm Thánh. Mẹ cũng chuẩn bị bánh không men và rượu nho. Sau đó, Mẹ lui vào phòng nguyện của Mẹ và thức suốt đêm để dọn mình hiệp lễ: Mẹ trầm tư trong những suy niệm rất cao, thực hiện những việc đức tin rất nồng nhiệt, đức khiêm nhượng rất thẳm sâu, dâng lên những việc tạ ơn và yêu mến rất nồng nàn. Mẹ cũng cầu nguyện cho tất cả những người ngày hôm sau sẽ hiệp lễ với Mẹ nữa…

Sau khi đã hiệp lễ rồi, thánh Phêrô theo ơn Mẹ Maria soi sáng đem Thánh Thể cho các Tông đồ khác hiệp lễ. Sau đó, đến lượt Mẹ. Trước khi lên bàn thờ rước lễ, Mẹ đã sấp mình xuống đất ba lần, rồi mới hiệp lễ từ tay thánh Phêrô. Khi trở về chỗ mình, Mẹ hoàn toàn được biến hoá trong tình yêu nồng nhiệt của Con Chí Thánh Mẹ. Nhưng Mẹ xin Các thiên thần che bớt đi qua một tấm màn mầu nhiệm, nên những người dự lễ chỉ được thấy một phần nhỏ Mẹ chìm trong Chúa…. Chúa Giêsu đã vui lòng ngự trị luôn trong Mẹ một cách rất lạ lùng đó là: khi Mẹ Maria rước lễ, hình bánh hình rượu không xuống đường thực phẩm như thông thường, để khỏi lẫn với thức ăn mà đôi khi Mẹ dùng chút ít; nhưng đi vào Trái Tim Mẹ, như là để ân thưởng cho Mẹ, vì đã cung cấp ba giọt máu trong ngày Chúa Nhập Thể làm nên Thân Xác Chúa Giêsu. Trái tim Mẹ đã vốn nóng nảy kính mến Chúa, lúc này bừng nóng cực độ. Hình bánh rượu ở trong Trái Tim Mẹ không hề tiêu tan đi cho tới khi Mẹ rước lễ lần sau. Quả thật, ngay việc ấy cũng phải có bao nhiêu phép lạ mới duy trì được. Đặc ân này bắt đầu từ lần đầu tiên Mẹ rước lễ tại nhà tiệc ly cho đến lần cuối cùng đời Mẹ.

Việc làm xúc động Mẹ hơn cả, đó là thấy Chúa Giêsu vô cùng sung sướng vì được ở lại dưới hình bánh rượu trong Trái Tim Mẹ: Chúa khoái thú ở đó hơn ở trên thiên đàng. Chúa rất tôn trọng và rất yêu đương Mẹ, và Mẹ lôi cuốn Chúa không thể cưỡng lại, đến nỗi, nếu Chúa không ngự trong Trái Tim Mẹ dưới hình Thánh Thể, Người sẽ từ bên hữu Cha trên trời mà xuống để khỏi bỏ rơi Mẹ, bao lâu Mẹ còn ở lại trần gian. Chúa thà không xem thấy triều thần thiên đàng, hơn là không được ở cùng với Mẹ, vì Mẹ yêu mến Chúa hơn tất cả các thần thánh hợp lại. Thời đó, chưa có thánh đường để giữ Thánh Thể, nên có Trái Tim Mẹ giữ thay. Trong Trái Tim Mẹ, Chúa luôn luôn được tôn thờ với một niềm tôn kính thánh thiện nhất, không bao giờ bị xúc phạm như ngày nay nơi các thánh đường.

