Welcome, Guest
Username: Password: Remember me

TOPIC: ĐẶC SAN TIỂU CHỦNG VIỆN THÁNH PHAOLO XUÂN LỘC (phần 2)

ĐẶC SAN TIỂU CHỦNG VIỆN THÁNH PHAOLO XUÂN LỘC (phần 2) 9 years 3 months ago #57873

:heart

Kính thưa cả nhà!
Như MHT đã có dịp thưa với quí vị: Cuốn Đặc San SÁNG này nó mang một giá trị "Lịch sử" rất lớn và quan trọng của TCV Phaolo chúng ta. Khi MHT được hân hạnh đọc và làm việc với nó một cách tỷ mỷ, MHT đã có những giây phút "bồi hồi, xúc động" đến rơi lệ. MHT nhận ra, đây là một cuốn phim chứ không hoàn toàn là một cuốn sách thường như chúng ta nghĩ và mỗi bài viết là một đoạn phim ghép lại, kể về một khoảng không gian, thời gian, một đoạn đường của hơn mấy trăm Chủng Sinh, những người con ưu tú của Giáo Phận Xuân Lộc phôi thai và đang phát triển từng ngày. MHT hy vọng và ước nguyện rằng: SÁNG sẽ chiếu rọi và hâm nóng lại những gì chúng ta (Các Chủng Sinh), những người con trong Đại Gia Đình Phaolo xưa, mà qua SÁNG, sẽ liên kết với nhau thắm thiết hơn, huynh đệ hơn, đoàn kết và xả thân hơn, không cần biết "ANH LÀ AI" bây giờ, nhưng chắc chắn rằng đã có một thời là :bạn bè, là anh em với nhau dưới một mái nhà thân yêu: TIỂU CHỦNG VIỆN THÁNH PHAO-LÔ XUÂN LỘC.

Kính yêu!!

Mai hữu Thể (Don Bosco)
Last Edit: 9 years 3 months ago by Mai Hữu Thể (Lớp Don Bosco).
The administrator has disabled public write access.

ĐẶC SAN TIỂU CHỦNG VIỆN THÁNH PHAOLO XUÂN LỘC (phần 2) 9 years 3 months ago #57872

THE END
last.jpg
The administrator has disabled public write access.

ĐẶC SAN TIỂU CHỦNG VIỆN THÁNH PHAOLO XUÂN LỘC (phần 2) 9 years 3 months ago #57871

Trang 100
100.jpg




SÁNG



ĐẶC SAN CHỦNG VIỆN THÁNH PHAOLO XUÂN LỘC



Thực hiện bởi:



ROCH NGUYỄN KIM DUY

Đom Nguyễn Văn Đãng

JOS NGUYỄN ĐỨC HÙNG

Đom Nguyễn Hữu Hùng

Đ0M TRẦN PHI HÙNG

Jos Phạm Viết Hưng

JOS ĐINH VĂN MINH

Đom Vũ Xuân Ninh

JOS LÊ NGỌC THANH

Jos Đoàn Viết Thảo

PET VÕ THO

Pet Nguyễn Văn Thơ

THOMAS TRỊNH CÔNG TIẾP

Jos Nguyễn Xuân Triết

ĐOM NGUYỄN HỮU TÙY

Giuse Nguyễn văn Uy

JOS TRẦN QUỐC VIỆT





SÁNG SÁNG SÁNG SÁNG
Last Edit: 9 years 3 months ago by Mai Hữu Thể (Lớp Don Bosco).
The administrator has disabled public write access.

ĐẶC SAN TIỂU CHỦNG VIỆN THÁNH PHAOLO XUÂN LỘC (phần 2) 9 years 3 months ago #57870

Trang 99

99.jpg


- Nó ở gốc cây đằng kia. Tôi chạy lại gặp Thành, đang đứng dựa lưng vào gốc cây.

- Thành ơi đá dế không?

- Con dế lửa cũ kỹ của mày chứ gì?