Mặc dầu lúc nào Mẹ cũng sẵn sàng một cách thánh thiện hết sức, và Chúa Giêsu luôn hiện diện trong Trái Tim Mẹ, Mẹ cũng không quên chuẩn bị bằng những việc dọn mình lâu dài. Trước hết , Mẹ nhớ lại cuộc Tử nạn Chúa. Vừa chập tối, Mẹ hồi tâm để chuyện vãn với Người, Mẹ sấp mình giang tay trước uy nhan Chúa, thờ lạy Hữu Thể bất biến của Người trong Thánh Thể. Mẹ nài xin lòng lành và tình yêu vô cùng của Người, dâng lên Người việc Nhập Thể, chịu nạn, chịu chết, những ân Chúa ban cho loài người, hết mọi việc Chúa làm từ lúc mặc Nhân Tính, tất cả các việc các thiên thần và các người công chính làm ở mọi thời cách thánh thiện hết sức họ. Sau đó, Mẹ làm những việc khiêm nhượng thẳm sâu nhất, nhìn nhận mình chỉ là một chút bụi hèn mạt trước mặt Thiên Chúa. Mẹ luôn coi mình là thụ tạo cuối rốt, nên Mẹ cầu xin tất cả các thiên thần cầu bầu cho Mẹ trước mặt Chúa, để Mẹ rước Người cho xứng đáng. Sau cùng, Mẹ làm những việc yêu mến rất nồng nhiệt: phần nào Mẹ cưỡng bách Chúa Giêsu phải đến thăm viếng Mẹ, hoặc tỏ cho Mẹ biết Chúa rất thỏa lòng lại ngự vào Trái Tim Mẹ một lần nữa. Mẹ chăm chú dọn mình như vậy gần suốt đêm.

Khi đến giờ rước lễ, Mẹ thường đi dự lễ thánh Gioan cử hành. Mẹ bái quì ba lần rồi rước lấy Đấng xưa đã Nhập Thể trong lòng Mẹ vào Trái Tim. Rồi vào phòng nguyện cảm ơn thầm lặng ở trong đó suốt ba giờ; nếu không có việc cấp bách vì nhu cầu của tha nhân, không bao giờ Mẹ cắt đứt quãng thời giờ ấy. Nhiều lần thánh Gioan hoan hỉ nhìn thấy Mẹ sáng láng rực rỡ như mặt trời. Ngay từ hồi đó, Mẹ đã thấy rằng các linh mục phải mặc những lễ phục đặc biệt để cử hành Thánh Lễ. Vì thế, Mẹ tự tay cắt may những lễ phục đó với một kiểu mẫu cũng không khác với kiểu mẫu quen dùng trong Giáo Hội Rôma ngày nay lắm. Chi phí về việc này, Mẹ sử dụng tặng vật của những giáo hữu quen dâng cúng. Khi cắt may lễ phục, Mẹ thường quì hoặc đứng mà làm, chứ không ngồi. Lễ phục ấy, khi từ tay Mẹ làm ra, đều thấm hương thơm thiên quốc. Những đồ trang trí bàn thờ, Mẹ cũng hết sức chú ý sắm dọn thật trắng sạch. Lòng Mẹ tôn kính mến yêu phép Thánh Thể ở một độ tuyệt vời.


SOURCE Thoidiemmaria.net
"Ut In Omnibus Glorificetur Deus" (1Pt. 4:11)
duysa93.blogspot.com/
The administrator has disabled public write access.

Re: Truyện Đời Mẹ Maria 12 years 2 weeks ago #3340


  • Posts:3165 Thank you received: 876
  • “Mane nobiscum, Domine, quoniam advesperascit”. (Luc 24:29b)
  • DuySa (MVN)'s Avatar
  • DuySa (MVN)
  • Platinum Boarder
  • OFFLINE
Mam.jpg


Hôm áp ngày Thánh Linh hiện xuống, Mẹ Maria xem thấy, ở trên trời, Nhân Tính Ngôi Lời đã nhân danh công nghiệp Người lập khi ở thế gian và công nghiệp của Mẹ Người, Đấng Chúa Ba Ngôi rất thoả lòng, mà xin Chúa Cha ban Thánh Linh xuống. Mẹ liền sấp mình xuống, giang tay ra, hợp nhất với lời cầu xin của Con Mẹ, và khuyên cả cộng đồng tăng bội nhiệt tâm và tin tưởng, vì họ sắp được ơn từng mong chờ. Mọi người cầu nguyện cho đến chín giờ sáng hôm sau, bỗng dưng nghe thấy một tiếng lớn từ trời vang xuống, tương tự một tiếng sấm rền và một cơn gió mạnh, có chen lẫn những ánh chớp sáng lòa.