- Không, tao mới bắt được con dế than khác.

- Đá liền. Bao giờ đá?

- Trưa nay.

Trưa nay tụi nhỏ trong xóm đã tụ tập dưới gốc cây Phượng để xem cuộc đá dế, vì dế của thằng Thành từ trước tới giờ vẫn giữ chức vô địch toàn xóm. Hộp giấy lớn của thằng Thành mở ra.

Tụi nhỏ trầm trồ khen ngợi:

- Dế than lai lửa, ‘khẩm’ quá! Rồi tụi nhỏ nhìn qua phía tôi nói:

- Hải mở ra cho tụi tao coi thử coi.

Tôi mở ra. “Con dế này cũng đâu kém dế thằng Thành hé tụi bay”. Đôi dế được quay thật đừ,

Tôi nói:

- Bỏ vào trước đi Thành.

Con dế lửa lượn mấy vòng và thả thấp xuống, thằng Thành lấy đầu riêu ngoáy con dế nhe càng và gáy lên từng hồi, réc... réc... réc... Tôi cho con dế của tôi vào một góc rồi ngoáy, con dế của tôi gáy to nhe răng có vẻ dữ tợn. Tôi đẩy con dế của tôi lại, nó đớp vào mồm con dế kia và nghiến mạnh. Rồi dế của tôi ngã ra, con kia lùi lại, dế của tôi càng xấn tới, con dế của tôi có vẻ mạnh hơn đang đẩy lui và táp vào đùi dế của Thành, nửa chiếc đùi gẫy văng ra ngoài.

Tụi nhỏ la lên:

- Ồ! Dế thằng Thành bị thương rồi, thế là từ nay con dế nó đã trở thành ‘thương phế binh’.

Rồi chúng hoan hô dế than của tôi. Tôi ôm hộp dế về trước sự thán phục của đám trẻ con.


Mai Viết Châu.
Last Edit: 9 years 3 months ago by Mai Hữu Thể (Lớp Don Bosco).
The administrator has disabled public write access.

ĐẶC SAN TIỂU CHỦNG VIỆN THÁNH PHAOLO XUÂN LỘC (phần 2) 9 years 3 months ago #57869

Trang 98

98.jpg

Chú thích:

Riêng bài Chú DẾ MÈN VÔ ĐỊCH này đã được chính tác giả MAI VIẾT CHÂU chỉnh sửa. MHT chắc chắn rằng sẽ 100% chính xác. MHT xin chân thành cám ơn người anh em tôi nhiều lắm. Vậy xin mời quý vị cùng thưởng thức bài của người con ÚT của nhà Phaolo vào lúc đó.



Chú Dế Mèn Vô Địch.


Sau một đêm mưa tầm tã, sáng nay trời còn ẩm ướt, có tiếng dế kêu ở ngoài sân. Tôi bảo Long em tôi: Chạy ra sân xem có con dế nào không? Nó vào nhà lấy nón rồi chạy ra. Một hồi lâu tôi thấy nó vẫy tay, rồi lấy tay làm loa gọi tôi.

- Anh Hải ơi! Lấy con dao con ra đây.

Tôi vội lại bàn lấy con dao rồi chạy ra ngay, Long vồ lấy rồi cố sức bẩy một hòn đá vì nó nghe có tiếng dế gáy sau cục đá đó. Lưỡi dao chạm vào cục đá đào không được, tức quá nó bảo tôi: Anh chạy vào múc nước dùm em. Tôi chạy ngay vào nhà rồi khệ nệ bưng ra một cái chậu đầy nước. Tôi dội chung quanh cái lỗ dế nước rút hết. Long kêu lên “Con dế này lì thiệt, đổ hết chậu nước mà nó cũng chưa chịu chui ra. Thôi anh Hải lấy dao đào quanh cục đá bé này và đất chung quanh mềm rồi”. Tôi cầm con dao đào một đường chung quanh cục đá, bỏ con dao xuống, tôi lấy tay lung lay, cục đá lăn ra một cách dễ dàng, chỉ để chừa một lỗ vừa bằng bàn tay. Tôi ngó thấy hai cái đen nằm ép trong khe đất, sung sướng tôi thò tay chụp lấy. Nhưng em tôi la lên.

- Ê! Anh Hải coi chừng rắn cắn đó. - Không có đâu.

Rồi tôi lấy ra con dế mái, còn con kia nằm ép vào đất nên rất khó khăn lắm tôi mới kéo ra được. Long reo lên “Con dế này lớn quá, lại là dế than nữa”.

Tôi gọi:

- Long ơi! Vào nhà đem cái hộp dế lửa ra đây, đá xem con nào thắng?

Long vào bàn học lấy hộp dế lửa và đưa ra. Tôi mở nắp hộp, dứt một sợi tóc quay con dế than mới bắt được rồi bỏ vào. Con dế lửa từ trước đến giờ nó vẫn giữ chức vô địch. Dế than đi loanh quanh chưa dám tới, tôi cầm cái đầu riêu ngoáy trước mặt, nó nhe càng ra, tôi thử con dế lửa nó cũng nhe càng, tôi cầm riêu dẫn cho con dế than tới, vừa tới con dế lửa nhào lại cắn vào chân con dế than nhưng nó nhe răng và nghiến chặt đôi càng của con dế lửa đang xông vào, con này dùng hai chân sau đá vào bụng con dế than rồi nhảy ra ngoài. Anh em chúng tôi ngồi theo dõi trận đấu rất hồi hộp, thế là dế than đã hạ được dế lửa. Tôi vào hộp đồ chơi chọn một cái đẹp nhất cho nó, dế nhất mà lị. Đến giờ đi học, tôi bỏ nó vào cặp rồi mang đến trường, vừa đến trường thấy Chiến tôi hỏi: Chiến ơi, có thấy thằng Thành đâu không?
Last Edit: 9 years 3 months ago by Mai Hữu Thể (Lớp Don Bosco).
The administrator has disabled public write access.

ĐẶC SAN TIỂU CHỦNG VIỆN THÁNH PHAOLO XUÂN LỘC (phần 2) 9 years 3 months ago #57868

Trang 97

97.jpg


VUI CƯỜI

TRẢ ĐŨA.

Thấy Bù-Loong-Rỉ đang ôm bụng nhăn nhó, má thương hại hỏi:

- Sao thế!

- Thằng Bù-Loong-Han nó vừa vẽ bức tranh thằng lực sĩ đấm ngang mạng mỡ con hu...hu...

- Thôi nín đi, để tao bảo ba mày vẽ ông Samson đá lại nó cho!
Còn hát lễ à, lễ áo thâm hay lễ mồ đấy! Để tao lấy roi tao đánh nhịp cho!

Bù-Loong-Rỉ chạy tọt ngay xuống bếp núp vào chuồng heo.


CHẬP CHOẠNG.

Ông cụ và bà nhà đang sốt sắng đọc kinh. Nhưng bà nhà cứ gật đầu đồng ý lấy
đồng ý để những "nhời bởi miệng cụ phán ra".

- Sáng Danh Đức Chúa Cha và Đức Chúa Con và Đức Chúa Thánh...Thần.

Ứng khẩu, cụ bà vội đáp:

- Và Đức Mẹ và ông Thánh Giu-se và các Thánh.


BA NGƯỜI CON YÊU QUÍ.

Một ngườu cha bệnh nặng biết mình sắp về bên kia thế giới.
Ông gọi ba người con đến giường bảo:

- Ba biết rằng không thể sống lâu được nữa và trước khi nhắm mắt,
ba muốn trông thấy 3 con làm những điều thảo hiếu cho ba được vui
lòng trước khi chết.

Đứa con cả:
- Con sẽ đi mua một chiếc hòm cho ba.

Đứa con thứ:
- Con sẽ mua giấy về dán hòm cho ba thật đẹp.