Hiện tượng ấy bùng ra trên nhà tiệc ly. Rồi ánh sáng tràn vào đầy nhà, lửa Thánh Linh chan đổ trên đầu từng người có mặt tại đó. Tất cả mọi người đều cảm thấy hiệu quả của Chúa Thánh Linh xuất hiện lạ lùng, nhưng không có ai sung mãn như nơi Mẹ Maria. Mẹ hoàn toàn tan biến và ngây ngất, được lên tới tận lòng Chúa Ba Ngôi. Mẹ nhìn thấy Thánh Linh rất rõ ràng, và hưởng phúc nhìn thấy Thần Tính Thiên Chúa. Chúa đổi mới tất cả các ân sủng, các hồng ân đã ban cho Mẹ từ trước. Chúa Ba Ngôi rất thỏa tình nơi Mẹ, coi như là trả ơn Mẹ vì Mẹ vừa xin Chúa ban Thánh Linh cho trần gian…

Không thể kể ra đây được những việc lạ lùng Mẹ làm cho Giáo Hội sơ khai. Không bao giờ Mẹ bỏ mất một cơ hội làm lành nào, dầu chung dầu riêng, hoặc cầu xin Chúa Giêsu, Đấng bao giờ cũng nghe lời Mẹ, hoặc luôn luôn khích lệ và ban ân sủng cho tín hữu nhiều cách, vì Mẹ là Đấng giữ kho ban ân sủng. Thế nên, trong những năm đầu hạnh phúc ấy, số người bị trầm luân tương đối ít. Không một người tân tòng nào bị Mẹ quên lãng. Mẹ luôn nhớ đến mọi người và tiếp đón từng người rất niềm nở. Biết rõ nhu cầu của họ, nên Mẹ tùy người mà cung cấp phương dược. Ngoài ra, còn có nhiều người đến cởi mở tâm hồn với Mẹ. Rất nhiều người đã được Mẹ dậy dỗ và đều được cứu rỗi cả. Để cưỡng bách Con Mẹ ban cho họ ơn ấy, Mẹ thưa với Chúa: "Ôi Con là Chúa đáng tôn thờ, Con biết Mẹ trở lại thế gian là để làm Mẹ những người con của Con. Họ chạy đến với Mẹ cả đây, nếu họ phải hư mất ai an ủi Mẹ được? Xin cho họ chớ nên vô phúc vì đã cậy trông vào một con sâu đất nghèo nàn là Mẹ, để xin Con xử khoan dung với họ". Chúa Giêsu trả lời cho Mẹ ngay là Chúa đã chấp nhận lời Mẹ xin. ..

Tất cả các giáo dân mới bấy giờ đều đầy tình tri ân Mẹ, và phần đông, nhất là nữ giới, đã dâng kính Mẹ những đồ vật quí giá; nhưng Mẹ đều không nhận vật nào. Nếu có trường hợp nào thấy là nên nhận, Mẹ soi lòng cho những người dâng cúng ấy đem dâng tặng vật cho các vị Tông đồ, để giúp cho những người nghèo túng. Nhưng Mẹ cũng tỏ lòng biết ơn họ y như là Mẹ đã nhận của họ dâng cho Mẹ vậy. Mẹ hay săn sóc đến các bệnh nhân và người nghèo thật. Người nghèo, Mẹ nhờ trung gian thánh Gioan; còn bệnh nhân chính Mẹ săn sóc chữa lành bệnh tật họ. Các Tông đồ và các môn đệ suốt ngày đi giảng Tin Mừng, cũng được Mẹ săn sóc cách riêng hơn nữa. Chính Mẹ đã dọn bữa cho các Người; ai có chức linh mục, Mẹ còn quì gối hầu bàn, sau khi đã hạ mình rất khiêm nhượng hôn kính tay họ. Lòng tôn kính ấy, Mẹ đặc biệt tỏ ra với các Tông đồ là những người đã được củng cố trong ân sủng, và đôi khi Mẹ thấy có ánh sáng bao bọc các vị.

Ngày thứ bảy sau lễ Linh Giáng, Mẹ dâng Chúa lời cầu mong từ hôm nay các Tông đồ bắt đầu dâng Thánh lễ Misa và các tín hữu được rước Mình Thánh Chúa ban sự sống đời đời. Mẹ nghĩ mình chỉ là bụi tro bé nhỏ nhất trong nữ giới, nên không dám đề nghị với các Tông đồ việc này. Mẹ xin Chúa Cha soi sáng cho ông Phêrô là Đại Diện Chúa Kitô sự quyết định mà Cha muốn. Chúa cho Mẹ biết là Chúa sẽ thi hành điều Mẹ ước nguyện.

Mẹ vào dự họp chung với các tín hữu. Được mạnh mẽ vì Chúa đã chấp nhận lời mình xin, Mẹ nói với các Tông đồ, sau khi đã xin phép nói: " Kính thưa các thầy, như các thầy đã biết: Chúa Giêsu lập nhiệm tích Mình Máu Thánh Người dưới hình bánh hình rượu để ở lại muôn đời trong Giáo Hội, và để cho chúng ta được nhiệm tích ấy làm bảo đảm hạnh phúc trên trời. Nếu các thầy thấy là thích hợp, xin các thầy bắt đầu dâng Thánh Lễ, để chúng ta được hưởng những hiệu quả của nhiệm tích ấy. Những dự tòng nào tốt có thể cũng được nhận cho rước lễ, sau khi đã lãnh Bí tích Thánh tẩy". Các Tông đồ và các môn đệ cảm tạ Mẹ vì sáng kiến ấy, và quyết định hôm sau thánh Phêrô sẽ dâng Thánh Lễ.
"Ut In Omnibus Glorificetur Deus" (1Pt. 4:11)
duysa93.blogspot.com/
The administrator has disabled public write access.

Truyện Đời Mẹ MARIA 12 years 2 weeks ago #3339


  • Posts:3165 Thank you received: 876
  • “Mane nobiscum, Domine, quoniam advesperascit”. (Luc 24:29b)
  • DuySa (MVN)'s Avatar
  • DuySa (MVN)
  • Platinum Boarder
  • OFFLINE
:musicband

Truyện Đời Mẹ Maria

Mẹ Maria với Giáo Hội Sơ Khai trước và sau Biến Cố Hiện Xuống


Mary.jpg


Mẹ Maria trở về nhà Tiệc ly với tư cách là Người thay thế Con Mẹ trong Giáo Hội mới. Mẹ tràn ngập những ân sủng rất cao cả để thi hành chức vụ, Mẹ là hình ảnh sống động của Chúa Giêsu Kitô. Từ ba ngày rồi, Mẹ ở trên thiên đàng, song cũng vẫn ở lại cách tự nhiên với các Tông đồ và môn đệ tại nhà tiệc ly.

Dần dần, quang ánh đó giảm đi, chỉ có một mình thánh Gioan là nhận thức rõ được mầu nhiệm ấy, vì ông được một thị kiến khám phá ra. Trong hai ngày trọn, ông cũng ngây ngất không biết gì bên ngoài; ông rất nóng nảy muốn nói với Mẹ Maria, nhưng không dám tự tiện. Sau cùng, phấn khởi vì ý tưởng là Chúa Giêsu đã ban Mẹ làm Mẹ mình, thánh Gioan vào nơi Mẹ đang cầu nguyện với các tín hữu. Vừa nhìn thấy Mẹ, ông sấp mặt xuống đất ngay, với cảm tưởng mà ông đã cảm thấy trên núi Taborê ngày trước: vẻ huy hoàng của gương Mẹ hôm nay giống hệt vẻ huy hoàng của Chúa khi Người biến hình. Vừa hoan hỉ vừa yêu mến, ông cứ sấp mình gần một giờ. Việc ấy, các Tông đồ và môn đệ chẳng lạ gì, vì, theo gương Thầy chí Thánh và Mẹ Maria, các ông cũng thường sấp mình theo hình Thánh giá, và phục như vậy hằng giờ một cách khiêm nhượng hạ mình.