Đứa con út:
- Con sẽ lấy cuốc, xẻng đào mả ngay bây giờ cho ba vui lòng.

Người cha:
- Ôi, con với cái. Đồ chó chết!
The administrator has disabled public write access.

ĐẶC SAN TIỂU CHỦNG VIỆN THÁNH PHAOLO XUÂN LỘC (phần 2) 9 years 3 months ago #57867

Trang 96
96.jpg


Mẹ yêu!

Nhìn những bà mẹ dắt con đi chúc tết, con chỉ biết bưng mặt khóc. Con chạnh lòng đớn đau vì vắng bóng mẹ.

Mẹ ạ!

Cha con đã khuất bóng sau chuỗi ngày vất vả lam lũ. Người trối cho con những lời tâm huyết. Con xin phép kể ra đây vài lời:

Con thương của cha.

Chắc Thánh ý Chúa muốn gọi cha về. Con hãy cố gắng học hành và bền chí tu cho đến cùng. Con hãy luôn nhớ con đang sống trong ngôi trường xã hội đầy cạm bẫy, nguy hiểm. Con phải đề phòng mọi dịp có thể nguy hại đến ơn Thiên Triệu và làm con hoen úa đức trinh khiết.

Con ơi! Một viễn tượng huy hoàng đang diễn ra trước mặt cha. Cha sung sướng chiêm ngưỡng hình ảnh con quỳ tuyên thệ trước mặt Đức Cha. Cha không mong ước gì hơn là được thấy con bước lên bàn Thánh. Con hãy say mê Chúa Giêsu, yêu Mẹ Maria, vâng lời bề trên. Con hãy kính yêu các anh các chị và coi như người thay cha để chăm sóc con.

Nơi viện tu, bao nhiêu lời vàng ngọc, gương sáng của các bề trên con hãy cố gắng học hỏi, bắt chước để mai sau trở nên người hữu ích cho Giáo Hội. Cha tin vào lòng hiếu thảo của con sẽ không bỏ lời cha di trối.

Giờ Chúa gọi cha về đã điểm, thôi con ở lại. Vĩnh biệt con! Con gục mặt vào hai bàn tay òa lên khóc. Cha ơi! Từ nay cuộc sống của con trở nên bấp bênh. Tuy được chăm sóc và giáo huấn cẩn thận nhưng thiếu cha con vẫn cảm thấy lo lắng.

Sau khi an táng cha con được vài ngày, con đơn độc trở về tu viện với mảnh khăn tang và tiếp tục cuộc sống tu trì. cha con qua đi, nhưng lời ngài còn văng vẳng bên tai con. Ngày con cất bước theo tiếng gọi hiến thân, cha con đã bảo: "Con đường tận hiến đau khổ, nhiều Thánh Giá". Bây giờ đã ứng nghiệm. Con gặp rất nhiều khổ đau, nhiều cố gắng, buồn chán. Nhưng mẹ, lời của cha con khắc sâu trong trí não con, làm động lực thúc đẩy con đừng chùng bước. Nhìn lý tưởng Linh Mục con ao ước được bước lên để dâng Thánh lễ cho cha, để làm thỏa nguyện vọng của cha con.

Mẹ ạ, nhiều khi bước đời tu trì của con chìm đắm trong đau khổ tâm hồn và ngụp lặn trong sầu thương, con nghe bên tai những lời di chúc của cha khích lệ, an ủi. Con lại cảm thấy hăng hái, dồi dào nghị lực và can đảm tiến bước. Con muốn tu thân luyện đức để mai ngày con thực hiện ý tưởng cao đẹp. Để cha con trên Thiên quốc hân hoan, vui sướng ngước mắt xuống trần chiêm ngưỡng ngày hồng phúc của con, ngài sẽ hài lòng vì con không phụ lòng tin tưởng.

Mẹ ơi! Con đã xa mẹ, giờ lại vắng cha nữa, con lấy ai răn dạy chỉ bảo. Vành khăn tang trắng đã phân cách tình phụ tử của con. Con chắc mẹ không khỏi nhòa lệ khi nhìn con mang trên ngực mảnh khăn tang để mặc niệm người cha quá cố.

Mỗi buổi chiều trời nhá nhem tối, con nhớ tới cha, cầu nguyện cho mẹ. Mẹ ạ, lúc ấy muôn tiếng côn trùng rả rích quyện với lời kinh của con, con cảm thấy mình cô đơn, cầu xin tha thiết hơn. Trần gian quả là nơi tù đày lao khổ mẹ nhỉ?

Con xin ngừng bút. Con không còn hy vọng gặp mẹ dưới trần gian, nhưng trên Thiên Quốc chắc mẹ con ta sẽ không xa nhau. Con luôn luôn nhớ và cầu nguyện cho mẹ thật nhiều.

Người con nơi viễn xứ.

NGÀN THANH PHƯƠNG
The administrator has disabled public write access.

ĐẶC SAN TIỂU CHỦNG VIỆN THÁNH PHAOLO XUÂN LỘC (phần 2) 9 years 3 months ago #57866

Trang 95
95.jpg

THƯ CHO MẸ

Vùng sỏi đá ngày...tháng...năm...

Kính thưa Mẹ.

Tiếng pháo giao thừa đang nổ vang. Ngoài đường không một bóng người. Trong nhà bên ngọn đèn dầu phập phồng cháy. Gió bấc lành lạnh vi vu qua khung cửa sổ. Con ngồi viết thư gửi mẹ.

Mẹ ơi!

Một mùa xuân nữa đến với con. Đã mười hai cái tết con xa mẹ. Con nghe từ xa xa vọng lại tiếng pháo lẹt đẹt hòa lẫn tiếng chó sủa vang. Con nghĩ ngày rời mẹ và cố hương theo cha vào Nam. Con đã khóc, khóc rất nhiều mẹ ơi! Con không biết đến bao giờ gặp lại mặt mẹ. Con thầm trách kẻ nào gây nên cảnh chia ly mênh mông này. Con nghẹn ngào và trào lệ.

Con ra đi theo cha con tới một phương trời vô định. Khi đến nơi cha con định lập nghiệp. cỏ mọc hoang vu um tùm. Nhưng nhờ bàn tay quen làm việc, một ngày kia khu rừng cỏ mọc trở thành những mảnh đất màu với ngôi nhà xinh xinh. Cha con theo những người dân lảng đi làm rẫy ở phương xa. Con nhìn chung quanh không thấy bóng mẹ. Mặc dầu cảnh đầu xuân tưng bừng nhưng lòng con mang một nỗi nhớ thương, nỗi sầu ly biệt không thể xóa nhòa ký ức của người con yêu dấu.

Chiều chiều tiếng chuông giáo đường thánh thót vang vang, con liên tưởng tới buổi chiều nơi cố hương. Tiếng chuông chìm vào sương đêm giữa những tiếng sóng lúa lướt thướt. Mẹ ơi, con quên làm sao được cảnh chiều thu nơi quê nhà. Những buổi chiếu không có mẹ con thấy tâm hồn con trống trải và đơn độc. Có những đêm con mơ thấy gương mặt mẹ in vết nhăn nheo. Mái tóc bạc sương biết đến bao giờ con nhìn mặt mẹ. Khi chân trời Tây đỏ rực, gió chiều hiu hiu làm con nhớ mẹ khôn tả. Nước mắt con dầm dề thấm ướt mảnh khăn nhỏ. Mẹ ạ, mới mười bốn tuổi đầu dòng sông Bến Hải đã phân ranh tình mẫu tử của con.
The administrator has disabled public write access.