Về phía Mẹ, khi nhận ra thánh Gioan, Mẹ quì xuống mà nói với ông: "Hỡi con là thầy của Mẹ, con thay chỗ Chúa Giêsu, Mẹ xin con chỉ cho Mẹ những gì phải làm, để được an ủi là luôn sống tùng phục". Thánh Gioan lại sấp mình xuống, tự nhận mình muốn làm nô bộc, chứ không phải là thầy của Đức Nữ Vương vũ trụ. Nhưng vô ích: ông vẫn phải nhận công việc Mẹ trao cho để vâng phục Mẹ…

Mẹ tiếp xúc với các Tông đồ và với các môn đệ một cách thiết tình từ ái, chung lời cầu nguyện với họ, như Mẹ vẫn quen làm từ trước; Mẹ nói về họ với Chúa Giêsu. Mẹ cầu nguyện cho họ, và cho những người sẽ tin Chúa trong Giáo Hội muôn đời về sau. Hằng ngày, Mẹ tha thiết cầu xin Chúa mau thành lập các lễ trọng để kính những mầu nhiệm của Chúa, và ban cho thế gian những người thánh thiện trổi vượt để hoạt động cho người ta trở về với chúa…
Hằng ngày Mẹ dành một giờ để giải thích cho họ các mầu nhiệm đức tin, dậy họ cách suy niệm các mầu nhiệm ấy, dùng một ít thời giờ trong ngày để cầu nguyện chung qua kinh đọc, như kinh "Lạy Cha" và các thánh vịnh; còn những thời giờ khác dành để cầu nguyện tư riêng. Chiều về, dùng bữa với một chút bánh và cá; ngủ ít hơn, để trong những ngày chay tịnh và cầu nguyện ấy, họ sốt sắng hết sức dọn mình lãnh nhận ơn Chúa Thánh Thần.

Mẹ nhấn mạnh đến sự cần thiết và vẻ cao trọng của việc tâm nguyện. Họ phải coi việc tâm nguyện là bổn phận chính yếu, là mối lo lắng cao quí nhất của con người. Và Mẹ cũng dậy họ cảm tạ Thiên Chúa vì Ơn Cứu Chuộc và ơn gọi họ làm tông đồ. Sau cùng, Mẹ khuyên họ năng sấp mình và làm những hành vi khiêm nhượng trước Thiên chúa uy nghi, để tỏ ra việc thờ phượng Chúa bề ngoài. Kèm theo những lời khuyên nhủ ấy, Mẹ còn hoà mình giúp mỗi người tùy nhu cầu của họ, để tất cả mọi người đều nỗ lực và hân hoan thánh hoá mình. Nhưng Mẹ chỉ hành động như thế theo lời xin của thánh Phêrô và thánh Gioan.

Sáng cũng như chiều, Mẹ đều đến xin các Tông đồ ban phép lành, để tỏ lòng tôn kính chức phẩm các vị. Với thái độ đó, Mẹ đã nêu cao gương mẫu cho các tín hữu sơ khởi. Mẹ dậy cho họ biết cách thực hiện nhân đức cách trọn lành nhất, lời Mẹ nói thật êm dịu, sống động và hiệu nghiệm. Chính các tín hữu cũng nhận thấy nơi họ những hiệu quả kỳ diệu, nên họ thán phục nói với nhau: "Thật là Chúa đã ban cho Mẹ đầy khôn ngoan và quyền năng, để dẫn dắt và an ủi chúng ta thay cho Con của Mẹ. Thôi Chúng ta đừng khóc nữa, Chúa đã để lại cho chúng ta một người Mẹ, một thầy dạy tuyệt vời rồi, nhân đức chí thánh của Mẹ y hệt như của Chúa."…
"Ut In Omnibus Glorificetur Deus" (1Pt. 4:11)
duysa93.blogspot.com/
Last Edit: 12 years 1 week ago by DuySa (MVN).
The administrator has disabled public write access.
  • Page:
  • 1


VISITORS SINCE JANUARY 7, 2012