ĐẶC SAN TIỂU CHỦNG VIỆN THÁNH PHAOLO XUÂN LỘC (phần 2) 9 years 3 months ago #57865

Trang 94

94.jpg


Thánh Kinh mô tả cảnh xuân tươi đỏ bằng mấy nét đầy ý vị:

Đã hết mùa mưa.
Đã qua mùa đông.
Trăm hoa đua nở đầy đồng,
Khắp miền chim gáy, tưng bừng hót vang.
Lá hoa cây vả rộn ràng,
Vườn nho thắm nở, tỏa ngàn hương hoa.

Một mặt đất như đổi mới, vang ngập hân hoan. Người người cởi mở cõi lòng như trút bỏ mọi lo âu vất vả của năm qua.

Nhưng !....

Lòng lại nghẹn ngào cảm thương nỗi đau khổ của những người chiến sĩ tại phương xa mù mịt đang xông pha liều mình trong lửa đạn để đem thanh bình cho đất nước...và lòng bỗng dâng lên một lời nguyện cầu tha thiết: "Lạy Mẹ Maria, Việt Nam con đang lâm cảnh điêu tàn, bao cảnh lầm than, gia đình tan hoang...rải rác trên đời. Lạy Mẹ, Mẹ thấu chăng?......"

Xuân về rồi, xuân lại đi. Một nhạc sĩ ca lên ngớ ngẩn:

"Sớm nay xuân về rồi, đến mai xuân lẩn đi.
Cánh hoa Anh Đào cùng với xuân còn chi"

Xuân đi sẽ có lần vĩnh biệt. Xuân mất vì ánh xuân sẽ tắt. Ánh xuân hữu hình trên dương thế sẽ tắt cùng với muôn loài và mọi cảnh huy hoàng tráng lệ. Tất nhiên chỉ còn có ánh sáng muôn đời.

Chúng ta là tuổi xuân. Đời còn đang tươi đẹp, trong trắng, nhưng cũng dại gì mà tìm hạnh phúc cõi "Bồng lai tiên cảnh" của chốn dương xuân, như nhà thơ nào say trăng "nhảy ùm" xuống Trường Giang, ôm lấy bóng trăng vàng để phải chìm xuống tận đáy.

Và chúng ta phải, chẳng ai biết thế mà chẳng tìm lấy hạnh phúc của ÁNH XUÂN VẠN KỶ.

THƯƠNG VIỆT CHINH
The administrator has disabled public write access.

ĐẶC SAN TIỂU CHỦNG VIỆN THÁNH PHAOLO XUÂN LỘC (phần 2) 9 years 3 months ago #57864

Trang 93

93.jpg

XUÂN ÁNH SÁNG

Xuân lại về!

Ánh xuân tự chân trời xa tít rọi lên rực rỡ, xé toang màn sương mờ xám của tiết đông. Những tia nắng hồng óng mượt như những sợi tơ nhung tinh trắng, vút thẳng lên tới thượng tầng cao xanh và xuyên vào mọi khía cạnh vật. Làn gió xuân ấm dọi từ đâu dâng lên thổi dồn gió lạnh về bắc phương như mở đường cho cuộc bắc tiến.

Sau giấc tiềm sinh chứa chan hy vọng, mặt đất cựa mình chỗi dậy rộn lòng đón nhận tiết xuân.

Mùa "Phục sinh" bắt đầu.

Tiết xuân thấm lan vào cây, khơi nhựa sống trào ứ lên cành sung sức, nứt nanh. Lộc xanh từ những chùm nụ Mai vươn sắc tươi vàng. Muôn ngàn chim én xốn sang tô bầu trời thêm sáng tươi và sức gió xuân cho nồng ngát hoa hương.

Trời xuân tươi đẹp quá, thơm dịu và thanh khiết quá, khiến bầy Oanh, Yến ríu rít ca vang như trổi lên bài ca khải hoàn hát nắng mới. Đàn bướm cũng rộn ràng tắm nắng như nhịp lướt say sưa với muôn màu, muôn điệu.
The administrator has disabled public write access.


VISITORS SINCE JANUARY 7, 2012